Hắn không biết mình khó chịu vì cái gì, cũng không biết vì sao mình lại trở nên xấu tính như vậy nhưng hắn biết một điều là hiện tại bản thân không muốn nói chuyện cùng hai người kia.
Bữa tiệc dạ hội hóa trang diễn ra vào ngày mai, với tâm trạng như thế này Karlis hoàn toàn không muốn tham dự một chút nào nhưng đây là tiệc của hoàng gia nên hắn không được quyền từ chối.
Khoảng thời gian này Violet luôn an phận, có lẽ vì cô ta có được thứ mình muốn rồi nên không bày đủ trò quấy phá Karlis nữa, mà hắn cũng chẳng có tâm trạng để tâm đến cô ta.
Đương lúc Karlis đang rối bời, hầu gái Elisa đi đến báo tin:"Thưa công tước, công tước Michael Roshan đến tìm ngại ạ."
Karlis lật người ngồi dậy. Karlis biết tên này, đây chính là một trong những nhân vật phản diện góp phần tạo nên cốt truyện của câu chuyện trong nguyên tác.
Michael Roshan, hai mươi tám tuổi, đại công tước của gia tộc Michael. Hắn ta là một người mưu mô xảo huyệt, không từ bất kỳ thủ đoạn nào để có được thứ mình muốn. Chẳng hạn như chức vụ công tước hiện tại của hắn có được là do hạ độc giết chết cha mình. Một ví dụ khác nữa cho sự tàn độc của hắn, trong nguyên tác chính hắn là người bắt cóc nữ chính Violet để hãm hiếp, nếu nam chính không đến kịp lúc thì có lẽ "Vận mệnh và tình yêu" trở thành cuốn truyện Sad Ending rồi.
Karlis nghe thấy cái tên này đến tìm mình nên vô cùng đau đầu. Bởi theo nguyên tác chính hắn ta là người vẽ đường đi nước bước cho Karlis Alarie, đến cuối cùng khi nam chính giết chết Karlis thì Roshan đã cao chạy xa bay. Câu chuyện kết thúc nhưng vẫn không xử lý được kẻ đứng sau giật dây, đây cũng chính là một lỗ hỏng cực lớn đối với câu chuyện nguyên tác.
Karlis ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:"Bảo hắn về đi, ta không khỏe!"
Elisa bối rối:"Nhưng công tước Michael Roshan bảo rằng có thứ rất quan trọng muốn cho ngài xem, nếu không gặp được ngài thì ngài ấy không chịu về!"
Karlis nhíu mày, hắn đứng dậy khoác áo choàng rồi bước xuống sảnh chính.
Một tên quý tộc trông có vẻ ngả ngớn đang tựa lưng trên chiếc ghế sofa lớn, đôi chân hắn ta còn vắt trên thành ghế khẽ đung đưa, đôi môi mấp máy ngâm theo một khúc nhạc.
Karlis thấy mà khóe miệng giần giật. "Gia có gia quy", gia quy của tên khốn này đang ở đâu? Karlis ngồi xuống chiếc ghế đối diện hắn ta, hỏi thẳng:
"Công tước Michael Roshan, ngài đến đây có việc gì sao?"
Nhìn thấy Karlis đã chịu xuống gặp mình, Roshan lập tức ngồi dậy, nhìn mặt hắn mà cười tít mắt. Karlis lập tức thấy lông tơ mình dựng đứng.
Roshan cười chán chê rồi mới nói:"Công tước Karlis Alarie... Tên thật của ngươi là gì?"
Thần kinh cả người Karlis căng cứng. Hắn ta hỏi như vậy là có ý gì? Karlis dè dặt hỏi dò:
"Ngài, nói vậy nghĩa là sao?"
Roshan ngưng cười:"Ý trên mặt chữ! Tên thật của ngươi khi còn sống là gì?"
Karlis mím môi, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Roshan nói tiếp:
"Yên tâm đi, ta cũng giống như ngươi, trước khi trở thành Michael Roshan ta tên Lâm Triển."
Đoàng!
Cả người Karlis như bị sét đánh. Cái tên Lâm Triển này ở thế giới bên kia chính là đại ảnh đế được người người săn đón nhưng vì một sự cố trong lúc quay phim mà chết bất đắc kỳ tử vào hai năm trước. Ngàn vạn lần không ngờ đến anh ta lại xuyên không đến thế giới này, đã thế còn làm phản diện giống hệt hắn!
Bầu không khí rơi vào tĩnh lặng, mãi một lúc lâu sau, Karlis mới lên tiếng:"Ngươi...à không, anh...làm sao biết tôi xuyên không?"
Roshan cười cười:"Tôi xuyên không đến đây từ hai năm trước, không lẽ lại ngồi yên chấp nhận số phận sao? Tôi luôn yên lặng mà sống suốt hai năm nay nghĩ rằng nếu mình không gây họa sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng rắc rối lại luôn tìm đến. Rõ ràng nguyên tác chưa từng nhắc đến việc tiệc rượu nhà nam tước Jean Berger có sự tham gia của công tước Michael Roshan và hai vị hoàng tử, nhưng trước đêm hôm đó tôi lại nhận được lời mời. Tôi cũng đến thử xem sao, vô tình thế nào mà lại bắt gặp cảnh cậu ngó lơ cô nữ chính kia, ngay giây phút đó tôi đã biết được cậu cũng giống tôi."
Karlis gật đầu, tâm trạng thả lỏng hơn đôi chút:"Tôi ở thế giới này được hơn một tháng rồi, có nhiều chuyện xảy ra khác xa nguyên tác nên tôi đang vô cùng rối rắm đây."
Roshan tựa người vào thành ghế, nói:"Nguyên tác dường như đã bị thay đổi rất nhiều, tôi khuyên cậu chỉ nên dùng nó để tham khảo chứ không nên phụ thuộc vào nó, nếu không sẽ vô cùng khó sống."
Karlis cũng học theo hắn ta, tựa người vào ghế thở dài:"Chúng ta là những con người cùng cảnh ngộ, nào nào, kết huynh đệ thôi."
Vốn dĩ nó chỉ là một lời nói đùa, nào ngờ Roshan lại ngồi bật dậy, vui mừng nói:"Chuyện tốt thế còn gì bằng, kết huynh đệ thôi, nhanh lên!"