"Khá đấy!"
Karlis không đáp chỉ nhìn anh ta đăm đăm. Nhìn thấy dáng vẻ của hắn đã bắt đầu nghiêm túc, anh ta cũng bỏ đi vẻ ngả ngớn của mình, ngồi thẳng lưng, nói:
"Nói chuyện chính, cậu có biết vì sao mình bị đưa đến thế giới này không?"
"Đương nhiên là không."- Karlis đáp.
Eric giơ một ngón tay vẽ lên mặt bàn:"Như này nhé, tôi sẽ kể cậu nghe một bí mật. Vào khoảng thời gian tôi bị đưa đến đây là khi tôi chỉ vừa mới viết được một nửa cuốn tiểu thuyết."
"Một nửa sao?"- Karlis vô cùng nghi hoặc, rõ ràng khoảng khắc cuối cùng hắn nhìn thấy cuốn tiểu thuyết đó nó đã được viết nên kết cục rồi cơ mà!
Eric gật đầu khẳng định:"Đúng là như thế! Chính bản thân tác giả như tôi mà còn chẳng biết sau khi phản diện "Karlis" gặp được nữ chính "Violet" sẽ như thế nào mà!"
Không biết sao? Karlis nhíu mày, hắn không biết bản thân có nên tin tưởng lời nói của Eric hay không. Nhưng dù sao anh ta cũng là tác giả, nếu đề phòng một chút có thể sẽ moi móc được thông tin của anh ta về thế giới này.
"Để xem nào, chính xác là khi tôi tạo nên tình tiết "Karlis" nhìn thấy Violet tại biệt thự của nam tước Jean Berger."
Karlis nhớ lại, quả thật khi hắn xuyên không đến đây vừa khéo chính là tình tiết này. Hơn nữa ngay từ trong nguyên tác, từ lúc phản diện và nữ chính gặp nhau, các tình tiết sau đó gặp rất nhiều lỗ hỏng.
Nhưng nếu như vậy thì có khác gì ngay từ đầu Eric đã không phải người viết nên cuốn tiểu thuyết này? Vì dù sao những thứ anh ta vừa kể đều nằm gần phần đầu câu chuyện.
Không đợi Karlis nói ra nghi vấn của mình, Eric như đọc được suy nghĩ của hắn, lên tiếng giải thích:
"Trước khi tạo nên cuốn tiểu thuyết này tôi có viết rất nhiều chi tiết để sau này tiện dùng, nên có lẽ nó sẽ xuất hiện bên trong cuốn tiểu thuyết đó, vậy nên suy cho cùng tôi vẫn là tác giả nguyên tác. Chỉ là những khoảng khắc tôi viết nên được liên kết với nhau bằng cách nào thì tôi không rõ."
Karlis giật mình:"Ý anh là có kẻ khác đứng sau tất cả mọi chuyện sao?"
"Không!"- Eric phủ nhận:"Ý của tôi là, thế giới này đang tự vận hành theo cách của nó!"
Karlis siết chặt nắm tay, Eric lại ung dung nói tiếp:
"Nếu tôi đoán không lầm thì cuốn tiểu thuyết ở thế giới thực đã được hoàn thiện. Nhưng như vậy không có nghĩa là ở thế giới này sẽ tuân theo mọi thứ đã viết ở thế giới thực, chúng ta vẫn có quyền thay đổi nó, cái kết được tạo nên kia chỉ là mong muốn của thế giới này mà thôi.
Lấy một ví dụ nhỏ nhé, tôi có tạo ra một nhân vật NPC để trợ giúp cho tuyến tình cảm của nam nữ chính, sau khi tôi xuyên không đến đây, vô tình gặp một nhân vật được một nhân vật phụ vốn được sinh ra để trở thành tình địch của nam chính. Nhưng tôi đã làm một phép thử, biến nhân vật phụ đó trở thành NPC, và tôi đã làm được."
Karlis giật mình nhìn anh ta, Eric nhấp một ngụm bia, nói tiếp:"Cũng giống như việc cậu biến tình địch của nam chính trở thành hôn phu của cậu vậy!"
Hắn không thể tin được những gì mình đang nghe thấy, thì ra những việc hắn gặp khi đến với thế giới này từ đầu vốn đã chẳng phải nguyên tác rồi sao?
Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng hơn là...
"Thế anh nói xem, vì sao người bị xuyên đến đây lại là tôi?"
"Có lẽ là...ngẫu nhiên?"
Đương nhiên Karlis không tin lời anh ta như vậy, hắn nhíu mày nói:"Anh xem tôi là thằng ngốc đấy à?"
"Hửm....có lẽ vậy, một thằng ngốc chấp nhận hi sinh vì một nhân vật không có thật chăng?"
Nhân vật không có thật? Karlis đập mạnh tay xuống bàn, ánh mắt của những người xung quanh đều dồn vào người hắn. Eric vẫn vô cùng bình thản, chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên hay sợ hãi cả.
"Vậy thì, cậu nói mình từng gặp tôi, cậu có nhớ đã gặp khi nào không?"
Hắn lắc đầu. Eric nói tiếp:"Để tôi nhắc cho cậu nhớ, đó chính là lúc tôi vừa mở tài khoản trên web, vì khi đó chỉ là một người không có tiếng tăm nên tôi đã tự cài ảnh mình làm ảnh đại diện, sau đó vì thấy quá phiền phức nên đã đổi. Mà khoảng thời gian khi tôi vừa mở tài khoản chỉ có ba người theo dõi tôi."
Sao mà hắn không nhớ cơ chứ?
Hôm đó là một ngày vô cùng buồn chán của hắn, hắn nằm trong chăn lướt web đọc truyện thì vô tình trông thấy tài khoản của Eric, nhìn có vẻ là mới lập và chưa có bất kì người theo dõi nào nên hắn đã tiện tay ấn theo dõi.
Eric bật cười:"Nhớ rồi chứ gì? Khi đó người theo dõi tôi chính là cậu, tên ngốc ảnh đế Roshan và còn một cô gái nữa."
Karlis không đợi Eric kể tiếp đã lên tiếng:"Anh đừng nói với tôi là..."
"Phải đó, chính là nữ chính Violet."
- --------------------------------
Xin chào mọi người, tui đã trở lại rồi nè.
Thời gian qua bởi vì lo chuẩn bị cho kì thi cuối kì nên tui hỏng có thời gian để viết chương mới, bây giờ thì tui rảnh quá trời quá đất nên sẽ thường xuyên đăng truyện trở lại nha!
Mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ tui.
Mãi yêuuuuuu.