“Phế đi!” Thanh âm nhàn nhạt dường như không chứa bất kỳ cảm xúc nào, sắc mặt Lạc Vô Thư thậm chí còn càng bình tĩnh hơn nữa, như thể hắn chỉ đang kể một câu chuyện hết sức tầm thường. Nhưng hắn đang nói chuyện với ai thế? Cả đám người đều nghi hoặc không thôi, kể cả Lý Chính Kỳ cũng giống như vậy. Đầu óc của tên tiểu tử này không bình thường sao? “Phế lão phu, Thiên Kiếm phái có bao nhiêu người có cái tự tin cùng sức mạnh như vậy?" "Ta thì sao?” Ngay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.