Mục lục
Băng Hỏa Ma Trù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay phải kéo theo từng đạo quang mang màu lam đậm phủ lên chỗ thịt cá, quỷ điêu trong tay phải chậm rãi chuyển động, ở bên trong tuyết ngư không ngừng ra ra vào vào, một vài thứ gì đó dưới quang mang màu lam đậm kia bị lôi ra ngoài, đó đúng là xương và gân cá của tuyết ngư. Chỉ trong chớp nhoáng, tay phải lại xuất ra Ngạo Thiên đao, cạo sạch lớp da vảy ở mặt ngoài một lượt, đem toàn bộ chỗ thịt cá cho vào trong chén, lam quang nhàn nhạt xuất hiện trên tay hắn, trên miệng cái chén lớn nhanh chóng bị một tầng băng sương bao phủ.

Ngọn lửa trên tay Niệm Băng từ hồng chuyển sang lam, nhiệt độ không ngừng tăng lên lại được hắn tận lực khống chế, chỉ trong chốc lát đã nấu nhừ đám da lợn, Ngạo Thiên đao được đưa vào trong nối, ở bên trong mà nhẹ nhàng quấy động, phong phá thủy, đem miếng bì heo khuấy tan ra. Hắn không để ý tới nồi sắt nữa, đặt nó lên trên bếp rồi lôi đám tôm trong chỗ nguyên liệu ra, cũng thái thành sợi mỏng. Mỗi động tác của hắn đều như hành vân lưu thủy, dị thường hài hòa, nhìn qua phi tường thoải mái không hề có chút khúc mắc gì

Mặc dù đã từng âm thầm quan sát quá trình Niệm Băng nấu nướng nhưng Tạp Áo lại không nhìn ra được Niệm Băng hiện tại là muốn làm cái gì đây, chỉ kinh ngạc nhìn chăm chú, cho tới giờ vẫn như lúc trước dường như có cái gì đó lôi kéo đôi chân nàng lại, ham muốn ăn uống của nàng với người thường cũng không có gì khác nhau, hương vị của da lợn được nấu ra cũng khiến cho nàng có thể cảm nhận được.

Sợi tôm đã chuẩn bị xong, nồi canh da lợn ở bên đã nguội hơn một chút, trong tay Niệm Băng liên tục thay đổi mấy cái bình nhỏ, cho vào trong canh một chút gia vị, hắn đã đem sợi tôm cho vào trong một cái chén, cũng đóng băng lại.

Cà rốt và rau chân vịt đồng thời xuất hiện trong tay Niệm Băng, hắn hơi ngừng lại một chút, đem sợi thịt cá chuẩn bị tốt từ trước lấy ra, chia làm ba phần, phân biệt đặt ở ba chén. Rau chân vịt và cà rốt dưới tác dụng của băng hóa thủy được rửa sạch sẽ, lúc này Niệm Băng mới ở trước mặt Tạp Áo biểu lộ ra tốc độ đao cực phẩm của mình, rau chân vịt tung vào không trung, lập tức thanh quang cuồn cuộn nổi lên, phảng phất như một cơn lốc nhỏ bao lấy nó, nếu không phải mục lực của Tạp Áo cực mạnh căn bản không thể nhìn ra hắn đang làm gì, lúc này rau chân vịt trong thanh quang biến thành từng khối rất nhỏ, kỳ dị nhất là, nước trong rau chân vịt không hề rơi ra một chút nào, tất cả đều bị cuốn trong ánh đao. Lúc thanh quang biến mất, những mảnh

rau đã mang theo nước rau rơi vào một trong ba bát đựng sợi thịt cá. Với cà rốt cũng như vậy, cà cốt cuối cùng đem theo chất lỏng màu đỏ rơi vào trong một cái bát, Niệm Băng lấy chỗ thịt lợn lúc đầu để ở một bên, dùng NgạoThiên đao đem một khối thịt đưa vào không trung, phong nguyên tố quấn lấy miếng thịt lợn, khiến cho nó bồng bềnh không rơi xuống, đồng thời một ngọn lửa từ trong tay hắn phát ra, nướng miếng thịt lợn trong không trung. Trong khi vừa nướng thịt, Ngạo Thiên đao trong tay Niệm Băng lại vừa chém ra, lưu lại từng đường vân trên miếng thịt.

Thịt nướng cuối cùng bốc lên mùi thơm, hơn nữa Niệm Băng không ngừng rắc thêm các loại gia vị, khiến hương vị ngày càng trở nên dụ nhân, Tạp Áo luôn luôn kiên nhẫn nhưng lúc này trong lòng đã có chút cảm giác không thể chờ được, nhìn miếng thịt lợn trong không trung không ngừng xoay trên ngọn lửa màu lam, lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng thầm nghĩ thứ này xem ra so với việc ăn hoa cỏ chắc sẽ ngon hơn.

Những món ăn này của Niệm Băng chế tác cực kỳ phức tạp, tất cả bây giờ mới chỉ là bước chuẩn bị mà thôi. Một miếng thịt lợn nhỏ nướng chín cũng không cần thời gian dài, khi thịt heo chín tới độ Niệm Băng vừa lòng, thì động tác của hắn lại thay đổi, Ngạo Thiên đao cùng vô số phong nhận cuốn lấy miếng thịt lợn, tựa như rau chân vịt và cà rốt lúc trước, miếng thịt lợn biến thành từng khối vụn, nhưng lúc này hắn không đem thịt nướng cho vào trong bát đựng sợi thịt cá mà chuyển vào một bát khác.

Hoàn thành hết thảy, Niệm Băng mỉm cười với Tạp Áo nói:

"Công tác chuẩn bị xong cả rồi. Nhẫn nại thêm chút nữa là tốt thôi."

Vừa nói, tay trái của hắn vừa xoa lên thiết oa bên cạnh, băng nguyên tố từng bước tăng mạnh làm cho Trư Bì Thang ấm nóng dần dần trở thành Trư Bì Đống(cũng một dạng đông lạnh thành khối giống như đông sương vậy đó). Niệm Băng cầm nồi sắt lên, đem Trư Bì Đống trong đó ra, dưới tác dụng của Ngạo Thiên Đao, cắt Trư Bì Đống thành từng khối nhỏ dài hai phân rồi để ở một bên.

Lại cho nước vào nồi sắt, tại ma pháp của Niệm Băng, một ngọn lửa màu đỏ từ dưới lò bốc lên, từ từ cung cấp nhiệt cho nồi sắt. Lúc này, động tác của Niệm Băng trở nên nhanh lên. Hắn trước tiên đem các loại gia vị bất đồng lần lượt bỏ vào trong ba bát ngư nhung (sợi cá), sau đó nhanh chóng đảo đều lên. Ngư nhung có rau chân vịt và cà rốt phân biệt biến thành hai màu hồng và lục, cùng với một chén màu trắng ngư nhung tạo thành ba màu trong suốt. Niệm Băng thu hồi đao của mình lại, theo như cuốn sách Vô địch long thư ốc mà mô tả thì đôi tay này đã đạt đến độ như ma huyễn di động

Ngư nhung vừa tới tay Niệm Băng, lập tức dưới tác dụng của băng nguyên tố cùng phong nguyên tố quán nhập vào, sau khi Niệm Băng đem thịt lợn trộn lẫn vào ngư nhung màu xanh biếc xong, thì vón chúng lại thành một vòng tròn lục sắc ngư hoàn trong nồi sắt đang dần dần gia tăng nhiệt độ, lại dùng ngư nhung màu đỏ trộn vào, ở trong đó cho thêm sợi tôm đồng dạng cũng vo lại thành một viên tròn màu đỏ, cuối cùng cho vào thêm một khối Trư Bì Đống vào bên trong phách ngư nhung,động tác của hắn cực nhanh,Tạp Áo chỉ thấy đỏ,xanh,trắng tam sắc ngư hoàn rơi vào bên trong nồi,chỉ một lát công phu,các loại nguyên liệu ban đầu Niệm Băng chuẩn bị đã biến mất, khi tất cả tài liệu đều đã biến thành ngư hoàn,nước trong nồi rốt cục đã sôi sục

Vẻ mặt Niệm Băng trở nên chuyên chú,thân trên rướn về phía trước, tay phải lấy một chiếc đũa xuyên vào trong nước,bắt đầu khuấy nhẹ nhàng, tam sắc ngư hoàn lóe ra đỏ,xanh,trắng ba màu trong suốt xoáy tròn trong dòng nước sôi trào. Dùng chiếc đũa khuấy nhanh như bay,đúng là Phá thủy bảo diện huyền ngọc thủ, Niệm Băng mặc dù đúng là dùng huyền ngọc thủ nhưng tác dụng lại có chút khác biệt, đồng thời tay kia của hắn còn dẫn hơi thở của hỏa nguyên tố đặt dưới nồi,không ngừng biến hóa cường độ của ngọn lửa, khiến cho nước bên trong nồi dần dần biến hóa.

Rốt cục khi làm cho tam sắc ngư hoàn càng trở nên trong suốt,hai tay Niệm Băng liên tục huy động, Hồng Hồn dấm cùng với các loại điều liêu đều cho vào trong nồi,hơn nữa hắn đã sớm chuẩn bị rất tốt cực phẩm kê trấp làm món chính,một nồi hoàn tử than nóng hổi cũng làm tốt lắm.

Mùi thơm như tiên hương bay tới làm Tạp Áo đang chăm chú theo dõi cũng phải thất thần một trận, hạ ý thức chạy tới cạnh nồi,dùng ánh mắt khát khao nhìn Niệm Băng đem hoàn tử thang đổ vào trong một cái bát lớn,lẩm bẩm:

"Bây giờ đã có thể ăn được chưa?"

Niệm Băng mỉm cười đem cái bát đặt lên trước mặt Tạp Áo nói:

"Xin mời Tạp Áo tiểu thư nhấm nháp một đạo băng hỏa lưu ly châu ki này của ta.Đặc điểm lớn nhất của món ăn này là cách điều chế các loại nguyên liệu phối hợp,về mặt trù nghệ cũng không có gì khác,chỉ cần đầu bếp khéo tay cẩn thận đều có thể làm được, trong cuốn vô địch long thư ốc mô tả lại nhưng ta cũng tự tin là có thể làm được loại hỏa hậu này,nhiều nguyên liệu phối hợp như vậy rất khó có được,ta nghĩ bát băng hỏa lưu li châu ki này sẽ làm cho nàng vừa lòng,nàng ăn trước đi,ta lại sẽ làm cho nàng cái khác nữa"

.Băng hỏa lưu li châu ki này chính là một loại món ăn mà lúc trước Tra Cực truyền thụ cho Niệm Băng,cũng là một trong những món ăn mà Niệm Băng thích ăn nhất,hương vị phi thường đặc biệt,nhất là tuyết ngư nhung cùng Trư bì đống phối hợp,sau khi làm ngư hoàn chín, Trư bì đống sẽ hóa thành trấp thủy tiên mỹ,một ngụm ăn vào,tiên hương chi khí vô cùng lạ thường, Niệm Băng nói thì nghe có vẻ dễ dàng nhưng về mặt nấu nướng mà nói lại không hề dễ dàng,ít nhất không phải ai cũng có thể làm được mà hoàn mỹ đến như thế lại càng hiếm thấy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tạp Áo nhìn bát lớn trước mặt.lại nhìn tam sắc ngư hoàn giống như ngọc trai,nhất thời có chút không đành lòng ăn, Niệm Băng đang chuẩn bị thêm một món ăn khác, mỉm cười nói:

"Nhanh ăn đi, thức ăn phải ăn ngay lúc còn nóng mới có thể thưởng thức được hương vị ngon nhất, nàng có thể ăn chậm một chút để nhận thức hết các tư vị biến hóa bên trong, đấy đều là những cảm giác cực kỳ mỹ diệu đó!

Ôi, được rồi,khi ăn ngư hoàn màu trắng phải cẩn thận nếu không sẽ bị chất lỏng bên trong làm bỏng đấy."


Giờ phút này hắn đã quên mất thân phận của Tạp Áo cũng đã quên luôn năng lực của nàng ta, về căn bản đã không hề lo lắng sợ hãi gì nữa, hắn chỉ xem bản thân mình là một đầu bếp còn Tạp Áo là thực khách ma pháp sư bình thường.

Ba loại mỹ vị của ngư hoàn trong lúc Tạp Áo chậm rãi ăn vào, tạo thành hàng trăm loại tư vị biến hóa nhất thời khiến cho mọi vị giác của nàng đều được khai mở,cảm giác tiên mỹ làm các lỗ chân lông phảng phất như đều mở rộng ra, cánh tay phải ba động có tần suất tạo thành tác dụng làm cho thực vật chung quanh nàng phóng thích tính mạng hơi thở nhanh hơn.

Thần quang trong mắt của nàng trở nên có chút mông lung,bất tri bất giác,sau lưng nàng bỗng hiện ra thân ảnh màu đen kia. Đúng vậy! Bây giờ không chỉ là một mình nàng ăn mà đồng thời còn có vị Hắc Ám thiên hương sở hữu tử vong khi tức kia nữa.

Năm món ăn vừa được đặt lên bàn,mỗi món đều có đặc điểm riêng, hoặc thơm ngát,hoặc nhẹ nhàng khoan khoái,làm Tạp Áo được một phen đại khai nhãn giới,đối với nàng mà nói,tiêu hóa thực vật là một chuyện rất đơn giản,khi nàng đem tất cả thực vật ăn hết vào bụng, thì cả quá trình chế tác của Niệm Băng cũng đã trôi qua một canh giờ.

"Thế nào? Trù nghệ của ta cũng rất được, phải không?"

Niệm băng mỉm cười hỏi, hắn với trù nghệ của chính mình có tin tưởng tuyệt đối.

Tạp áo ngẩng đầu,ánh mắt phức tạp nhìn Niệm Băng,nhẹ giọng nói:

"Đám người các ngươi ở Ngưỡng Quang đại lục mỗi ngày đều ăn những thứ này sao?"

Niệm Băng gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu,nói:

"Chính xác mà nói đúng là cũng đều ăn những thứ tương tự thế này. Bất quá, muốn nhấm nháp được mỹ vị mà đạt đến độ như chính tay ta làm ra đây thì cũng chẵng dễ dàng như thế. Đầu bếp mà thuộc đẳng cấp như ta tại Ngưỡng Quang đại lục cũng chẵng thể gặp được bao nhiêu người.Có cơ hội nàng hãy đến Ngưỡng Quang đại lục đi, ta sẽ chuẩn bị những nguyên liệu tốt nhất làm cho nàng một bàn thất hệ đại xan mà ta sở trường nhất,cũng là thứ ta am hiểu nhất, ngoại hiệu của ta gọi là băng hỏa ma trù đó. Dựa theo cuốn vô địch long thư ốc chỉnh sửa lại rồi lấy ma pháp nhập trù,ta mặc dù không phải đệ nhất nhân nhưng cũng xem như người đi đầu.

Trên mặt Tạp Áo toát ra một tia cười khổ:

"Niệm Băng, xong đời rồi."

Niệm băng ngẩn người.

"
Như thế nào! Chẳng lẽ thứ ta làm ăn không ngon sao?"

Tạp Áo lắc lắc đầu,trên mặt toát ra một tia thần thái nhi nữ thẹn thùng:

"
Không phải,ý của ta là muốn nói, sau khi nếm qua những thứ gì đó vừa rồi ngươi chế biến ra, từ nay về sau ta làm sao còn sống ở chỗ này được nữa hả!Ta mong được tiện thể đi theo ngươi tới Ngưỡng Quang đại lục,cái gì cũng mặc kệ, mỗi ngày phải nhân tiện ăn những thứ gì đó ngươi làm ra. Thật sự là một chuyện tốt biết bao!"

Niệm Băng mỉm cười, làm một đầu bếp, tìm được thực khách thừa nhận năng lực của bản thân mình chính là việc vui vẻ nhất:

"
Việc này đương nhiên là có thể,chờ nàng cùng Thiên Hương xử lý hết moi việc,sau khi tới Ngưỡng Quang đại lục ta nhất định mỗi ngày đều thay đổi nhiều loại khác nhau, làm các món ăn ngon cho các nàng thưởng thức,ta nói thì sẽ chắc chắn làm được,cho nên các nàng nên tranh thủ đánh bại ba tên kia thật sớm mới được.

A da!! Mà cũng phải nói tiếp, chuyện tiếc nuối nhất cũng là việc ta không thể tham gia nhất giới trù thần đại tái. Nếu tính theo thời gian,có lẽ kết quả trù thần đại tái cũng đã có rồi,không biết là ai đoạt được chức quán quân đây,năm năm mới có một lần, ta cũng chỉ có thể chờ đợi lần sau thôi."

Tạp Áo cười nói:

"
Ngươi làm chút món ăn gì đó quả thực rất là ngon, mặc dù ta không hiểu lắm về cái trù nghệ gì gì mà ngươi vừa nói, nhưng với hương vị cùng cảm giác được ăn thế này tuyệt đối đích xác là một loại hưởng thụ. Xem ra ta cùng với Thiên Hương sinh sống ở nơi đây năm ngàn năm qua thế nhưng không hề biết thực vật ở nhân loại đã có thể đạt đến trình độ như thế nào rồi, trong lúc ngươi dồn sức làm ra mĩ thực, khí tức ma pháp nguyên tố có chút nhiễu loạn, các loại năng lượng bên trong thực vật bởi trù nghệ của ngươi mà hoàn toàn được phát huy phóng xuất cả ra, khiến cho sanh mệnh lực cũng hoàn toàn được phơi bày, điều này quả thật là vô cùng kỳ diệu. Ta từ nay về sau thà rằng có phải bị đói cũng sẽ không thèm ăn nhuỵ hoa nữa."

Trên khuôn mặt của nàng không khỏi toát ra một thần thái mơ màng thờ thẫn, Niệm Băng hiểu được, lúc này Tạp Áo chính là đang mơ về cuộc sống trong tương lai ở trên Ngưỡng Quang đại lục

"
Cuộc sống của nhân loại rất nhiều phương diện, ăn chỉ là một trong những phương diện đó mà thôi,muốn hoàn toàn nhận thức những thứ này nàng phải biến thành một người thường, nếu không nàng cũng sẽ sống ở trong tịch mịch như bây giờ.đối với một người bình thường mà nói,thân tình,ái tình,hữu tình đều nhất đinh không được thiếu cái gì cả. Thẳng thắn nói,mặc dù Thiên Hương và nàng đều có được lực lượng cường đại nhưng liệu các nàng có biết thứ gì được gọi là hạnh phúc hay không?"

"
Hạnh phúc?"

Tạp áo có chút mờ mịt nhìn Niệm Băng,hiển nhiên cũng không có sự giải thích sâu sắc nào đối với từ này cả.

"
Đúng vậy!!!Hạnh phúc!!

Hạnh phúc là một loại cảm giác,mỗi người đối với cảm giác được vui vẽ sung sướng đều bất đồng,nhưng là nếu có thể có được loại cảm giác này thì cuốn vô địch long thư ốc chỉnh lý kia tuyệt đối là sự việc tốt đẹp nhất của nhân loại.Có lẽ vừa rồi khi nàng ăn những gì ta làm nhân tiện cũng đã cảm giác được hạnh phúc rồi đó, nàng phải tự mình nhận thức dần dần

Tạp áo gật đầu,nhìn Niệm Băng nói:

"Ta có thể khẳng định,cảm giác của ta bây giờ cũng rất hạnh phúc,Niệm Băng. Cám ơn ngươi, ngươi biết không, ta bây giờ có chút không muốn cho ngươi rời khỏi nơi đây, ta muốn để ngươi ở đây bồi bạn với ta và Thiên Hương."

Niệm Băng lắc đầu,nói:

"Thật xin lỗi,nếu các nàng xem ta là bằng hữu, hãy để ta đi đi. Tại Ngưỡng Quang đại lục còn có những người đang chờ đợi ta, ta thủy chung vẫn luôn nhớ mong các nàng ấy. Huống chi ở đó còn rất nhiều chuyện ta muốn làm mà chưa làm được. Tương lai tốt đẹp hãy còn ở phía trước, Tạp Áo, ta tin rằng sẽ có một ngày nàng và Thiên Hương nhất định có thể đạt được hạnh phúc chân chính. Sinh mạng của các nàng đều là gần như vĩnh hằng, khoảng thời gian này sẽ không phải dài lắm đâu, điểm này ta rất tin tưởng"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK