Hồ Bán Tiên sững sờ chỉ trong một cái chớp mắt. chợt từ kinh ngạc chuyển thành hoảng sợ. thò tay vỗ vào túi trữ vật. linh quang nở rộ, trên tay xuất hiện một cây phất trần.
Hô!
Hắn đột nhiên vung phất trần một cái. một luồng âm phong bỗng nhiên sinh ra. thổi quét về hướng Dương Phàm đang đưa lưng về phía mình. Mà sau khi hắn tung ra một kích như tia chớp này. không ngờ lại bỏ mặc Lý mập mạp. quay đầu bỏ chạy.
- Hồ Bán Tiên quả là giảo hoạt!
Dương Phàm lập tức xoay người né tránh công kích Hồ Bán Tiên, hắn không dự đoán được đối phưong lại không chiến đấu với mình. Nếu như tu vi ngang nhau. Hồ Bán Tiên hầu như trên Dương Phàm một bậc. về kinh nghiệm hỏa hầu các phương diện đều vô cùng phong phú. Dưới tình huống như vậy, ý niệm đầu tiên của hắn lại quyết định chạy trốn.
Hô!
Theo phất trần quét tới. làn sóng âm phong cuốn tới căn phòng, các tấm ván gỗ màu đỏ tức thì bị bóc ra từng mảnh. vỡ nát. có thể thấy được uy lực của một kích này.
- Sao lại chạy?
Dương Phàm lộ vẻ cười châm chọc. không nhanh không chậm đuổi theo sau.
về phần Lý mập mạp và thiếu phụ mặt rỗ xấu xí trong phòng, dường như cả hai trúng một loại xuân độc cổ quái gì đó. chỉ không ngừng hăng say chiến đấu với nhau kịch liệt. liên tục không ngừng, từng đợt từng đợt càng ngày càng tăng nhịp. không hề phản ứng với chuyện xảy ra bên ngoài.
Thời gian một lần hô hấp. Hồ Bán Tiên đã độn ra xa mấy trượng, tốc độ chợt tăng lên, linh quang dưới chân lấp lóe. hiển nhiên hắn đang không tiếc tiêu hao pháp lực để tăng tốc. Dương Phàm sao có thể để cho hắn như nguyện, tốc độ cũng tăng lên một bậc. không chậm hơn chút nào so với Hồ Bán Tiên.
Đi!
Thời điểm Hồ Bán Tiên đang chạy trốn. đột nhiên nhảy lên không trung, trong tay bóp vỡ mấy tấm phù triện, từng tia ý băng hàn tỏa lan tới.
"Vù vù!"
Ba tấm phù triện phá không mà ra. nổ bùng ở giữa không trung, nở rộ ra một màn băng vụ màu trắng mờ nhạt. bao phủ phạm vi mấy trượng. Dương Phàm vừa tới gần khu vực băng vụ này, liền có cảm giác ý lạnh lẽo thẩm thấu tới. tốc độ máu lưu chuyển trong cơ thể đều liên tiếp bị cản trở. Hắn hiểu rằng Hồ Bán Tiên đang muốn thông qua ba tấm phù triện Hàn Băng này, ngăn cản mình tạm thời trong chốc lát.
Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm đột nhiên ngừng lại. phóng thích khí tức trên người ra. kéo tăng cao khí thế lên. Từ Luyện Khí Sơ kỳ, lập tức kéo lên đến Luyện Khí Trung kỳ đỉnh!
Trong lúc cấp bách Hồ Bán Tiên nhìn thấv tình huống này, đã sợ hãi càng thêm kinh hoảng.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủn mấy tháng, không ngờ đối phương đã tu luyện đến Luyện Khí Trung kỳ. thành tựu này chính là tương đương với một giáp 60 năm của hắn. Chẳng lẽ đây là chênh lệch của thiên phú?
Trong lòng Hồ Bán Tiên cũng nảy sinh một tia không cam lòng cùng âm độc. hắn phấn đấu hơn phân nửa đời sống của mình thành tựu lại không hơn hai ba tháng tu luyện của Dương Phàm.
Trong mắt Dương Phàm tức thì hiện ra sát khí. thời điểm bắt đầu lộ ra tu vi chân thật của mình. thì cũng nhất định bằng bất cứ giá nào cũng phái giết người diệt khẩu. Kỳ quái chính là, sau khi bày ra tu vi chân thật Dương Phàm vẫn đứng ở tại chỗ. vẫn chưa nhúc nhích, dường như đang chuẩn bị điều gì. Vô hình trung, một luồng sát khí và áp lực lạnh như băng. tỏa lan trong đầu Hồ Bán Tiên không tiêu tan đi được.
Hắn không khỏi tập trung toàn bộ tâm thần phóng tới trên người Dương Phàm. dưới chân không dừng lại chút nào. thân hình "Vù" một cái. lại phóng tới phía trước một đoạn. Phía trước chính là tường rào!
Đột nhiên trong lòng Hồ Bán Tiên vừa động, cảm giác thập phần cổ quái. phía sau Dương Phàm đang không nhanh không chậm lướt qua màn băng vụ đuổi theo mình.
Chẳng lẽ
Trong lòng hắn nảy sinh cảnh giác. thân hình nhảy lên không trung, chuẩn bị bay ra ngoài trang viên Lưu gia. Chỉ cần bay qua bức tường này, bên ngoài chính là không gian rộng lớn. cho dù có hai ba tu sĩ cùng giai truy kích. hắn cũng tự tin có thể chạy thoát bình yên.
"Boong!"
Một tiếng chuông vang lên đột ngột khiến tâm thần Hồ Bán Tiên run lên. Chỉ thấy bên ngoài tường rào. xuất hiện một thanh niên tướng mạo bình thường, trong tay tế ra một cái cổ chung màu đồng đen. tiếng kêu "boong boong"', làm cho khí huyết Hồ Bán Tiên bốc lên. tâm thần xao động.
Cũng may. hắn sớm có đề phòng, thân hình thoáng khựng lại một chút. rồi đạp chân trên tường rào. miễn cưỡng ổn định lại.
- Đi!
Lâm Chung khẽ quát một tiếng, trong tay bắn ra một một luồng hào quang màu đỏ như lửa. một thanh phi kiếm toàn thân màu đỏ thẫm cứ như vậy đâm tới trước người Hồ Bán Tiên. Thân hình Hồ Bán Tiên vừa mới đứng vững, phi kiếm của Lâm Chung đã bay đến trước mặt. kèm theo một luồng hỏa quang nóng cháy, độ ấm bỗng dưng tăng cao. Mũi nhọn của phi kiếm lại súc tích một luồng hỏa quang màu đỏ chói mắt. giống như than củi đốt cháy đỏ. Một kích này tuyệt đối là có dự mưu và sớm đã súc lực.
Hồ Bán Tiên biến sắc mặt. trong tay cầm phất trần miễn cưỡng ngăn chặn ở trước người, điên cuồng rót phép lực vào bên trong, một màn âm phong ở trước người hình thành một tấm chắn vô hình.
Phốc! Phốc!
Hai người giao kích. phất trần trong tay Hồ Bán Tiên đột nhiên bốc cháy. toát ra một đốm lửa lớn. chợt "ầm" một tiếng. Pháp Khí của hắn nổ tung.
Hồ Bán Tiên vừa kinh sợ vừa phẫn nộ. trong tay lại tế ra một tấm phù triện chế tạo tinh xảo ánh sáng rực rỡ. Hắn rót vào pháp lực. một vầng sáng màu lam nhạt lan tràn ra. hình thành một màn hào quang, vừa lúc bao bọc cả toàn thân hắn vào trong đó.
"Ầm ầm!"
Lúc này, phi kiếm rực đỏ trong tav Lâm Chung mang theo từng đợt từng đợt hỏa quang, công kích lên màn hào quang màu lam nhạt này.
- Không ngờ lại là phù triện nhị cấp!
Dương Phàm ở phía sau hơi kinh hãi.
Giờ phút này. hắn đã tới phía sau Hồ Bán Tiên. một thanh phi kiếm màu sắc rực rỡ. đột nhiên từ trong tay hắn bắn ra. mang theo một uy áp kỳ diệu có thể phá nát không gian. Trong chớp mắt như một tia sét đâm trúng Hồ Bán Tiên.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang quang hà màu xanh rực rỡ cùng vầng sáng màu lam nhạt đan xen vào nhau cùng một chỗ. Hồ Bán Tiên lảo đảo một cái. từ trên đầu tường rơi xuống, nhưng màn hào quang màu lam trên người hắn còn chưa biến mất. lưu động giống nhu chất lỏng.
Phù triện nhị cấp vốn có thể phát ra pháp thuật ngang với tu sĩ Ngưng Thần Kỳ. cho dù để mặc cho tu sĩ Luyện Khí KỲ công kích. cũng không phải một lúc nhất thời có thể phá vỡ được. Tuy nhiên, qua một kích của "Thanh Phong kiếm" hạ phẩm Linh Khí trong tay Dương Phàm. uy lực của màn hào quang màu lam này lập tức bị đánh mất một nửa.
Hồ Bán Tiên rơi xuống đất. Lâm Chung cách hắn rất gần liền điều khiển Pháp Khí trong tay. liên tục không ngừng công kích vào hắn. nhưng hiệu quả không rõ ràng lắm.
Dương Phàm bay lên trời. hạ phẩm Linh Khí gào thét mà đến. thanh thế rất mạnh! Hồ Bán Tiên kinh sợ không thôi. không còn để ý tới hình tượng, ngav tại chỗ lăn xuống đất mấy vòng tránh thoát một kích.
Lập tức, hắn cong mình giậm một cái. thân hình bắn vọt ra ngoài. Hắn lại tế ra một tấm ngọc phù màu xanh có vẻ cũ nát. dán trên đùi. đột nhiên tốc độ của hắn gia tăng thêm mấy phần. dưới chân giống như viên đạn bắn ra.
- Thần Tốc Phù!
Sắc mặt Dương Phàm chợt ngưng trọng, không nghĩ tới trong tay Hồ Bán Tiên này còn có đạo cụ hiếm thấy như thế. Xem ra. vì để giữ được một mạng. hắn cũng xuất ra không ít.
Tuy nhiên. Hồ Bán Tiên đã tu luyện năm tháng dài lâu cả một giáp mà nói, có được vốn liếng như vậy, cũng không tính là kỳ quái. Mỗi người tu tiên đều có thể có được kỳ ngộ của riêng mình.
"Vù vù vù!"
Trong lúc nhất thời. tốc độ của Hồ Bán Tiên tăng mạnh. thoát khỏi phạm vi công kích của Lâm Chung.
Tu sĩ Luyện Khí Kỳ khống chế Pháp Khi cách không công kích. đó là cực hạn. bởi vì không có thần thức hình thành, phạm vi công kích rất ngắn.
- Ngươi quay lại canh chừng Lý mập mạp! Hồ Bán Tiên đã là cung nỏ hết đà. giao cho ta xử lý được rồi.
Dương Phàm dùng thần thức truyền âm cho Lâm Chung, tốc độ dưới chân tăng lên. ở Vụ Liễu trấn nào là phòng ốc. vách tường, mái hiên. cây cối trong đó toát ra. các loại sinh cơ ẩn chứa trong cảnh vật đó dung họp cùng một chỗ với đám sương sinh mệnh không ngừng sinh sôi trong cơ thể hắn. sau đó sinh ra một lực lượng kỳ dị. đẩy thân hình hắn dời đi. Cứ liên tục không ngừng như thế. hết đợt này tới đợt khác. vĩnh viễn không khô kiệt.
Đuổi theo nửa dặm đường. Dương Phàm mượn dùng những ưu thế địa lý này, vẫn không có bị mất dấu Hồ Bán Tiên.
Hắn ngưng mắt nhìn theo. chỉ thấy tấm Thần Tốc Phù trên hai bắp chân Hồ Bán Tiên kia. ánh sáng dần dần mờ nhạt đi.
Theo thời gian trôi qua. tốc độ Hồ Bán Tiên cũng dần dần chậm lại.
Dương Phàm khẽ nheo mắt nhìn. chỉ thấy trên tấm Thần Tốc Phù lúc sáng lúc tối, dường như sắp nổ tung.
- A!
Hồ Bán Tiên hét lớn một tiếng, linh quang trên người tăng vọt. rồi đột nhiên xoay người, mãnh liệt giơ cao hai tay của hắn. như sài lang phóng tới chụp vào Dương Phàm.
"Rắc rắcẦm!"'
Lúc này, Thần Tốc Phù trên hai bắp chân Hồ Bán Tiên đột nhiên nổ tung. hình thành một vòng khí xoáy như thực chất. làm cho tốc độ của hắn đột nhiên tăng lên gấp đôi. trong chớp mắt tập kích đến trước người Dương Phàm.
Đây dĩ nhiên là chó cùng rứt giậu!
Một chưởng đó ẩn chứa pháp lực thâm hậu cả một giáp của Hồ Bán Tiên, mãnh liệt đánh úp lại. bầu không khí rơi vào chấn động.
Dương Phàm bất ngờ không kịp phòng bị. nhưng phản ứng rất nhanh, vung bàn tay lên đối chưởng cùng với Hồ Bán Tiên.
"Ầm!"
Dưới hai chưởng giao kích. một kích của Hồ Bán Tiên quyết liều mạng. không hề giữ lại chút gì. hơn nữa Thần Tốc Phù nổ tung tạo ra tốc độ gia tăng khủng khiếp, lực đạo này đã đạt tới Luyện Khí Kỳ đỉnh.
Dương Phàm chỉ cảm thấv hổ khẩu vỡ ra đau đớn dị thường, cả nửa cánh tay gần như mất đi tri giác. thân hình thoáng lảo đảo một chút. đứng không vững.
- Đi chết đi!
Hồ Bán Tiên lộ sắc mặt dữ tợn. thừa thắng xông lên. nương theo dư uy, lại tung tiếp một chưởng, bổ về phía thiên linh cái của Dương Phàm.