Bộ phim kết thúc, hai người rời khỏi rạp chiếu. Chương Kỳ Kỳ vẫn đang ở trước mặt Trình Trục, cố gắng hít mạnh chiếc mũi nhỏ của mình. “Sao vậy? Bị lạnh à?” Trình Trục nhìn cô. “Có một chút.” “Nếu thế thì nên nói sớm.” Trình Trục trả lời. “Ừ? Nếu nói sớm thì có thể thay đổi gì không?” Chương Kỳ Kỳ ngẩng đầu nhìn Trình Trục, cơ thể còn hơi nghiêng về phía trước. “Xét việc cả ngày hôm nay cậu đã mời khách, tôi có thể chấp nhận một chút thiệt thòi.” Sau một hồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.