Vậy, đứa con gái đụng nhẹ một chút là nằm ăn vạ dưới đất này là ai? Hắn không quen, hắn không tin, hắn không chịu tin đâu.
Karlis đang phải chịu đả kích quá lớn nên nhất thời bất động, nam tước Jean Berger đứng bên cạnh lo lắng hỏi:
"Công, công tước? Ngài không khỏe sao?"
Karlis lắc đầu như một con robot.
Tiếng chuông đồng hồ điểm mười hai giờ vang lên, bên ngoài biệt thự của nam tước Jean Berger xuất hiện một cỗ xe ngựa lộng lẫy, dù người bên trong chưa bước ra nhưng vẻ ngoài sang trọng của nó cũng đủ thu hút sự chú ý của những vị khách bên trong sảnh chính.
Dù có kém hiểu biết đến đâu cũng có thể biết được đó chính là xe ngựa của hoàng gia, chỉ có vua và hoàng thân mới có thể ngồi bên trong đó.
Các vị khách ở bữa tiệc đều không hề được báo trước rằng sẽ có người từ hoàng tộc đến nên nhất thời tất cả đều sửng sốt. Nam tước Jean Berger bước ra tiếp đón, Karlis tạm thời hòa vào dòng người bên trong sảnh.
Từ trong xe ngựa, một người đàn ông cao lớn với làn da trắng, mái tóc đen tuyền cùng gương mặt điển trai bước xuống. Vừa nhìn thấy mặt anh ta, những tiểu thư con nhà danh giá tại bữa tiệc đều cảm thấy rung động.
Theo thông tin từ nam tước Jean Berger thì chỉ có một mình nhị hoàng tử Alexander Richelieu đến tham dự. Nào ngờ, sau lưng anh ta còn có một người nữa bước xuống.
Cũng là một người đàn ông đẹp trai lịch lãm với mái tóc đen cùng làn da trắng, có hơi thấp hơn người kia một tý nhưng không đáng kể, hai người sóng vai nhau đi đến trước mặt nam tước.
Nam tước Jean Berger cúi đầu, nói:
"Kính chào đại hoàng tử Leandre Richelieu và nhị hoàng tử Alexander Richelieu. Thật vinh hạnh cho tôi khi được tiếp đón hai ngài."
Người đàn ông bước xuống xe ngựa sau đưa tay ra, nói:
"Ta theo hoàng đệ đến đây tham dự mà không thông báo trước, ngài không phiền chứ?"
Nam tước Jean Berger ngẩng đầu, vươn tay nắm lấy:"Không không, được đón tiếp các vị là niềm vinh hạnh của tôi, tôi vui còn không hết, thưa hoàng tử Leandre Richelieu."
Hoàng tử Leandre Richelieu mỉm cười gật đầu.
Karlis đứng hình, nhìn thấy người sẽ giết mình trong tương lai nên bất giác run rẩy. Hắn có cảm giác mình có thể sẽ bị kết liễu bất cứ lúc nào.
Nhưng vô lí quá, nguyên tác làm gì có chuyện này xảy ra? Tự nhiên một người bận rộn như Leandre lại đến đây làm gì? Nguyên tác tại sao lại bị thay đổi như vậy?
Nhưng có thay đổi cũng không sao, Karlis đã nghĩ ra ý tưởng để không rước họa vào thân. Hắn sẽ tạo cơ hội cho Leandre và Violet gặp nhau, như thế sau đó họ sẽ yêu nhau và Karlis sẽ có một cuộc sống an nhàn. Một kế hoạch hoàn hảo.
Hai vị hoàng tử cùng nam tước đi vào bên trong. Các nàng thiếu nữ thì lo chăm chút lại bản thân, còn các nam tước, hầu tước của gia tộc khác thì lùi sang hai bên nhường chỗ cho người của hoàng tộc.
Ở giữa sảnh chính thì có chỗ trống nhưng còn hai bên thì người đi đi lại lại hỗn loạn cực kì. Karlis bị xô xô đẩy đẩy một lúc không biết vì sao mình lại có mặt ở trung tâm sảnh chính.
Tất cả ánh mắt của mọi người đều dán chặt lên người hắn bao gồm cả ánh mắt của hai vị hoàng tử. Karlis đang không biết phải làm sao thì nam tước Jean Berger lên tiếng giải vây:
"Công tước Karlis Alarie phục vụ dưới trướng hoàng gia đã lâu, bây giờ được diện kiến hai vị hoàng tử như thế này, đúng là cực kì vinh hạnh."
Karlis vội gật đầu quỳ một chân xuống, nói:"Quả thật rất vinh hạnh cho tôi."
Hoàng tử Leandre Richelieu nói:"Đứng dậy đi, ở những bữa tiệc này không cần đa lễ."
Karlis đứng dậy, muốn kiếm lý do để chuồn đi thì hoàng tử Leandre lên tiếng:
"Ngươi chính là công tước Karlis Alarie mà giới quý tộc hay nhắc đến sao?"
Nhắc đến cái con khỉ! Người bọn họ nhắc đến là người trong nguyên tác chứ không phải ta!
Bụng đang chửi thầm nhưng ngoài mặt Karlis vẫn tươi cười đáp:"Vâng, chính là tôi."
Hoàng tử Leandre Richelieu gật đầu rồi không hỏi nữa. Karlis vẫn chưa dám nhúc nhích. Từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn quan sát nét mặt của hai vị hoàng tộc này, hoàng tử Leandre Richelieu lúc nào cũng cười cười trông có hơi giả tạo, còn vị Alexander Richelieu kia thì hình như ghét hắn ra mặt, cả buổi nói chuyện đều quay mặt sang hướng khác còn không thì nhíu mày nhìn hắn một cái rồi cũng là quay đi.
Thấy hắn vẫn đứng im đó, hoàng tử Leandre Richelieu mới lên tiếng:"Ngươi làm việc của mình đi."
Karlis vui mừng quá mà không kiểm soát được khóe miệng, hắn vui vẻ gật đầu cáo lui.
Dù cho hắn đầu thai lại lần nữa, hắn chắc chắn cũng không thể ngờ sự vô ý lúc đó của mình lại lọt vào mắt xanh của đại hoàng tử Leandre Richelieu.
Đón tiếp hai vị hoàng tử xong thì bữa tiệc cũng chính thức bắt đầu, Karlis không quen mấy vị nam tước, hầu tước ở đây nhưng dường như tất cả bọn họ đều quen hắn.
Khá nhiều người đến mời rượu hắn sau đó chuyện trò đôi câu. Hắn để ý, hầu như toàn bộ những người mời rượu hắn đều là những con người tham nhũng, đồi trụy.
Karlis lười tiếp chuyện nên nép vào một góc khuất thưởng thức rượu và thức ăn.
Một chút nữa là đến phần khiêu vũ, Karlis định sẽ đi tìm Violet để đưa cô đến khiêu vũ cùng hoàng tử Leandre Richelieu. Nào ngờ, hắn còn chưa kịp động tay thì cô ta đã tìm đến tận cửa.