. . . . . . . .
12 giờ, Thẩm Khanh Ninh đứng dậy, bảo Thẩm Minh Lãng đưa mình về trước.
“Tiểu Giang tổng, em họ, ta đi rồi quay lại ngay!” Thẩm Minh Lãng cười nói.
Sau khi Thẩm Khanh Ninh đứng dậy nói vài câu với Thẩm Minh Lãng rồi đi thẳng tới phòng vệ sinh. Thẩm Minh Lãng sau đó vào trong quầy bar, xem sổ sách tối nay của quán . Lý Hân Duyệt bên kia một mực quan sát bên này, Trần Dung Dung thấy Thẩm Minh Lãng đi vào, nhịn không được nói: "Sao hắn vào đó rồi, còn nói chuyện với phục vụ nữa."
“Không lẽ người này là ông chủ ở đây?” Trần Dung Dung mạnh dạn đoán.
Nói xong, cô ta không nhịn được liếc nhìn Lý Duệ. Dù sao trên đường đến đây, Lý Duệ đã nói rằng có quen biết với ông chủ quán bar Ẩn Tửu. Lý Duệ biến sắc, lo lắng nói: "Chắc là một trong những cổ đông chăng, không phải ông chủ mà ta biết."
Trần Dung Dung và Lý Hân Duyệt nhìn nhau, và hai cô gái lại bắt đầu nhỏ giọng thảo luận, thảo luận về lý do Trình Trục ngồi cùng bàn với cổ đông của Ẩn Tửu. Thật ra, Trần Dung Dung tò mò nhất là nữ nhân ngồi đối diện Trình Trục, ngoại hình và khí chất của người kia thực sự nổi bật, trong môi trường học đường chắc chắn là cấp bậc nữ thần. Hơn nữa nhìn cô ấy rất giống đóa hoa cao quý trong nhân gian, khí tức thiên kim nồng đậm. Nhưng Trần Dung Dung rất biết điều, không bàn tán những điều này với Lý Hân Duyệt.
"Ể, sao Trình Trục cũng đứng lên rồi. À, hắn đi toilet." Trần Dung Dung nói như một bình luận viên.
Lý Hân Duyệt đột ngột đứng dậy: "Ta đi ra nói với hắn mấy câu!"
Cô cố làm ra vẻ bình tĩnh, bước nhanh về phía WC. Lý Duệ nhìn một màn này, há hốc miệng, như muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt ra được, nhất thời luống cuống. Bên ngoài nhà vệ sinh, Trình Trục bị Lý Hân Duyệt gọi lại.
“Trình Trục! Ngươi đang làm gì ở quán bar!” Lý Hân Duyệt vừa đến đã mở miệng.
Trình Trục liếc nhìn cô ta, không quan tâm, tiếp tục đi về phía nhà vệ sinh nam. Khu vực vệ sinh phân cách bên ngoài qua một lớp màn che, điều này khiến Lý Hân Duyệt trở nên táo bạo hơn. Cô ta trực tiếp kéo Trình Trục lại, tức giận hỏi: "Ngươi đang thái độ gì đấy!"
Trình Trục nhìn Lý Hân Duyệt không nói nên lời, cảm thấy tiểu tiên nữ này đầu óc có bệnh nặng.
“Quả nhiên là người với người không giống nhau.”
Kiếp trước hắn từng thấy mấy cô gái trạc tuổi này, đã “hiểu chuyện” đến mức ôm chặt cổ hắn, ghé miệng vào tai hắn: “Ra bên trong cũng không sao cả, ta sẽ tự mình uống thuốc.”
Nhưng cũng có một số cô gái lắm chuyện đến mức phát mệt, vĩnh viễn không nhận ra bản thân mới là cội nguồn của vấn đề. Lần này hai người cãi nhau vì Lý Hân Duyệt lấy được một "Bài thi dành cho bạn trai" từ trên Weibo rồi yêu cầu hắn trả lời các câu hỏi, sau đó cô ta đi kiểm tra đáp án, chấm điểm cho hắn, còn nói rằng nếu hắn trượt thì hắn sẽ không xong với cô! Trình Trục liếc nhìn những câu hỏi hãm cành cạch trong đề, lập tức mất hứng.
Toàn là những câu hỏi quái gở kiểu như "Ta và mẹ ngươi cùng rơi xuống nước, ngươi cứu ai trước."
[ DG: ai đã đọc chương 4 rồi thì chắc hẳn không thể chọn “ta” đâu nhỉ :>]
Trình Trục không muốn làm mấy bài kiểm tra kiểu này, thế là hai người tranh cãi, Lý Hân Duyệt liền bực mình. Sau đó, Lý Hân Duyệt lại bắt đầu đòi chia tay, nhưng lần ấy Trình Trục không quản nữa.
Lúc này, Trình Trục đứng đó, nhìn chằm chằm vào Lý Hân Duyệt, đến khi cô ta buông bàn tay đang kéo áo hắn mới thôi. Không biết vì sao, Lý Hân Duyệt nhìn thấy ánh mắt của hắn thì hơi sợ, cô ta cảm thấy ánh mắt của Trình Trục khác với trước đây, nhưng không thể nói rõ là khác chỗ nào.
Hắn thờ ơ: “Lúc còn yêu nhau thì kiếm một mớ chuyện cũng thôi đi, nhưng bây giờ chúng ta đã chia tay rồi, hảo tụ hảo tán, được không?” (1)
“Chỉ vì chuyện đó?" Lý Hân Duyệt lại giở quẻ, trợn tròn mắt.
Tất nhiên không phải, còn chưa đến lúc phải yêu xa mà, những chuyện xảy ra sau đó còn chưa bắt đầu. Lúc này, Thẩm Khanh Ninh đi ra từ nhà vệ sinh nữ, tùy ý liếc sang, không nói gì, đi đến chỗ bồn rửa tay, coi hai người như không khí. Lý Hân Duyệt cảm thấy không được tự nhiên, cũng không nói thêm câu nào. Dù sao thì bầu không khí mà Thẩm Khanh Ninh mang lại quá lạnh lùng.
Ngược lại, Trình Trục hoàn toàn không quan tâm, đối với hắn mà nói, có người khác xung quanh hay không cũng như nhau, hắn nhún vai, cười nói: "Đúng vậy, vì chuyện đó thôi, ta đã đề cập đến vấn đề này rồi, không phải sao?
"Nói mấy lần cũng không nhớ được, thì quên đi, làm ngươi không vui, xem như ta hẹp hòi." Nói xong hắn phớt lờ Lý Hân Duyệt, quay đầu đi vào nhà vệ sinh nam
Rửa tay xong, Thẩm Khanh Ninh lấy khăn tay, tinh tế lau đi những giọt nước đọng trên mười ngón tay mảnh khảnh. Vị đàn chị cấp nữ thần của đại học Khoa học và Kỹ thuật trong lòng thầm nghĩ:
"Những gì mà hắn vừa nói, cũng khá thú vị."
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------