Đám người ở đây nghi hoặc khó hiểu quay ra nhìn Lạc Vô Thư. Mà lúc này, trong mắt Lạc Vô Thư cũng đầy nghi hoặc: “Các ngươi đều tỷ thí như vậy sao?” “Chứ sao nữa?” Không ít người đồng thanh trả lời, làm cho Lạc Vô Thư hơi sững sờ. Sau đó trên mặt hắn lộ ra ý cười rõ nét, là hắn nghĩ nhiều rồi, với trình độ của mấy người này, sao có thể chân chính hiểu đàn được. Có lẽ trong mắt bọn họ, đàn chỉ là lấy ra để nghe, cái gọi là so...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.