Nói xong, Vương Hạo đích thân rót cho Lạc Vô Thư một chén. "Không cần ngại, cứ uống đi, rượu này chắc chắn đủ mạnh." "Lo ta say sao?" Lạc Vô Thư thản nhiên nói. "Ha ha ha..." Vương Hạo vỗ ngực một cái: "Chỉ cần ngươi muốn, huynh đệ là ta đây sẽ uống say cùng ngươi trọn đêm nay." Giờ phút này, Vương Hạo bày ra dáng vẻ khí thế ngất trời, nhưng đôi mắt đang nhìn chằm chằm Bạch Ngưng nhất thời quên thu lại. "E hèm!" Tên tùy tùng trung niên ở bên cạnh nhẹ nhàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.