- Tiền bối không tiếc tiêu hao trăm năm thọ nguyên để thi triển Thiên Khô Giả Minh Thuật, cũng không ngoài việc muốn lánh đời an nhàn. để Dược Tiên cốc vượt xa thế ngoại, tránh việc đấu đá trong Tu Tiên Giới. Ta nói có đúng không?
- Ngươi nói tiếp đi!
Dược Vương gật đầu coi như thừa nhận.
- Nếu khi ta còn chưa trở về thì cố gắng lắm mới có thể! Dương Phàm thở dài.
- Mà khi Dương mỗ đã trở lại Ngư Dương Quốc đoàn tụ với Vũ Tịch thì nhất định Dược Tiên Cốc không thể lánh đời bình yên được!
Nếu là tu sĩ thế hệ trước thì đương nhiên sẽ hiểu được hàm nghĩa trong đó. Dương Phàm trở lại Ngư Dương Quốc tất nhiên sẽ xảy ra một hồi đấu đá với Tam u lão ma. Cuộc chiến này rất khó nói sẽ liên lụy tới bao nhiêu thế lực và cường giả!
Nhưng có thể khẳng định chỉ cần Dương Phàm và Vũ Tịch ở cùng nhau thì sẽ liên lụy cả Dược Tiên cốc vào. Dương Vương sau khi nghe xong vẻ mặt trầm mặc.
- Nếu Dược Tiên cốc nhất định không thể tránh khỏi. Dương mỗ cả gan đánh thức tiền bối về phần ân oán giữa lão sư Độc Vương của ta và tiền bối. Dương mỗ có thể dung hòa được.
Dương Phàm bình thản nói.
- Ngươi là đệ tử của Độc Vương?
Sắc mặt Dược Vương đột nhiên biến đổi.
- Hắn là lão sư trên danh nghĩa của ta!
Dương Phàm đáp:
- Sau khi tiền bối giả chết thì hắn cũng rất thương cảm thường xuyên uống say mê sảng.
- Ngươi đánh thức lão hủ chẳng lẽ không muốn liên hợp hai đại cường giả Nguyên Anh của Dược Tiên cốc ta trợ giúp ngươi chống lại Tam u lão ma sao?
Dược Vương cười lạnh.
- Vãn bối đang có ý này!
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Lão hủ có rất nhiều lựa chọn, có thể chọn Ma Dương Tông thậm chí có thể lựa chọn thế lực còn mạnh hơn là Huyết Luyện Tông. Vì sao lại chọn liên hợp với ngươi? Bất kể là Ma Dương Tông hay Huyết Luyện Tông thực lực nội tình của một nhà đều không phải là mạnh hơn ngươi sao?
Dược Vương châm chọc nói.
Dương Phàm vừa mới trở lại Bắc Tần thế lực tất nhiên không thể sánh với hai nhà này được!
- Tiền bối lại xem nhẹ một chuyện vô cùng trọng yếu! Vũ Tịch muốn được ở bên ai? Người nàng thích là ai?
Thanh âm Dương Phàm vẫn bình tĩnh như trước!
Dường như tâm ý liên thông. Hắn và Vũ Tịch đều hy vọng được ở bên nhau tình ý miên miên.
- Hừ. Vũ Tịch là do lão hủ nuôi nấng, lại là truyền nhân của Dược Tiên cốc ta. Vì tình hay vì lý, vì suy nghĩ cho đại cục nàng đều sẽ vâng mệnh lão hủ!
Dược Vương lại cười lạnh nói. Hắn cùng Độc Vương tranh đấu nhiều năm nổi danh háo thắng tranh cường, Giờ phút này làm sao có thể cúi đầu trước một tên mới tấn chức Nguyên Anh Kỳ?
- Gia gia
Đôi mắt sáng của Vân Vũ Tịch có chút lo lắng cũng có chút nũng nịu. Nghe lời ấy, Dương Phàm không khỏi giận dữ:
- Được được được. Ngươi đã gian ngoan bất minh thì đừng trách Dương mỗ không khách khí
- Dược Tiên cốc có thể không liên minh với Dương mỗ nhưng ta có thể mang Vũ Tịch đi! Ai cũng không ngăn cản được ta! Cho dù không có Dược Tiên cốc gia nhập. Dương mỗ cũng có thể trong vòng trăm năm tiêu diệt Ma Dương Tông quét ngang Ngư Dương!
Dương Phàm thốt lên một câu độc ác, thân hình hắn chợt lóe lôi kéo Vũ Tịch rồi nhanh chóng thoát ra bên ngoài. Vân Vũ Tịch theo bản năng phản kháng lại nhưng lại bị hắn phong ấn phép lực.
- Dừng tay.
Sắc mặt Dược Vương đại biến, gào lên một tiếng. Dương Phàm xoay người, lạnh lùng nhìn hắn:
- Dương mỗ muốn giết ngươi thì cũng không tới thời gian mười tức!
Hắn chậm rãi nâng tay trái lên chính là tay trái tử vong!
Đối mặt với tu sĩ cùng giai Tiên Hồng Quyết có năm thành thành công. Huống chi lực lượng linh hồn của Dược Vương kém hơn Dương Phàm một bậc như thế xác suất thành công lại tăng lên sáu thành. Một cỗ uy áp là sát khí tuyệt lãnh khiến Dược Vương lâm vào bóng ma tử vong!
Kỳ lạ chính là Vũ Tịch lẳng lặng đứng bên cạnh Dương Phàm mặc dù phép lực bị phong nhưng vẫn có thể nói chuvện. Tâm ý hai người tương thông, ánh mắt giao nhau liền đại khái nắm được ý tứ của đối phương. Vân Vũ Tịch trầm mặc, lựa chọn phối hợp với Dương Phàm.
Hưu
Dương Phàm nắm lấy tay Vũ Tịch rồi hướng ra ngoài Dược Tiên cốc.
- Chờ đã!
Dược Vương đột nhiên lên tiếng, gần như là một tiếng thở dài vô lực truyền đến:
- Ngươi thắng
- Ngươi thắng
Nghe được thanh âm này, Dương Phàm và Vân Vũ Tịch đều lộ ra thần sắc vui mừng. Vân Vũ Tịch cuối cùng thở phào một hơi nhìn sang Dương Phàm cười vui sướng. Dương Phàm cũng có chút không ngờ nhìn sang Vân Vũ Tịch một cái. Hắn đột nhiên phát hiện ra mình đã coi thường trí tuệ của Vũ Tịch rồi!
Tại thời khắc mấu chốt. Vũ Tịch quyết đoán lựa chọn rốt cục đã bức bách Dược Vương nhận thua. Đương nhiên, dưới thực lực tuyệt đối và sự bá đạo cường ngạnh của Dương Phàm đã có tác dụng mấu chốt!
Phong ba qua đi. Dương Phàm, Vân Vũ Tịch, Ngọc cốc chủ và Mục sư thúc đã tề tụ trong một căn phòng, bắt đầu thương nghị chuyện đại sự. Khi biết được Dương Phàm chính là Ám Huyết Vương Triều Quân vương, bên cạnh đã có hai đại Nguyên Anh tương trợ thì Dược Vương không khỏi phải hít sâu một hơi lãnh khí. Nếu cân nhắc thực lực thì Dương Phàm hoàn toàn có thể có được địa vị ngang hàng với Ma Dương Tông.
- Hiện giờ có sư phụ và Vũ Tịch gia nhập, ngươi lại có thêm hai đại Nguyên Anh KỲ trợ lực hoàn toàn có thể hủy diệt được Ma Dương Tông.
Ánh mắt Mục sư thúc sáng lên. Dược Vương và Ngọc cốc chủ cũng có suy nghĩ này.
- Chỉ sợ không ổn!
Dương Phàm lắc đầu.
- Vì sao?
Ngọc Cốc chủ khó hiểu hỏi. Hơn nữa. có thêm Vân Vũ Tịch và Dược Vương, phe Dương Phàm đã có năm đại Nguyên Anh Kỳ, đội hình nàv quả thật là cường đại chưa từng có.
- Diệt đi Ma Dương Tông và giết chết Tam u lão ma là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Hàn quang trong mắt Dương Phàm lóe lên. Lấy đội hình gồm năm đại cường giả Nguyên Anh Kỳ, hủy đi Ma Dương Tông quá là dễ dàng. Nghe lời ấy, đám người Mục sư thúc cảm thấy có chút khó hiểu. Nhưng Dược Vương lại lộ ra vẻ suy tư gật đầu nói.
- Thực lực của Tam u lão ma quả thực rất mạnh. Trong mười ba quốc gia ở Bắc Tần, ngoại trừ ba đại tu sĩ ở ngoài thì hắn cùng thuộc vào mười đại cường giả Nguyên Anh Kỳ đứng đầu. Ngay cả những tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bình thường cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của Tam u lão ma.
- Hơn nữa. ta còn lo lắng hai việc!
Dương Phàm hít nhẹ một hơi nói.
- Dương đại ca lo lắng điều gì?
Vân Vũ Tịch hỏi.
- Thứ nhất. rất có thể Tam Ma Môn đã liên minh với Ma Dương Tông.
Dương Phàm đáp:
- Ta gần như chắc chắn tới bảy tám phần về điều này!
- Cái gì? Tam Ma Môn?
Dược Vương đổi sắc:
- Môn chủ của Tam Ma Môn là Cực Phách lão ma nghe nói thực lực cũng không thua kém gì Tam u lão ma cũng chính là một trong mười đại cường giả Nguyên Anh Kỳ của Bắc Tần. Nếu hai người này liên thủ quét ngang Ngư Dương Quốc cũng không có vấn đề gì.
Dương Phàm lâm vào động dung:
- Tam Ma Môn vốn có ba tên cường giả Nguyên Anh Kỳ, một tên bị ta giết chết còn lại hai gã đều à Nguyên Anh trung kỳ. Ta cũng không ngờ Cực Phách lão ma lại có thực lực như thế!
- Nhưng điều khiến ta lo lắng nhất lại là chuyện khác.
Dương Phàm đứng lên khoanh tay đi qua đi lại thở dài nói
- Còn có điều gì càng thêm đáng sợ?
Dược Vương cảm thấy kinh ngạc.
- Chuyện này ta còn chưa thể xác định được!
Dương Phàm gật đầu nhìn về phía bầu trời Ngư Dương Quốc dường như nhìn thấy một tầng u ám vô hình.
- Một khi ta đã xác định được việc này ta có thể sắp xếp đánh chết Tam u lão ma.
Trong mắt Dược Vương lóe lên tinh quang, dường như minh bạch điều gì lại hỏi:
- Ngươi là lo lắng
Dương Phàm liếc mắt nhìn hắn, gật đầu nói:
- Đúng thế. Đây chính là nguyên nhân khiến ta chậm trễ chưa hành động.
Vào lúc ban đêm. Dương Phàm thi triển Huyễn Thiên Hoa Hư Thuật, để Dược Vương lại vào trong mộc quan lần nữa.
- Dược Vương tiền bối nơi này ta có một viên Duyên Thọ Đan có thể kéo dài tuổi thọ thêm gần một trăm năm.
Dương Phàm lấy ra một viên đan dược đưa cho Dược Vương.
- Ngươi có thể luyện chế Duyên Thọ Đan đã thất truyền rồi sao?
Dược Vương chấn động. Là một đời Dược Vương, đan phương Duyên Thọ Đan hắn cũng biết nhưng trong đó có một số tài liệu gần như đã tuyệt tích ở Bắc Tần.
Dương Phàm mĩm cười:
- Viên Duyên Thọ Đan này có thể bổ khuyết cho thọ nguyên tiền bối đã tổn thất khi thi triển Thiên Khô Giả Minh Thuật! Tiền bối chịu khó tiềm ẩn ở trong này một thời gian đi, không cần thi triển pháp thuật kia nữa. Ta đã lấy ảo thuật che giấu ngoại nhân rất khó thăm dò.
Dương Phàm giải thích. Ba người Vân Vũ Tịch đứng yên bên cạnh chăm chú nhìn Dược Vương được cho vào trong phần mộ. Sau nửa canh giờ lại thương thảo thêm một sѠquy tắc chi tiết. Dương Phàm và Vân Vũ Tịch trở lại Mộng Trúc Tiểu Hiên.
- Việc nàv rốt cuộc đã kết thúc một giai đoạn.
Dương Phàm thở phào một hơi. Hắn đã hoàn toàn nắm rõ được toàn bộ ân oán một đời của Liễu Mộng Yên. Hiện tại, tất cả tiêu điểm mà mũi thương đều chỉ về phía Tam u lão ma. Chỉ cần giết được Tam u lão ma là có thể giải quyết hết thảy mọi mâu thuẫn. Bởi vì thủ phạm lớn nhất khiến cha mẹ Dương Phàm phải chết đều là Tam u lão ma. Đêm đó, Dương Phàm lại cùng Vân Vũ Tịch bình chúc dạ đàm (tâm sự). Hai người không có chút khoảng cách này, Dương Phàm còn đề cập tới những ân oán tình cừu liên quan tới Đặng Thi Dao với Vũ Tịch. Thậm chí hắn không giấu điếm chuyện này chút nào nói hết từ đầu tới cuối.
Vân Vũ Tịch sau khi nghe xong thì rơi lệ.
- Dương đại ca có thể tự mình nói ra chuyện này, không giấu diếm chút nào khiến Vũ Tịch rất vui mừng.
Nàng nghiêng người ngả vào lòng ngực Dương Phàm đôi mắt đầy lệ có chút không đành lòng nói:
- Dương đại ca. Thi Dao là cô gái tốt như thế chàng lại để nàng một mình lại Nội HảiVũ Tịch cảm thấy nàng rất đáng thương.
Nghe lời ấy, Dương Phàm lộ ra vẻ áy náy. Giờ phút này, Đặng Thi Dao cô đơn một người, ở lại nơi xa lạ hải vực khôn cùng mờ mịt bị Yêu tộc thống trị đích xác khá tàn nhẫn.
- Dương đại ca, có cơ hội chúng ta đi tìm nàng, được không?
Vân Vũ Tịch hiện lên vẻ thương tiếc và không đành lòng. Mặc dù chưa từng gặp mặt Đặng Thi Dao nhưng nghe những gì Dương Phàm nói thì nàng dường như có thể nhìn thấy khuôn mặt quật cường, cương liệt, đôi mắt trong sáng của Đặng Thi Dao.
Đối mặt với yêu cầu như thế Dương Phàm làm sao có thể cự tuyệt được?
- Được. ta đáp ứng nàng!
Dương Phàm gật đầu ôm chặt Vũ Tịch vào lòng ngực. Cho tới đêm khuya, hai người lại lặng lẽ tiến vào giấc ngủ. Ngửi thấy mùi hoa cỏ thơm ngào ngạt ở bên cạnh. Dương Phàm lẳng lặng nằm yên bên cạnh Vân Vũ Tịch. Giờ phút này, hắn cảm nhận được sự ấm áp và thõa mãn cũng không có yêu cầu gì khác nguvện ý hưởng thụ những giây phút an bình này. Mặc dù gần trong gang tấc nhưng hắn cùng không xé nát tầng ngăn cách cuối cùng mà chỉ nhẹ nhàng hôn lên hai má nàng. Sâu trong đáy lòng, Dương Phàm có chút không yên. Trong lòng hắn Vân Vũ Tịch hoàn mỹ không chút tỳ vết. Hắn thậm chí không có chút ý niệm khinh nhờn nào trong đầu cả. Sáng sớm hôm sau Dương Phàm bay ra khỏi Dược Tiên cốc. Hai chân hắn vừa chạm đất thì phát hiện ra pho tượng vốn nằm ở đó đã biến mất.
- Vốn tưởng hắn cần tới hai ba ngày mới có thể thoát khỏi Thạch Hóa Thuật! Đệ tử của Tam u lão ma quả không đơn giản.
Vẻ mặt Dương Phàm lộ ra dị sắc trên mặt là một mãnh lạnh nhạt. Dựa theo kế hoạch, hắn đang chuẩn bị tới để giải thoát cho Liệt Vô Huyễn, nhưng hiện tại lại tiết kiệm được một chút khí lực. Từ đó. Dương Phàm lưu lại Dược Tiên cốc hai ngày rồi vội vàng cáo từ rời đi. Mấy người Dược Tiên cốc cũng không giữ lại kể cả là Vân Vũ Tịch. Vân Vũ Tịch nhìn hắn rời đi, trong đôi mắt sáng lộ ra vẻ lưu luyến không nỡ rời.
Hưu
Dương Phàm cũng không quay đầu, một hơi bay đi mấy trăm dặm. Khi hắn bay tới một mảnh địa vực có bên vực bên núi thì tâm thần bỗng nhiên rùng mình. Một cỗ sát ý dày đặc từ trên vách núi truyền tới. Dương Phàm triển khai thần thức, bao phủ phạm vi trăm dặm. sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
- Ha ha haDương Phàm a Dương Phàm nơi này sẽ là nơi táng thân của ngươi!
Từ dưới vực sâu bỗng nhiên có một gã nam tử mặc huyết bào tay cầm huyết phiến, phát ra một tràng cười điên cuồng. Đây chính là Chúc Phong của Huyết Luyện Tông!
Động cơ của hắn rất đơn giản. Vì ghen ghét người mà sinh ra sát ý, nên muốn giết tình địch là Dương Phàm.