- Mọi người trấn tĩnh! Chỉ là một đám quỷ vật không ra hồn. chỉ cần ý chí chúng ta kiên định. chúng nó căn bản là không có khả năng tạo ra bất cứ thương tổn gì với chúng ta.
Sở Thu Nhiên quát lạnh một tiếng, vỗ túi trữ vật. tế ra một tấm gương đồng, trong tay rót vào pháp lực, "Ông" một tiếng, một cột sáng màu xanh sáng ngời chiếu xạ ra. xuyên qua tầng tầng lớp lớp quỷ vụ tạo thành một cái lỗ hổng thật to. uy lực tiêu tán không ít.
"A!"
Trong mơ hồ trong quỷ vụ truyền đến mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết, từng đợt từng đợt khói nhẹ bốc ra, dường như có quỷ vật bị Sở Thu Nhiên dùng Pháp Khí giết chết. Thoáng một cái như thế. quỷ vật bốn phía không còn dám trắng trợn như trước, lúc ẩn lúc hiện không chừng.
Không ít tu sĩ mở Linh Nhãn Thuật nhìn quét quỷ vụ bốn phía. dưới sự gia tăng pháp thuật, bọn họ có thể nhìn thấy một ít bóng dáng mơ hồ.
- Nhị công tử! Nếu cứ đi tiếp như vậy cũng không phải là biện pháp. Chúng ta phải nghĩ cách diệt trừ đám quỷ vật này.
Nói chuvện chính là một gã thanh niên mặc ngân giáp. Dương Phàm vừa thấy, thì ra người này chính là Sở Nghĩa Vân lần trước đến y quán của mình!
Sở Thu Nhiên lại lạnh nhạt nói:
- Âm quỷ trong QUỷ Thi Sơn nhiều vô số, cho dù giết ba ngày ba đêm. cũng là làm chuyện vô ích. Chân chính có thể mang đến vết thương trí mệnh. làm hại cho chúng ta là lệ quỷ ẩn núp trong quỷ vụ. Chỉ cần giết chết lệ quỷ, thì đám âm quỷ còn lại sợ khí thế trên người tu tiên chúng ta. tự nhiên sẽ không dám tới gần.
- Nhị công tử nói có lý! Dường như rất hiểu biết về tình hình QUỷ Thi Sơn này. Truyền đến thanh âm khô khan của Lâm dược sư. trong mắt lão lộ ra vài tia tò mò.
Sở Thu Nhiên mặt không đổi sắc nói:
- Nếu không biết tình hình nơi đây, gia tộc sao có thể tùy tiện để chúng ta tới nơi này thí luvện. Tuy nhiên, mục đích của chúng ta lần này là tìm kiếm Thiên Niên Mộ Huvệt. QUỷ Thi Sơn ở thật lâu trước kia. là một bãi tha ma thật lớn. rất nhiều tu sĩ ngã xuống, thậm chí có tu sĩ quỷ đạo. ma đạo. Tuy nhiên gần mấy trăm năm nay, nơi này dần dần yên tĩnh trở lại. quỷ vật cấp bậc cao cùng không còn thấy tung tích.
- Chúng ta tiếp tục xuất phát! Đám âm quỷ này chỉ cần không tới gần. chúng ta cùng không cần động thủ. nếu có lệ quỷ cấp bậc cao hiện thân. chúng ta đồng loạt ra tay tiêu diệt.
Sở Thu Nhiên lại bắt đầu ra lệnh. đồng thời dùng thần thức truyền âm. bàn bạc kế hoạch cụ thể.
Kế hoạch này tự nhiên là nhằm vào lệ quỷ, tu sĩ Luyện Khí Hậu Kỳ trở lên mới có tư cách tham gia.
Dương Phàm và mấy vị dược sư. đương nhiên không tham gia kế hoạch này. nhưng hắn cũng lén nghe trộm kế hoạch này từng chi tiết
Sau đó. mọi người lại bắt đầu đi tới. gương đồng trong tay Sở Thu Nhiên hầu như có thể khắc chế quỷ vật. quỷ vụ ở chung quanh bị nó chiếu xạ vào liền hòa tan như băng tuyết, phạm vi cũng dần dần mở rộng ra.
- Khạc khạc khạc
Lệ quỷ ẩn núp trong quỷ vụ phát ra một tràng tiếng gào thét khiến người ta lạnh cả người. Nhưng lại không biết nó trốn ở nơi nào. gần như không hiện thân. chỉ sử dụng một số lớn âm quỷ ở phụ cận quấy phá.
Thời gian trôi qua từng chút một. đám tu sĩ hầu như đã sinh ra miễn dịch thật lớn đối với âm quỷ bình thường, những tiếng khóc gào la hét không còn ảnh hưởng tâm trí và rất khó tạo thành thương tổn đối với ý chí kiên định của người tu tiên.
Sở Thu Nhiên lại lấy ra bản đồ, hai mắt lóe ra linh quang tra xét môi trường địa lý bốn phía. sau một lát trên mặt hắn hiện ra vẻ vui mừng. Nhưng đúng lúc này, âm phong ở bốn phía tăng mạnh. từng đám quỷ vật nhe răng trợn mắt. dường như phát điên đánh úp về phía mọi người, tầng tầng lớp lớp quỷ vụ làm cho phạm vi hai mươi trượng rơi vào cảnh u tối đáng sợ.
- Khạc khạc khạc
Dương Phàm chỉ cảm thấy phía sau đánh úp lại một cơn gió lạnh. trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ cận kề.
- Tìmtìm chết!
Hồ Phi vung hai tay lên. trong lòng hai bàn tay hắn lôi điện sáng tím với khí thế mãnh liệt cắt ngang qua bầu trời đêm. đánh trúng phía sau.
"Vù vù vù"
Lôi điện trong lòng bàn tay lan tràn. lập tức bao phủ một mãng lớn quỷ vật.
- A!
Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên. quỷ vụ bị đánh phá thành một cái lỗ thủng.
Nhưng đúng lúc này, một nam nhân trong tay cầm thanh liêm đao đen nhánh, mắt lộ ra hồng quang từ trong hư không đánh tới. một luồng âm phong màu xám rít gào quét ngang tới.
- Lệ quỷ hiện thân!
Đám người Lâm dược sư kinh hô một tiếng, vội vàng vận chuvển pháp lực hộ thể. thu liễm tâm thần. giữ vững linh đài. Không ít tu sĩ Luvện Khí Kỳ không kịp phản ứng. bị lệ quỷ đánh lén. âm phong dính vào người lập tức sắc mặt trắng bệch. bộ dáng như hồn vía lên mây.
- Muốn chết!
Sở Thu Nhiên quát lạnh một tiếng, mặt gương đồng trong tay bắn ra một cột sáng màu xanh. đánh về phía lệ quỷ kia.
- Khạc khạc khạcTu sĩ nhân loại ngu ngốc!
Tròng mắt nam nhân đó lộ ra màu đỏ thẫm. cả người quỷ khí lượn lờ xung quanh, cây liêm đao đen nhánh trong tav đột nhiên vung lên chém tới. một luồng âm phong hùng hậu như cơn gió lốc. đánh trúng cột sáng màu xanh kia.
"Ầm!"
Nổ vang một tiếng, sức va chạm nặng nề. nhộn nhạo bầu không khí xung quanh. Công kích của Sở Thu Nhiên lập tức bị tan rã.
"Vèo!"
Thân hình lệ quỷ lại dung nhập vào trong màn quỷ vụ, biến mất không thấy, nhưng sự tồn tại của nó như bóng ma tử thần. có thể uy hiếp sinh mệnh của mọi người bất cứ lúc nào.
- ThậtThật đáng giận! ĐểĐể nó chạy mất!
Hồ Phi nhếch miệng lắp bắp nói. mặt đầy vẻ tức giận.
Lệ quỷ lợi dụng thời cơ đánh lén vô cùng xảo diệu. thừa dịp Hồ Phi tu sĩ nắm giữ thần thông lõi điện này phát ra công kích, ngay sau đó nó lợi dụng khe hở. mới đột nhiên ra tay, nhưng lại vừa đánh xong liền biến đi. vô cùng giảo hoạt.
- Khạc khạc khạc
Lệ quỷ núp trong màn quỷ vụ mơ hồ không chừng, thanh âm quỷ dị thê lương khiến người ta sởn tóc gáy.
Một lần đánh lén vừa rồi, làm cho hơn bốn năm tu sĩ bị thương, không chỉ là âm khí nhập thể như bình thường, mà còn tạo thành thương tổn nhất định về tâm thần.
Bốn năm tu sĩ này, đều là Luyện Khí trung kỳ. hậu kỳ. tất cả đều đang khoanh chân ngồi. trên trán tuôn mồ hôi lạnh ướt đẫm. phát ra tiếng rên rĩ thống khổ.
- Dược sư mau ra tay cứu người!
Sở Thu Nhiên lộ vẻ mặt ngưng trọng kêu lên. Tên Lệ quỷ đó thực giảo hoạt. đánh một kích liền biến đi. lông tóc không tổn hao gì. lại làm cho không ít con cháu đời thứ ba của Vũ Vụ Sơn Trang ăn đau khổ.
Trịnh dược sư và Lâm dược sư nghe vậy, lập tức tiến lên trị liệu cho người bị thương.
Dương Phàm đi tới một gã Luyện Khí hậu kỳ. ngồi xỗm xuống, đưa tay đặt lên trán hắn.
Sở Ngọc Yên đứng ở trước người hắn. ánh mắt dò xét bốn phương, vẻ mặt cảnh giác. hiển nhiên là cố ý bảo hộ an toàn cho hắn.
Thấy cảnh này, Sở Thu Nhiên lộ vẻ mặt dị sắc. mà trong mắt Sở Nghĩa Vân lại hiện lên một tia ghen tị cùng âm lãnh. nhưng rất nhanh bị hắn thu lại.
- Lâm dược sư! Lệ quỷ này mang tới thương tổn. có cứu trị được không?
Sở Thu Nhiên lên tiếng dò hỏi.
- Lệ quỷ công kích không giống bình thường, ẩn chứa âm khí cường đại. ngoài ra còn kèm theo công kích tinh thần. Lão phu cho hắn dùng một viên linh đan. tiếp theo dùng pháp thuật trị liệu một lát. hi vọng có chuyển biến tốt đẹp. nhưng không điều dưỡng hai ba ngàv thì không có khả năng khỏi hẳn.
Lâm dược sư nói với vẻ mặt cứng ngắt. nhưng trên tay lão không ngừng rót một vầng sáng màu xanh nhạt vào trong cơ thể người bệnh kia. ở một bên. Dương Phàm nhẹ thở một hơi. thu hồi bàn tay đặt trên trán tu sĩ kia. đứng lên.
- Dương dược sư! Sao ngài không chữa trị cho hắn?
Sở Ngọc Yên lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi.
Cách đó không xa Sở Nghĩa Vân thấy tình cảnh như vậy, cảm thấy mừng thầm. mặt không đổi sắc nói:
- Dương dược sư dù sao cũng còn trẻ. trị không hết tổn thương do lệ quỷ tạo thành, tiểu thư cũng không nên miễn cưỡng hắn.
Sở Thu Nhiên cùng Lâm dược sư ghé mắt nhìn. sắc mặt lạnh nhạt. không nói gì thêm.
Chỉ có Trịnh dược sư lại lộ vẻ mặt nghi hoặc: "Chẳng lẽ Dương Phàm thật sự bó tay không có biện pháp?"
TUY nhiên, động tác của Dương Phàm bước đi tiếp, lại làm cho người ta vô cùng kỳ quái.
Sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh. đi tới trước mặt người bị thương kế tiếp. giống nhau ngồi xổm xuống phía trước người bị thương, đặt tay lên trên trán đối phương.
Có gì đó không đúng
Sở Thu Nhiên đột nhiên chuyển ánh mắt nhìn lại người bị thương trước đó được Dương Phàm xem qua.
- Phù!
Người bị thương đó phun ra một ngụm trọc khí. toàn thân toát ra mồ hôi lạnh. sắc mặt đã khôi phục lại mấy phần hồng nhuận, sau đó chậm rãi đứng dậy.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Sở Ngọc Yên lộ vẻ mặt sợ hãi xen lẫn vui mừng. vội vàng hỏi. Gã tu sĩ Luyện Khí Hậu Kỳ với vẻ mặt mê man. nói:
- Ta mới vừa bị lệ quỷ tập kíchThân thể thực không thoải mái. cả người như nhũn ra, ý thức lại mê loạn
- Vậyvậy ngươi hiệnhiện tại thế nào?
Hồ Phi đảo quanh đôi mắt nòng nọc. tò mò hỏi.
- Hiện tại? Giống như không có gì khác thường, tinh thần dường như còn tốt hơn một ít!
Gã tu sĩ Luvện Khí KỲ nói xong nghi hoặc hỏi:
- Là ai đã cứu ta?
Nghe được lời ấy, mấy người Sở Thu Nhiên đều chấn động. ánh mắt mọi người, không tự chủ được dừng ở trên người nam nhân thần sắc vẫn bình tĩnh kia.
Chính vào lúc này, Dương Phàm từ trước mặt người bị thương đứng dậy, sau đó đi tới chỗ người bị thương cuối cùng.
Giờ phút này, trong lòng hắn cũng cực kỳ hưng phấn. thì ra vừa mới chữa thương cho hai gã tu sĩ xong, tu vi của hắn rõ ràng có tinh tiến. cách Luyện Khí đại viên mãn chỉ có nửa bước.
Mấy tu sĩ bị lệ quỷ gây thương tích. thân thể bị thương do âm phong gây ra, khó giải quyết nhất chính là tinh thần bị hao tổn.
Tuy nhiên, khiến Dương Phàm cảm thấy kỳ quái chính là. đám sương sinh mệnh trong cơ thể mình mới vừa đưa vào trong cơ thể người bị thương, tức thì âm hàn khí ẩn núp ở trong cơ thể người bệnh liền lập tức tiêu tan biến mất.
về phần bị thương trên phương diện tâm thần. có xu hướng hỗn loạn nào đó, Dương Phàm chỉ đơn giản sử dụng một cái Hồi Thần Thuật, liền trị được ngay. thậm chí còn giúp cho tinh thần người bị thương tốt hơn lên vài phần.
Cho nên nói. Dương Phàm chẳng những trị hết bệnh cho người bị thương, mà còn giúp họ khôi phục lại thực lực lúc đỉnh cao.
Quả nhiên, người tu sĩ thứ hai được Dương Phàm cứu trị. rất nhanh đứng dậy hoàn toàn khôi phục. tinh thần no đủ.
Điều này quả thực giống như kỳ tích!
Trong mắt Lâm dược sư hiện lên một tia dị sắc. ánh mắt lướt qua trên người Dương Phàm.
"Vù vù!"
Đột nhiên màn quỷ vụ lại lần nữa cuốn tới, vô số âm quỷ cùng hồn phách ập tới các tu sĩ. đủ loại tiếng kêu khóc không dứt bên tai. làm cho trong lòng người ta nảy sinh Ý sợ hãi. thần trí hỗn loạn.
- Khạc khạc khạc
Một cây liêm đao đen nhánh hóa thành một hư ảnh thật lớn chém về phía Hồ Phi và Sở Thu Nhiên.
"Bùng! Bùng!"
Hồ Phi và Sở Thu Nhiên giao kích với cây liêm đao màu đen kia cùng một chỗ. phát ra tiếng sấm chớp ầm ầm.
"Vù!"
Ngay lúc này, một nam nhân sắc mặt trắng bệch. hai tròng mắt đỏ sẫm từ trong màn quỹ vụ trồi lên. rồi đột nhiên vươn một bàn tay giống như khúc xương khô chụp vào sau lưng Dương Phàm.
- Không xong!
Sở Thu Nhiên biến sắc. Sở Ngọc Yên cũng kinh hô một tiếng.
Không ngờ lệ quỹ kia giảo hoạt và âm độc như thế. hiển nhiên nhìn ra bản lãnh trị liệu của Dương Phàm. nên đánh lén sau lưng hắn.
"Phịch!"
Bàn tay xương âm u kia lập tức đâm trúng lưng Dương Phàm.