• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karlis nói xong mới thấy ngớ người, không những thế cái người luôn bình thản kia lúc này cũng ngạc nhiên đến mức không ngậm được mồm, anh ta im lặng một lúc lâu mới thốt lên được:"Hở?"

Bầu không khí giữa hai người chìm trong yên lặng, đến mức gió thổi ngoài cửa sổ vẫn nghe thấy rõ mồn một. Karlis chỉ biết cúi đầu nhìn hai chân mình, cuối cùng vẫn là "Ngài K" lên tiếng phá vỡ bầu không khí trước:

"Thế, tại sao ngươi lại muốn kết hôn cùng ta?"

Karlis đổ mồ hôi hột, hắn nên trả lời thế nào đây, hắn bắt đầu bịa chuyện:

"Bởi vì ta có chuyện cần đến sự giúp đỡ của ngươi, chỉ, chỉ cần mọi chuyện xong xuôi chúng ta sẽ ly hôn, lúc đó ngươi muốn làm gì ta cũng được."

"Ngài K" suy tư trong chốc lát:"Làm gì cũng được? Thế ta nói ngươi ám sát đại hoàng tử Leandre Richelieu ngươi cũng dám sao?"

Ai mà dám! Ủa nhưng không phải NPC trong nguyên tác giúp đỡ cho Leandre sao? Sao bây giờ lại biến thành ám sát rồi?



Nhưng dù sao thì tính mạng bản thân quan trọng hơn, Karlis đáp lời:

"Nếu đó là điều ngươi muốn."

"Ngài K" bật cười thành tiếng, đó không phải là tiếng cười châm biếm mà là tiếng cười bật ra khi nghe được một chuyện gì thú vị lắm, anh ta nói:

"Thú vị đấy, được rồi, không cần biết mục đích thật sự của ngươi là gì nhưng chỉ cần khi mọi thứ xong xuôi, ta muốn làm gì ngươi cũng được, đúng không?"

Dù sao nếu chết dưới tay của NPC thần bí thì vẫn tốt hơn nhiều so với vị vua tương lai- Leandre Richelieu kia, vậy nên Karlis miễn cưỡng gật đầu.

"Ngài K" đứng dậy, nói:"Ta sẽ đính hôn với ngươi trước, còn chuyện kết hôn thì để sau đi."

Karlis vẫn gật đầu, cậu đồng ý xong mới nhớ có chuyện mình vẫn chưa hỏi:"Nhưng mà, ngươi tên là gì vậy?"

"Ngài K" ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp:"Alexander."

Karlis im lặng được anh ta trả lời tiếp, nhưng đợi mãi vẫn không nghe được vế sau, hắn liền thắc mắc:"Ủa? Họ đâu, Alexander không có họ à?"

"Không có, chỉ đơn giản là Alexander mà thôi."- Alexander nói tiếp: "Muộn rồi, ngươi trở về nhà đi, chịu khó đi bộ một chút chứ chẳng có ai đưa đón ngươi đâu."

Mặt Karlis hiện đầy dấu hỏi chấm, hắn vừa theo Alexander ra khỏi nhà vừa phàn nàn:"Không phải những lúc thế này ngươi nên gọi người đưa ta trở về biệt thự sao, sao mà ngươi lại kém tinh tế như thế chứ?"



Lời nói của hắn đã thành công chọc cười Alexander, anh ta dừng bước, quay người nói với hắn:"Ta không có người hầu, hay là để ta đích thân đưa ngài trở về biệt thự nhé, Công tước Karlis Alarie!"

Karlis thấy thấp thoáng bên dưới lớp áo choàng của Alexander hiện lên ánh xanh mờ nhạt, màu xanh ngọc bích ấy vô cùng xinh đẹp. Karlis ngẩn ngơ tự hỏi, nếu anh ta tháo áo choàng ra thì có thể đẹp đến mức nào nhỉ.

Karlis bị mê hoặc nên đã vô thức gật đầu dù cho không nghe Alexander nói gì cả.

......

Alexander nói thì nói như thế nhưng cuối cùng vẫn để cho Karlis trở về biệt thự một mình. Hắn đi từ đêm khuya đến khi trời gần sáng mới có thể đi đến cổng biệt thự của mình.

Quản gia Algie đã đợi hắn cả đêm hôm qua, giờ đây thấy hắn sức cùng lực kiệt trở về, ông vô cùng lo lắng:

"Công tước, ngài đã về rồi. Rốt cuộc thì hôm qua đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngài không trở về? Còn hai tên hiệp sĩ kia nữa, từ sau khi trở về biệt thự bọn họ đã tự xin nghỉ việc."

Karlis nào còn hơi sức để nói chuyện, hắn phẩy phẩy tay rồi lăn ra đất ngất xỉu. Cả một đêm chưa ăn gì còn phải đi bộ suốt mấy canh giờ, hắn thật sự chịu không nổi nữa rồi.

Đến khi Karlis tỉnh lại thì đã là giờ trưa. Vẫn là Elisa và hai chị em Anna, Anne mang đồ ăn đến cho hắn. Karlis mệt lả người đến mức chỉ nói vỏn vẹn được hai từ "cảm ơn" rồi thôi. Tình trạng hắn tệ như thế khiến cho mọi người trong biệt thự đều vô cùng lo lắng.

Karlis bò dậy ăn trưa, sức khỏe hắn không tốt nên quản gia Algie đã dặn đầu bếp nấu cháo cho hắn. Karlis húp một muỗng cháo mà nước mắt muốn trào ra, cảm động vô cùng.

Khi ăn sắp xong, hắn nghe thấy tiếng của thứ gì va vào cửa ban công. Karlis đứng dậy đi đến mở cửa thì phát hiện bên ngoài có một bông hoa hồng xanh được ném lên kèm một lá thư.

Hắn nhặt lấy bông hoa rồi nhìn về phía vườn hoa, bắt gặp ánh mắt của Rayson cũng đang nhìn về hướng này. Karlis mở lá thư đi kèm ra đọc, bên trong vỏn vẹn một dòng chữ:

"Vất vả rồi."

Karlis nhìn về phía vườn hoa, dùng khẩu hình miệng nói cảm ơn với Rayson, Rayson gật đầu rồi quay đi. Karlis lại mang bông hoa này cắm cùng bông hoa hồng lần trước đặt bên cạnh cửa sổ.

Hắn quay trở lại tiếp tục dùng bữa, được một lúc thì cửa chính là vang lên giọng nói của quản gia Algie, Karlis cho vào, quản gia thông báo:

"Gia tộc Berger của Nam tước Jean Berger chuẩn bị tổ chức một tiệc rượu vào ngày mai, nam tước trân trọng gửi thiệp mời cho ngày và mong ngài sẽ đến dự tiệc thưa công tước Karlis Alarie."

Karlis nhận lấy lá thư từ quản gia rồi đọc một lượt, khóe miệng hắn bắt đầu giần giật. Cuối cùng thì thời khắc này đã đến, hắn chuẩn bị được diện kiến nữ chính đại nhân rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK