Tiệc khiêu vũ ở vương quốc Stillber không hề giống Carlender. Ở Carlender chỉ quý tộc mới được tham dự nhưng ở Stillber thì ngay cả thường dân cũng có thể tham gia, miễn là người đó không làm gì quá phận.
Alexander nghe nàng nói nhưng vẫn lắc đầu từ chối:"Xin lỗi, như ta đã nói, ta không thể đồng ý với lời đề nghị của nàng được, xin hãy thứ lỗi cho ta."
Công chúa Jouri vẫn rất cương quyết:"Thật ra ấy, ta biết trước rằng chàng sẽ từ chối nhưng xin ngài hãy khiêu vũ với ta một lần thôi. Ta không muốn phải khiêu vũ với những người xa lạ ngoài kia đâu, ta xin ngài."
Một giọt nước mắt lăn dài trên má nàng, Alexander không biết phải làm sao, anh suy nghĩ một lúc đành miễn cưỡng gật đầu:
"Thôi được rồi, chỉ một lần thôi thì ta đồng ý."
Công chúa Jouri vui mừng, nàng gạt đi giọt nước mắt, rót cho Alexander một tách trà rồi rời đi.
Alexander thở dài, anh thật sự không thích chuyện này chút nào.
...
Eric cuối cùng cũng đưa người đến, Grayce vừa nhìn thấy Alexander thì không nhịn được lên tiếng:
"Chỉ xa công tước hơn một tháng thôi mà trông cậu tiều tụy như thế này sao? Quốc vương Kelesta không tiếp đãi cậu đàng hoàng à?"
Alexander lườm cậu ta, Albert nhanh tay bịt miệng Grayce lại. Eric nhìn thấy mà lắc đầu, anh ta ngồi xuống rót một tách trà mà ban nãy công chúa Jouri đưa đến uống một ngụm, nói:
"Không phải là không tốt mà là quá tốt. Quốc vương Kelesta chỉ hận không thể để hắn trở thành hoàng thân của Stillber ngay lập tức."
Rayson nhướng mày:"Ý là?"
"Quốc vương Kelesta muốn Alexander kết hôn cùng công chúa Jouri."- Eric điềm nhiên kể lại.
Grayce đang trêu chọc anh bỗng khựng lại, nụ cười trên mặt cậu ta cứng đờ, quay sang hỏi:
"Đội trưởng, anh nói lại xem nào?"
Albert lên tiếng:"Quốc vương Kelesta muốn Alexander kết hôn cùng con gái ông ta."
Grayce đứng phắt dậy:"Rồi cậu trả lời thế nào, đừng nói là cậu đồng ý với ông ta nhé? Nếu cậu đồng ý với ông ta tôi lập tức sẽ kết hôn với Karlis cho cậu xem!"
Alexander nở một nụ cười sắc lạnh:"Cậu nói lại tôi xem?"
"Tôi nói tôi sẽ kết hôn..."- Grayce cả gan nhắc lại nhưng chưa nói xong đã bị Albert kéo đi. Cậu ta không cam lòng đành ú ớ mấy tiếng.
Khống chế được Grayce rồi nhưng Alexander thì không, anh chưa từng có ý định bỏ qua cho cậu ta, cười khẩy lên tiếng:
"Cái người có tình cảm với người ta nhưng không dám nói thì không có quyền lên tiếng nói chuyện kết hôn với người khác ở đây!"
Albert khựng lại, anh nhìn Grayce với vẻ thâm sâu rồi lại quay sang nhìn Alexander, cuối cùng dứt khoát lôi Grayce ra bên ngoài ban công.
Không khí trong phòng bỗng chốc tĩnh lặng, không một ai lên tiếng cũng không một ai dám cử động, dường như họ đã phát hiện ra chuyện gì đó kinh khủng lắm vậy.
.....
Karlis ngủ một giấc thật say đến tận một giờ chiều. Đến khi hắn tỉnh lại thì xung quanh đã chẳng còn một ai. Hắn có đi tìm kiếm từng phòng, cả việc đi xuống quán rượu bên dưới nhưng cũng chẳng tìm được tung tích của ba người kia.
Hắn có hỏi những người ngồi trong quán rượu nhưng chẳng một ai biết gì cả, hắn bắt đầu nảy sinh ra lo lắng.
Karlis ngẩn người ngồi bên dưới quán rượu một lúc lâu, bỗng nhiên bàn bên cạnh xuất hiện hai người đàn ông, bọn họ cầm hai ly bia to vừa uống vừa trò chuyện.
"Tối nay hoàng gia tổ chức buổi khiêu vũ, ngươi có tham gia không?"
"Có có, phải tham gia chứ! Suốt một năm ta đợi mãi ngày này đấy. Nghĩ đến cảnh được khiêu vũ với những cô gái xinh đẹp đã khiến ta vui đến mức chết đi sống lại."
Hắn tò mò nhìn sang, thấy hai người đàn ông chỉ là dân thường nhưng lại bàn đến tiệc của hoàng gia, hắn không nhịn được mà hỏi:
"Xin hỏi, tiệc khiêu vũ của hoàng gia là như thế nào vậy?"
Một người đàn ông nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn khí chất không hề giống dân thường của hắn, người kia thắc mắc:
"Ngươi không biết gì sao?"
Karlis thành thật lắc đầu.
Người kia cười sang sảng nói:"Vậy để ta nói cho ngươi biết. Tối nay hoàng cung sẽ tổ chức tiệc khiêu vũ, dân thường được phép tiến vào tham dự nhưng người đó bắt buộc phải độc thân."
Dân thường được tham dự sao? Đã thế lại còn là hoàng cung...
Nếu là hoàng cung thì chắc chắn sẽ có Alexander! Nếu tối nay hắn tham gia buổi khiêu vũ này hắn chắc chắn sẽ gặp lại được Alexander, hắn sẽ được gặp người mình mong nhớ bao lâu này.
Tâm trạng Karlis hứng khởi hơn bao giờ hết, hắn gật đầu cảm ơn hai người đàn ông rồi chạy thẳng ra bên ngoài.
Hắn chạy vào một tiệm may âu phục gần đó, chọn một bộ âu phục phù hợp với dáng vẻ của mình rồi lập tức mang đi.
Bây giờ trong đầu hắn chỉ toàn hình ảnh của Alexander, hắn không thể không nghĩ đến cảnh hai người gặp lại nhau. Khi đó sẽ thế nào nhỉ? Hắn sẽ ôm chặt Alexander không cho anh rời đi nữa.