Ngồi trên xe, cô Trần Tầm ở phía sau có chút ngẩn ngơ sau khi uống rượu. Cô mặt đối mặt với Trình Trục, luôn có cảm giác như ánh mắt cậu ta có thể nhìn thấu cô. Nói ra thì cảm giác lúc này rất lạ. Rõ ràng cậu là sinh viên còn mình là phụ đạo viên của cậu ta. Theo lý mà nói, mình có quyền quản lý đời sống của cậu ta. Nhưng với tất cả những gì đã xảy ra trước đó, thật khó để cô có thể ngăn được mong muốn nói chuyện vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.