Mục lục
Băng Hỏa Ma Trù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xem đến đây, Niệm Băng không khỏi thầm than trong lòng, nhất định là Chấn Diện pháp mà sư phụ đã từng kể qua. Tra Cực lúc trước cũng đã từng nhắc tới với hắn, trong kéo mỳ sợi, có một loại thủ pháp cao thâm tên là Chấn Diện pháp, ngay cả Tra Cực cũng chưa từng thấy qua. Thông qua thủ pháp Chấn Diện, lật đều các sợi mì bên trong va đập vào nhau, không ngừng gia tăng độ dai và mềm dẻo, Chấn Diện pháp dùng phía trên bề mặt nhỏ đúng là thích hợp nhất, nhưng Niệm Băng có chút lo lắng, chính là nếu kéo sợi mỳ thêm một tầng nữa, lúc cho vào nước nấu không biết có thể vì quá nhỏ mà bị phá hư hay không

Cuối cùng, trong khoảnh khắc bó mỳ vẫn còn đang rung động chuẩn bị cho vào nồi nước, Minh Huy đột nhiên ly khai khỏi bàn bếp, tay trái xuất ra như tia chớp, tay phải giơ lên cao, làm cho 4096 sợi mì mỏng như tơ kia hoàn toàn treo lơ lửng. Cánh tay trái nắm chặt ở giữa bó mỳ sợi, tay phải kéo xuống dưới. Trong lúc vừa giữ vừa kéo, đột nhiên hóa thành 8192 sợi, tuyệt nhiên không có một sợi nào bị bẻ gãy, đúng là kỹ xảo thần kỳ gây ấn tượng sâu sắc cho người xem.

Nhẹ nhàng vung lên, bề mặt lại khôi phục thành 4096 sợi, Minh Huy vung tay trái lên, tay phải đỡ lấy, đem toàn bộ vào trong nước sôi. Chiếc nồi phi thường lớn, đường kính hơn một thước, Minh Huy để các sợi mì trong nồi riêng một chỗ, sau đó lập tức cầm lấy đôi đũa tách ra làm hai. Không phải gạt mỳ ra, mà là từ giữa nồi nước sôi xoay tròn rất nhanh bay lên. Lúc này, tay nàng đột nhiên biến thành màu trắng như sữa, giữa làn hơi nước nghi ngút, trong suốt tựa như minh châu, hơi nước ngưng kết thành bọt nước xuất hiện trên tay nàng, làm cho Niệm Băng nhớ đến một câu nói lúc trước của Tra Cực: Thương hải nguyệt minh châu hữu lệ.

Quấy càng lúc càng nhanh, tất cả nước trong nồi cũng theo sự di chuyển của cặp đũa mà xoắn ốc bay thẳng lên, tất cả sợi mì cũng di chuyển xoắn ốc theo, nước vốn đang sôi sùng sục nhưng vì quấy rất nhanh nên không hề bốc lên bọt khí.

Niệm Băng kinh hô nói:" Ta hiểu rồi, đây chính là Phá Thủy Bảo Diện pháp, hết sức thần kỳ!". Phá thủy bảo diện, tức là đem nước đang sôi tạo thành hình xoắn ốc, làm cho cả nồi nước mặc dù nóng đến cực điểm, nhưng không sôi trào. Như vậy, khi nấu các món, càng làm cho thực vật nóng đều nhau, sẽ không vì nước sôi trào mà bị bám bọt khí, ảnh hưởng đến hình thái. Muốn tạo thành xoắn ốc cũng không khó, một vị trù sư chỉ cần trải qua thời gian dài rèn luyện, cũng đều có thể dùng đũa khuấy nồi nước thành trạng thái xoắn ốc. Khó khăn nhất chính là nước sôi. Chỉ là nước tiếp xúc nước, nhưng độ nóng của nước sôi tuyệt đối không giống nhau, Muốn đạt yêu cầu này, trù sư không thể bị nước sôi ảnh hưởng, mà tay còn phải ổn định, cho nên Phá thủy bảo diện chi pháp này phi thường khó khăn.

Chiếc đũa đột nhiên rời mặt nước, nước sôi trong nồi sắt dưới sự tác động của quán tính vẫn như cũ xoay tròn rất nhanh, Minh Huy lấy một cái chén lớn, mở cái thùng sắt bên cạnh, từ đó múc ra một ít nước xúp màu vàng, nước xúp này nhìn qua phi thường trong vắt, không có chút tạp chấp nào. Nhìn nó nằm an tĩnh ở trong chén, giống như một khối pha lê thật lớn, đúng là nước dùng được chuẩn bị tốt cho món mỳ thịt bò.

Chiếc đũa như thiểm điện tiến vào trong nồi, Minh Huy nhẹ nhàng chọn lựa, tất cả sợi mì đều rời nồi nước sôi, cho vào trong chén. Sau khi hơi nước từ sợi mì thấm vào nước dùng, đồng thời khiến trong bát đầy lên một nửa. Tay Minh Huy nhanh chóng và khéo léo đảo mỳ trong nước dùng,đảo vòng tròn thuận nghịch, đảo từ trên xuống dưới, sắp xếp cho sợi mỳ vàng đều đặn trong bát. Lấy ra một muôi sắt lớn,múc ra môi muôi đầy nước dùng trong nồi đổ lên trên bát mỳ,Tiếp đến cho tay vào thùng sắt lấy ra ít kỷ căn* mỏng như giấy、buộc từng miếng thịt chừng đốt ngón tay bỏ vào trong nồi nước dùng rồi xếp vài lát củ cải trắng lên trên bát mỳ,Sau cùng,nắm một ít rau mùi sắc lên nước dùng rồi múc ra từng bát nhỏ,Rưới lên mỗi bát một chút saté (ớt chưng với nhiều dầu)。

" Đây là mì thịt bò, xin mời nếm thử!" Minh Huy trên trán lấm tấm mồ hôi, tay nàng đã khôi phục lại màu sắc, ánh mắt tràn ngập tự tin nhìn Đinh Hạo.

Niệm Băng không nói nhiều lời, nhìn nàng gật đầu, nhận lấy chiếc đũa từ trong tay Minh Huy.

"Muội cũng muốn ăn, huynh chừa lại chút cho muội đi. Này, không được ăn nhanh như thế!" Tuyệt Tĩnh bất mãn muốn cướp lại chiếc đũa trong tay Niệm Băng. Kỳ thật, Niệm Băng ăn không mau, chỉ ăn vài sợi mì, một miếng thịt bò và uống một ngụm nước dùng mà thôi.

Đem chiếc đũa giao lại cho Tuyết Tĩnh, hắn than nhẹ một tiếng, trong mắt tràn ngập sự kính nể nhìn Minh Huy, nói:" Ta nếm xong rồi! Từ khi ly khai sư phụ đến nay, ta lần đầu tiên thành tâm bội phục một vị trù sư. Mì thịt bò nàng làm tuyệt đối đúng với ba chữ "Mỳ Nhất Phẩm".

Minh Huy đỏ mặt, ngại ngùng nói:"
Niệm Băng đại ca, huynh quá khen rồi!"

"
Oa, ăn ngon thật, ta bình thường rất ít ăn mỳ, nhưng sao mỳ này lại có thể ngon như thế được hả! Minh Huy, vì sao mỳ của muội lại như này, một chút cảm giác mềm nhũn cũng không có, một một sợi đều cân đối như vậy. Hương vị rất thơm ngon, hơn nữa các sợi mỳ không dính chút nào với nhau cả. Còn thịt này của muội là thịt bò sao? Mùi vị thật thơm, nước cũng ngon, nên gọi là Ngưu cốt thang đi, a, không đúng, Ngưu cốt thang dường như không có giống vậy! Hơn nữa mùi vị có chút kỳ lạ, rõ ràng là mùi thịt bò, vì sao ta lại có cảm giác hết sức đặc biệt như vậy?" Tuyết Tĩnh vốn ăn uống nhã nhặn, nhưng hiện tại thì hoàn toàn biến đổi, thịt bò, mỳ không tha miếng nào, ngoại trừ một ít Niệm Băng đã ăn thử, còn lại chỉ trong chốc lát đã chui hết vào bụng nàng.

Minh Huy che miệng khẽ cười, nói:"
Tuyết Tĩnh tỷ, ăn từ từ thôi, nếu tỷ muốn ăn thêm, muội cũng sẽ làm cho tỷ, đừng vội vàng như vậy!"

Niệm Băng mỉm cười nói:"
Nàng ta có thể ăn nhiều như thế cũng là quá giỏi rồi, không hổ là hậu nhân của Tiếp Ban nhân. Minh Huy, ta sẽ nói ra một chút đặc điểm của món này, nàng xem ta nói có chính xác hay không nhé?"

Trầm ngâm một lát, hắn mới tiếp:"
Nàng làm mỳ thịt bò này đã đạt được tinh túy của mỳ thịt bò truyền thống. Thứ nhất, nhất thanh nhị bạch tam hồng tứ lục ngũ hoàng, chính các đặc điểm này đã hoàn toàn được biểu lộ. Nhất thanh vì nước dùng thanh đạm, nhị bạch vì củ cải trắng, tam hồng vì cay tiêu mỡ hồng, tứ lục vì đồ ăn thơm mát, ngũ hoàng vì mỳ hoàng sắc, thanh đạm sảng khoái phong phú sắc thái, kích thích dịch vị. Không chỉ có như thế, trong đó nàng còn tự mình cải tiến, riêng sợi mỳ thì rất nhỏ, đúng là ta không thể làm được. Chấn Diện pháp kia quả thật rất thần kỳ, có thể kéo sợi mỳ dài đến vậy, nhưng vẫn bảo trì được phẩm chất, sợi mỳ mong manh mà dài như vậy thủ kình đều đặn không suy giảm, sẽ không ảnh hưởng đến khẩu vị. Làm cho ta kính nể chính là thủ pháp Phá Thủy Bảo Diện chi pháp, đến cả sư phụ của ta cũng chưa lĩnh hội được. Ta nghĩ, tay phải của nàng nhất định luyện qua công phu đặc thù mới có thể không sợ nóng, nhưng dưới nhiệt khí cao như thế, nếu chỉ là tay không sợ nóng cũng chưa đủ, không có ý chí kiên định, tuyệt đối không có khả năng bảo trì sự ổn định của tay, thật sự làm cho ta bội phục! Mỳ là hảo mỳ, đồng thời, nước dùng cũng là hảo nước dùng, đúng theo lời Tĩnh nhi đã nói, Nước dùng này có dùng xương ống bò nấu lấy nước cộng với thịt bò một tuổi và ít nước béo. Nhưng lại không chỉ đơn giản như vậy, trong thịt bò của nàng còn có ít nhất ba loại thảo dược chẳng những không ảnh hưởng đến hương vị thịt bò, mà ngược lại còn giúp đem mùi vị của thịt bò hoàn toàn phơi bày. Đồng thời, chính hương vị của thảo dược cũng sẽ dung hợp vào trong thịt bò, sau khi cảm thụ hết mùi vị thịt bò, lập tức sẽ cảm nhận được sự thơm mát mà thảo dược mang lại. Hai loại hương vị hoàn mỹ này hỗn hợp cùng nhau, tạo thành cực phẩm canh thịt bò, thật sự là quá tuyệt vời! Cho nên thịt bò kia cũng không đơn giản chỉ là xắt thành, mà chính là hình thái thực sự của nó. Trên người con bò, ăn ngon nhất không phải ở thịt thăn ức mà là phần philê (còn gọi là Rip eye hay Scott Fillet, do ở giữa miếng philê có một chút mỡ nhìn giống con mắt-chú thích.ms), thậm chí không có chút sai sót nào, không dính một chút da, thịt cũng tuyển chọn phần ngon nhất. Tổng hợp các thứ lại, ta dám nói, trên cả đại lục tuyệt không tìm ra mỳ thịt bò thang siêu việt như của nàng, ta phục rồi, hoàn toàn phục rồi!"

Minh Huy tròn mắt kinh ngạc:"
Đại ca, huynh nói không sai chút nào, ngoại trừ ba loạii thảo dược huynh không thể nói ra danh tự, còn lại đều không sai mảy may, không hổ là Băng Hỏa Ma Trù!"

Tuyết Tĩnh lúc này đã hoàn toàn thỏa mãn dạ dầy của mình, đi đến bên cạnh hai người, nghi hoặc nhìn Niệm Băng hỏi:"
Mỳ thịt bò này quả thực rất ngon, nhưng có thật sự phức tạp giống như huynh đã nói không? Minh Huy muội muội, muội không cần sợ đả kích, cho dù đả kích thế nào, tỷ sẽ bảo hộ cho muội. Tỷ nghĩ huynh ấy nhất định có nói sai một phần."

Minh Huy lắc đầu, nói:"
Không có, một chút cũng không có, cho dù có, nhiều lắm cũng chỉ là danh tự của ba loại dược thảo kia thôi, trù nghệ của Niệm Băng đại ca nhất định lợi hại hơn muội. Đại ca, bây giờ tới phiên huynh, ta muốn thưởng thức một chút băng hỏa trù nghệ của huynh xem như thế nào, được không?"

Niệm Băng mỉm cười nói:"
Đã thưởng thức mỹ vị mỳ thịt bò thang của nàng, sao ta có thể từ chối được chứ?" Nói đến đây, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Tuyết Tĩnh, nàng ta chân chính ăn còn nhiều hơn hắn mới đúng, bản thân mình còn chưa kịp ăn, thì đã chỉ còn bát không, đáng thương cho cái bụng ta quá!

Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng động tác của Niệm Băng không hề dừng lại, đi đến trước án bản, hắn trầm ngâm, rồi rất nhanh quyết định bản thân muốn làm món gì. Trước tiên rửa tay sạch sẽ, sau đó vén khăn trải bàn lên, lấy ra một khối bột mỳ so với của Minh Huy thì hoàn toàn đồng dạng, mỉm cười nói:" Ăn mỳ của nàng, có qua có lại, ta sẽ làm cho nàng một chén mỳ, của nàng chính là mỳ thịt bò thang, ta đúng là mặt dầy cực phẩm, nơi đây không có vật liệt ta cần, chỉ có thể mượn của nàng mà thôi." Vừa nói hắn cũng bắt đầu quá trình nhào bột mỳ, hắn biết nếu bản thân không xuất ra chút tuyệt kỹ, tất nhiên sẽ bị Minh Huy xem thường, hắn không muốn người khác nói bản thân mình chỉ biết dựa vào ma pháp mới có thể làm ra món ngon mỹ vị.

Bột mỳ trên tay Niệm Băng nhanh chóng biến thành quả cầu tròn, tay hắn động tác thong thả, mỗi một lần đều chứa đựng mười phần lực đạo. Dần dần, động tác bắt đầu nhanh lên, mỗi một lần chuyển động đều nhào bột mỳ thành một hình thái khác nhau, theo động tác càng lúc càng nhanh, tay Niệm Băng giống như mềm mại không xương nhào nặn trước sau, chưởng ảnh hoàn toàn bao vây lấy bột mỳ ở trong, không nhìn thấy gì, chưởng ảnh dường như một quả cầu quây lấy khối bột mỳ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Minh Huy mở to hai mắt, hít một ngụm dưỡng khí, thảng thốt nói:" Đây chính là Phân Cân Thác Cốt Nhu Diện pháp, quả nhiên là thật sự tồn tại."

Tuyết Tĩnh kinh ngạc nói:"
Phân Cân Thác Cốt? Chẳng lẽ tay huynh ấy cùng các ngón tay thoát ly sao?"

Minh Huy lắc đầu nói:"
Không phải, thủ pháp nhào bột này phi thường khó khăn, nguyên nhân chủ yếu là sự linh hoạt của cổ tay, chỉ có thể luyện cổ tay di chuyển đến mọi hướng, mới có thể thành công, giống như gân cốt thoát ly ra ngoài. Thủ pháp này còn có cái tên là Phân Cân Thác Cốt Như Ý Thủ, cùng với Phá Thủy Bảo Diện của muội, đều là diện điểm sư một trong thất đại cấm thủ. Thông qua Phân Cân Thác Cốt Như Ý Thủ, duy trì đệ mềm dẻo của bột vì khi vào nước sẻ có sự khác biệt đến cực độ. Đương nhiên là phải có phương pháp chế biến bột phối hợp với thủ pháp đặc thù, Nếu không thì cho dù ngươi có nấu chín, bột cũng cứng đến độ khó mà nhai được. Tại trù nghệ giới của chúng tôi có một câu nói như này, chỉ cần nắm giữ một trong thất đại cầm thủ, thì có thể trở thành đỉnh cấp diện điểm sư. Muội chỉ biết Phá Thủy Bảo Diện Huyền Ngọc thủ, xếp hạng tư trong thất đại cấm thủ, không ngờ Niệm Băng đại ca lại có thể lĩnh hội được Phân Cân thác cốt như ý thủ xếp hạng ba. Xem ra, tại diện điểm sư muội đã không bằng huynh ấy rồi!"

Niệm Băng không ngừng lại, quay đầu sang nhìn Minh Huy, mỉm cười nói:"
Không, muội sai rồi, thất đại cấm thủ cũng không thể chứng minh điều gì, để làm một nhất danh hạng cấp diện điểm sư, còn cần tổng hợp nhiều năng lực khác. Về tạo nghệ diện điểm, ta tuyệt đối kém hơn muội."

Thanh quang chợt lóe, Ngạo Thiên đao xuất hiện trong tay Niệm Băng, thân đao phát ra tiếng ngâm nhỏ, linh khí tỏa ra tứ phía.

"
Hảo đao, đây là thái đao của huynh sao?" Minh Huy kinh ngạc hỏi.

Niệm Băng mỉm cười nói:"
Là một thanh trong đó, thuần đao công mà nói, dùng nó là thích hợp nhất, đao tên là Ngạo Thiên, có thể xưng là tự do chi phong khinh ngâm. Ta tuy không giỏi như nàng nhưng cũng có chút kỹ xảo!" Cổ tay phải kỳ dị chuyển động, đảo lại Ngạo Thiên đao, tay trái nâng xoay một vòng nhỏ tạo ngay ra viên bột tròn trịa.

Minh Huy biết, Niệm Băng kế tiếp muốn làm sự tình không đơn giản, nàng từ trong mắt Niệm Băng thấy được so với mình thần tình tập trung hơn, nhưng kỳ quái chính là, đối tượng tập trung không phải mỳ, mà là đao, là tự do chi phong ngâm khẽ - Ngạo Thiên đao.

Nước trong nồi vẫn đang quay cuồng như trước. Đao của Niệm Băng cuối cùng cũng động, có vẻ rất chậm như lai tựa hồ như một làn thanh sắc nhưng cũng không nhìn rõ được cây đao mà chỉ mơ hồ thấy hướng đao tiến về viên bột phía dưới.

Cổ tay khẽ rung tứ thì một miếng bột bắn thẳng vào nồi, liên tiếp cách nhau ba thốn nối lại thành một dải trắng mờ, tạo ra chuỗi thanh âm trong trẻo như nước rót. Niệm Băng động tác rất nhanh, thủy chung chỉ giữ chuôi đao thần sắc nhẹ nhàng, ánh mắt trước sau chỉ tập trung trên đao ảnh.

Minh Huy dường như nghĩ đến điều gì, bước nhanh đến cạnh chiếc nồi sắt, khi nàng nhìn vào làn nước sôi đang trong nồi. Toàn thân như ngây ngốc, chậm rãi thốt ra bốn chữ: "Cẩm——Tự——Hư——Dũ"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK