Thành thật mà nói, Diệp Tử đồng ý làm người mẫu vì chỉ một mặt là vì thiếu tiền.
Mặt khác là do nàng đã hiểu lầm Trình Trục, cho rằng hắn không chỉ soái mà còn rất giàu
“Gia cảnh bình thường, ai dám bỏ ra một vạn hai để cược bóng, ai vừa tốt nghiệp cấp 3 nhàn rỗi không có gì làm nên quay sang kinh doanh thương mại điện tử, còn trở thành ông chủ của mình?” Nghĩ kiểu gì Diệp Tử cũng thấy vậy.
Nàng nhận thấy trong quán bar ngày hôm đó Thẩm Minh Lãng đã hưng phấn đến mức hét lên Trình Trục lợi hại, một đêm thắng hơn bảy vạn, loại cược tỷ số 0-0 khó vậy vẫn có thể trúng.
Nhưng chàng thanh niên này ngược lại tương đối bình tĩnh, nhìn không thấy bao nhiêu hưng phấn, tựa hồ đây chỉ là một cảnh tượng nhỏ.
Huống chi, cả hai đã tán gẫu nhiều ngày như vậy, với đẳng cấp của Trình Trục, nếu nàng hoàn toàn không hề bận tâm, thì chính là trong lòng có quỷ.
Hôm nay Diệp Tử tới đây với tâm lý đi một bước tính một bước, nếu quả thật có thể câu được con cá này thì sẽ ỡm ờ đồng ý.
"Cũng không phải không được, cẩn thận nghĩ lại, cũng là tỷ tỷ đây kiếm được tiền." Đó là những gì nàng nghĩ trên đường tới.
Nhưng ai ngờ, thật sự con mẹ nó một chút dục hỏa cũng không có.
Còn là trong trường hợp ta mặc loại sản phẩm này!
Lẽ ra loại đồ lót QQ này còn hấp dẫn hơn cả long bào mới đúng chứ?
“Chẳng lẽ hắn là một cặp với Tiểu Giang ?”
Diệp Tử rất tự tin vào thân hình của mình, lập tức nghi ngờ người khác.
Mà lời vừa rồi của Trình Trục, nàng nghe không thiếu một chữ.
“Hắn nói hắn thích người máu M?” Diệp Tử thực sự đã tin .
Suy cho cùng, theo quan điểm của nàng, nam nhân thường không nói đùa về XP (xu hướng tình dục) của họ.
Công việc chụp ảnh tiếp tục được tiến hành một cách đâu vào đấy, hiện tại đã là bộ ảnh cuối cùng.
Chưa kể, bộ sản phẩm này thực sự rất “Trung Hoa”.
Diệp Tử còn rất chuyên nghiệp đi thay đổi kiểu tóc, buộc cao lên để phù hợp hơn với trang phục Trung Hoa.
Với kinh nghiệm trước đó, hai người phối hợp rất tốt, nàng cũng dần nhận thức được kết quả mà Trình Trục mong muốn nên cảnh cuối cùng được quay chụp khá nhanh.
"Cuối cùng cũng kết thúc." Trình Trục và Diệp Tử ngồi trên ghế sô pha, cùng nhau thở phào một hơi.
Buổi chụp kéo dài suốt 4 tiếng đồng hồ.
Diệp tử mặc trang phục kiểu Trung Hoa, tóc búi cao, cực kỳ cuốn hút, chỉ một từ - Nuột!
"Đã kết thúc công việc. Quá trình quay phim tổng cộng kéo dài bốn giờ sáu phút. Phần lẻ coi như không tính đi?" Trình Trục nói.
“Tùy ngươi.” Diệp Tử dễ nói chuyện đến mức đáng ngạc nhiên.
Nàng nhìn Trình Trục, nở một nụ cười có chút quyến rũ, nhưng lời nói trong miệng lại không khớp với vẻ mặt một chút nào: “Thật ra hôm nay trên đường đến đây ta khá căng thẳng.”
"Sao lại căng thẳng? Sợ ta ăn thịt ngươi à?" Nam nhân hơi nhướng mày, cố ý giễu cợt: "Chậc, đừng đánh giá quá cao sức hấp dẫn của mình, ngươi không phải gu của ta."
Nói xong, hắn cầm hộp thuốc lá trên bàn lên, lấy ra một điếu đưa vào miệng.
Vừa định châm lửa thì một bàn tay trắng nõn đưa lên, rút điếu thuốc ra khỏi miệng hắn.
“Không được hút thuốc!” Diệp Tử trừng mắt nhìn hắn, lòng nén lửa giận, đột nhiên muốn giở trò với hắn.
"Này—!" Trình Trục khó chịu quay đầu lại, chỉ thấy Diệp Tử nghiêng người, ở trên ghế sô pha quay lưng về phía hắn.
"Em trai đừng hút thuốc nữa, đối với thân thể không tốt đâu, muốn hút thì quất mông tỷ tỷ đi."
Nàng cúi đầu nói, nhìn không rõ biểu cảm, nhưng khí tức toát ra từ trong ra ngoài quả thực là đang bùng nổ máu M, rất giống một loại động vật nào đó.
Trình Trục lập tức duỗi lòng bàn tay ra, đúng như hắn đoán, quả đào tròn nhanh chóng né tránh.
"Tiểu biến thái, ngươi vậy mà thật sự thích cái này!"
Sau đó Diệp Tử dùng chân trần nhanh như chớp chạy vào phòng vệ sinh.
Căn phòng này được thiết kế loại cửa kéo, nàng giữ một nửa nấp sau cửa kéo, sau đó một nửa cơ thể lộ ra ngoài, dùng giọng điệu của người chiến thắng nói: "Còn nói ta không giải quyết được ngươi!"
Phanh ——, cửa bị dùng sức đóng lại, nhưng không truyền đến âm thanh chốt trong, thậm chí còn để lại một khe hở.
Trình Trục cầm lấy điếu thuốc lúc nãy, bỏ vào miệng, châm lửa, bắt đầu hút.
Giữa làn khói đặc, sắc mặt hắn có chút mờ mịt.