Bảy vị Yêu Tôn chí cao vô thượng của Nội Hải nhất tề thi lễ với nam tử ngân bào thon dài tao nhã kia, ánh mắt cung kính vô cùng, ngay cả Kim Giao Vương thực lực cường đại đều không ngoại lệ.
Khoảnh khắc nam tử ngân bào hiện thân, một tia dao động không gian rất nhỏ thoáng hiện, khí tức cường đại đáng sợ kia tràn ngập toàn trường khiến chúngNội Hải chí cường giả chấn động tâm thần.
Dương Phàm từ trên người Đằng Linh Vương cảm nhận được một cỗ khí tức độc đáo độc nhất vô nhị với Linh Nguyệt, lập tức đoán ra người này hẳn là thần thú Đằng Linh Xà, chỉ sợ có chút quan hệ với Linh Nguyệt.
Về tu vi, Đằng Linh Vương đạt tới Hóa Thần sơ kỳ, ổn áp mọi người toàn tràng một bậc. Luận thiên phú, hắn có thiên phú không gian của thần thú, vượt xa bảy vị Yêu Tôn.
Cho nên, khi hắn hiện thân, bảy vị Yêu Tôn nhất tề chào hỏi, mấy Nguyên Tôn nhân loại đều bảo trì trầm mặc.
Mà Hồ Phi vẻ mặt khó hiểu, kinh nghi không chừng nhìn Đằng Linh Vương. Hắn từ trên người đối phương cảm nhận được một cỗ khí tức cùng loại Truyền Thừa Linh Châu nhưng lại có điều khác biệt.
Chủ nhân bảy viên Truyền Thừa Linh Châu đều ở quanh đây.
Bên phía nhân loại phân biệt là: Hồ Phi, Hỏa Vân tán nhân, cùng với Bất Tử Tiên Sinh chưa từng lộ diện.
Bên phía Yêu Tộc có bốn viên nắm giữ trong tay bốn Yêu Tôn Thiên Dực Vương.
Bảy viên Truyền Thừa Linh Châu đến từ Thượng Giới Tiên Khí đều có chủ nhân phi thường rõ ràng, không có khả năng xuất hiện viên thứ tám, cho dù có cũng không phải từ trên Tiên Khí.
- Thiên Thu Vô Ngân, nhiều năm không thấy, thực lực lại tăng trưởng. Tiếp qua một hai trăm năm, Nội Hải chẳng phải là không người có thể địch nổi ngươi?
Con ngươi màu bạc của Đằng Linh Vương hơi co rút lại, đánh giá đầu tiên là Thiên Thu Vô Ngân.
- Đằng Linh Vương quá khen. Ngươi thân là Không gian thần thú, có được Không Linh Châu, dõi mắt toàn bộ Đông Thắng Đại Lục, trừ khi là tu sĩ cao nhất Thông Thiên tam giai hiện thân, nếu không thực lực dù mạnh mấy đi nữa cũng không đủ uy hiếp đến các hạ.
Thiên Thu Vô Ngân giọng điệu lạnh nhạt.
Hắn đối với Đằng Linh Vương không nhiều hứng thú, tranh phong cùng Không gian thần thú, ai cũng không chiếm được tiện nghi, huống chi đối phương chiếm cứ ưu thế thật lớn về tu vi.
Vào lúc khí thế mạnh mẽ áp đảo toàn trường, ánh mắt Đằng Linh Vương lần lượt đảo qua mấy Nguyên Tôn nhân loại khác, ở trên mặt Dương Phàm lưu lại một chớp mắt, trong mắt chợt lóe ngân quang:
- Các hạ chính là Dương Phàm, Nội Hải chí cường giả mới quật khởi?
- Chính là Dương mỗ, ra mắt Đằng Linh Vương.
Dương Phàm hơi chắp tay thi lễ.
Khoảnh khắc bị Đằng Linh Vương nhìn kỹ, hắn cảm thấy một cỗ áp lực đáng sợ, có một loại cảm ứng uy hiếp khó phòng bị.
Trong phút chốc, Dương Phàm Hồn Căn nắm trong tay đại địa, cảnh giới Bán Thiên Nhân khiến cho toàn thân hắn phảng phất hòa hợp với thiên địa chung quanh làm một thể làm cho người ta có một loại cảm giác vô lực không biết đánh vào đâu.
Trong con ngươi bạc của Đằng Linh Vương hiện lên một tia kinh ngạc, chợt khôi phục bình tĩnh nói:
- Nguyệt nhi từng nói tới ngươi.
Dương Phàm cười cười, không nói gì, hắn đương nhiên biết đối phương muốn nói đến Linh Nguyệt.
Đánh giá xong Dương Phàm, Đằng Linh Vương lại nhìn chằm chằm Hồ Phi một lát, ánh mắt đột nhiên run lên, hơi chút động dung.
Hồ Phi bị hắn nhìn chằm chằm, cảm nhận áp lực chưa từng có, cũng không chịu yếu thế, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nhưng là không dám chửi ra miệng.
Trước khi Đằng Linh Vương buông xuống Thúy Ngọc Phu, bảy vị Yêu Tôn, mấy vị Nguyên Tôn nhân loại đều tới, bảy viên Truyền Thừa Linh Châu đều ở gần đây.
Đằng Linh Vương là một người cuối cùng phải đợi, như vậy tụ hội Nội Hải chí cường giả, nhân số đã tới đông đủ, người phải tới đều đã tới.
Giờ phút này, chỉ đợi Thúy Ngọc phủ này mở ra, chủ nhân thần bí Vĩnh Hằng Đảo Bất Tử Tiên Sinh hiện thân/
- Lão bất tử này chẳng lẽ còn muốn cho chúng ta chờ đợi thêm ư?
Đằng Linh Vương nghiêng người nhìn phía Thúy Ngọc Phủ kia, trong mắt có vài tia bất mãn.
Đột nhiên, hắn lạnh nhạt cười:
- Các vị, Linh mỗ đi trước một bước.
Vừa dứt lời, tại chỗ ánh bạc lóe lên, thân hình Đằng Linh Vương biến mất.
Ông -
Trước Thúy Ngọc Phủ kia nhộn nhạo lên một vầng sóng gợn xanh biếc, "ầm" một tiếng Đằng Linh Vương bắn ngược ra ngoài.
Mọi người lộ vẻ kinh ngạc, Chủ nhân Thúy Ngọc Phủ này quả thực thần bí khó lường, bố trí cấm chế ngay cả Đằng Linh Vương đều bị cản trở.
Cái gì?
Trong mắt Đằng Linh ương lóe dị quang, chợt cười lạnh nói:
- Hay cho Bất Tử Tiên Sinh ngươi, cho rằng cấm chế này có thể ngăn cản ta sao?
Hắn vừa chuẩn bị thi triển bí thuật, lẻn vào trong phủ thì đột nhiên thấy đại môn Thúy Ngọc Phủ kia mở ra, từ bên trong một đồng tử mười hai, mười ba tuổi đi ra.
Đồng tử này ánh mắt sáng ngời, chất phác vô cùng, nhìn thấy mọi người nhưng cũng không chút sợ sệt.
- Các vị đại nhân, chủ nhân nhà ta cho mời.
Đồng tử chắp tay thi lễ với mọi người.
Dương Phàm tùy ý nhìn thoáng qua, ánh mắt đột nhiên thoáng ngưng. Đồng tử nho nhỏ này dĩ nhiên là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ?
Nhưng hắn lại nhìn kỹ, đối phương mặc dù nhìn như mười hai mười ba tuổi, bộ dạng hồn nhiên ngây thơ nhưng thực tế tuổi hơn hai trăm.
Thấy vậy, hắn thật ra tắc lưỡi lấy làm kỳ. Loại công pháp phản lão hoàn đồng này, Dương Phàm cùng chỉ vẻn vẹn được biết qua sách cổ.
Toàn tràng tổng cộng mười ba người theo đồng tử đi tới Thúy Ngọc Phủ.
Bên phía yêu tộc đi trước do Đằng Linh Vương dẫn đầu, sau đó là đám người Kim Giao Vương.
Bên phía nhân loại đi phía sau, Dương Phàm cùng Hồ Phi ở cuối cùng.
- Chờ một chút!
Đột nhiên Kim Giao Vương quát lạnh một tiếng, ánh mắt dừng trên hai người Dương Phàm, càng chuẩn hơn là Hồ Phi.
- Các hạ có gì chỉ bảo?
Dương Phàm cảm ứng được địch ý của hắn.
- Nội Hải chí cường giả, tụ hội trăm năm một lần tại Vĩnh Hằng Đảo, chỉ có chí cường giả chân chính mới có thể tham gia.
Kim Giao Long lạnh lùng cười, chợt đưa ngón tay chỉ Hồ Phi:
- Người này ngay cả Nguyên Anh hậu kỳ cũng chưa đạt tới, có tư cách gì vào tham dự?
Chúng Yêu Tôn nghe vậy nhất tề gật đầu, mấy Nguyên Tôn nhân loại khẽ biến sắc mặt.
- Tiểu thí yêu, Hồ gia muốn tới thì tới, liên quan chó gì đến ngươi.
Hồ Phi nổi giận lôi đình, cả ngươi lông khỉ dựng đứng, nhe răng trợn mắt, hai tay vung loạn với Kim Giao Long, làm nhục trắng trợn.
Tiểu thí yêu?
Toàn tràng một mảnh tĩnh mịch.
Chỉ thấy trong mắt Kim Giao Long lóe ra hàn quang lạnh băng, khiến nhiệt độ bốn phía đột nhiên giảm mạnh.
Sáu Yêu Tôn còn lại hơn phân nửa là bộ dạng xem kịch vui.
Đằng Linh Vương muốn nói lại thôi, chung quy không ngăn cản.
- Kim Giao Long, muốn đả thương bằng hữu của ta, trước qua một cửa của Dương mỗ.
Dương Phàm lạnh lùng cười, bước lên một bước, trên người dâng lên một cỗ khí tức to lớn trầm trọng như núi, chắn trước mặt Hồ Phi.
- Dương Phàm? Chỉ bằng ngươi một chí cường giả mới quật khởi cũng muốn mang người đi vào?
Trong mắt Kim Giao Long lộ ra trào phúng, có một cỗ địch ý không hiểu với Dương Phàm.
- Thì tính sao?
Dương Phàm không mặn không nhạt nói:
- Ngươi cũng không phải chủ nhân phủ đệ này, có tư cách gì nhúng tay việc này?
- Tốt, tốt, tốt. Tiểu tử ngươi càn rỡ. Trăm năm trước ở Thiên Lan điện, nghe nói Khai Quang Tịnh Thế Diễm của ngươi chiến thắng Long Tức Sí Kim Diễm của tôn nhi ta, liền tự xưng là vị trí thứ nhất bảng Chân Hỏa Ma Diễm Nội Hải đổi chủ. Có việc này hay không?
Kim Giao Long đột nhiên bỏ qua Hồ Phi, nhưng lại nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Mọi người đột nhiên tỉnh ngộ, nguyên lai Kim Giao Long này muốn tìm về mặt mũi.
- Thứ nhất bảng chân hỏa Ma Diễm, Dương mỗ không dám cam đoan. Nhưng là nếu chỉ Long Tức Sí Kim Diễm kia của ngươi, Dương mỗ tự nghĩ hơn một bậc.
Dương Phàm thần sắc hờ hững, thái độ cực kỳ cứng rắn.
Nếu cố ý gây sự, làm sao hắn lại khách khí?
Nghe nói lời ấy, mọi người tại đây kinh ngạc vô cùng, đa phần đều là ánh mắt nghi ngờ nhìn phía Dương Phàm.
Từ trước tới nay, Long Tức Sí Kim Diễm đứng thứ nhất bảng chân hỏa Ma Diễm Nội Hải, chúng chí cường giả cũng không ý kiến, ngay cả Thiên Thu Vô Ngân, Đằng Linh Vương cũng không nghi ngờ.
Công pháp thần thông có riêng biệt, cũng không phải từng cường giả đều có Chân Hỏa Ma Diễm cường đại nghịch thiên.
Hỏa Vân tán nhân cùng Cổ Thiện Thánh Tăng đều là Nguyên Tôn nhân loại, trong mắt đều lộ vẻ kinh nghi. Dường như cũng đều cảm thấy được Dương Phàm có chút tự phụ ngông cuồng.
- Ha ha haVậy có gì khác nhau? Long Tức Sí Kim Diễm xếp thứ nhất Nội Hải, nếu ngươi tự xưng có thể thắng một bậc, có khác gì tự xưng thứ nhất.
Kim Giao Long ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng rồng ngâm chấn động phạm vi trăm dặm, quanh thân bùng lên một vòng kim diễm, uy lực cường đại bao phủ toàn trường, cực nóng khủng bố khiến chí cường giả gần đó đột nhiên thấy linh hồn bị bỏng.
Đồng thời, uy thế tộc Chân Long sinh ra áp bách khó tin càng có thể hư nhược tinh thần ý chí đối phương ở một trình độ nhất định.
Giờ khắc này, Kim Giao Long đứng đầu bảy Yêu Tôn Nội Hải bày ra uy thế cường đại này, Yêu Tôn khác cùng Nguyên Tôn đều tránh ra.
Hồ Phi nắm chặt hai tay, hơi hơi run lên, cũng lui ra một bên, Đối với Dương Phàm hắn có niềm tin to lớn.
Nhưng là đối thủ trước mắt lại là đứng đầu Yêu Tôn Nội Hải, thực lực cường đại hơn Thiên Dực Vương không chỉ gấp đôi, hoàn toàn có năng lực khiêu chiến Hóa Thần.
Giờ phút này, ở lối vào Thúy Ngọc Phủ chỉ còn lại Dương Phàm cùng Kim Giao Long giằng co.
Thần sắc hai người ngưng trọng vô cùng, trong lòng cũng không nắm chắc tuyệt đối.
Kim Giao Long mặc dù không biết uy lực chân chính của Khai Quang Tịnh Thế Diễm nhưng là theo Kim Giao Tiểu Long trình bày, lúc trước dưới tình huống cùng cấp bại bởi Dương Phàm cũng là sự thật.
Mà giờ phút này Kim Giao Long giằng co cùng Dương Phàm, cực kỳ tương tự tình hình ngày trước.
Lúc trước ở Thiên Lan điện, Kim Giao Tiểu Long cấp bốn đỉnh, Dương Phàm Uẩn Chủng hậu kỳ.
Mà nay Kim Giao Vương Hóa Hình kỳ đỉnh, Dương Phàm Diễn Căn hậu kỳ.
Yêu Tôn, Nguyên Tôn khác tại đây âm thầm giật mình, không nghĩ tới Nguyên Tôn nhân loại mới sinh ra này thực lực đạt tới trình độ có thể sánh ngang Kim Giao Vương.
Phốc
Kim Giao Long đột nhiên há mồm, phun ra một đoàn ngọn lửa màu vàng cực nóng, trong nháy mắt cả khu vực dường như bị nén ép vặn vẹo, một cỗ long tức oai đi trước đập vào mặt khiến linh hồn Dương Phàm hơi cứng đờ.
Yêu Tôn Nguyên Tôn còn lại thần sắc chấn đọng, cảm giác sâu sắc sự đáng sợ của ngọn lửa này, chỉ sợ không thể chính diện chống đỡ.
Mà Long Tức Sí Kim Diễm này dường như có một loại uy hiếp tập trung khu vực, khó thể trốn tránh.
Dương Phàm không chút chịu kém, trong tay hiện lên một đoàn quang diễm lục nhạt mông lung, trong phạm vi vài chục dặm thiên địa Sinh Linh Chi Khí chìm trong rung động, trên đỉnh đầu lại sinh ra một đoàn linh quang trong suốt.
Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân lộ vẻ kỳ dị, âm thầm gật đầu.
ỐngPhốc
Đột nhiên, trong mắt hai người lóe thần quang, ngọn lửa màu vàng mang theo long tức khủng bố như mặt trời cùng quang diễm mông lung màu lục nhạt trong suốt va chạm cùng một chỗ.
Hư không bốn phía chấn động, hai đại chân hỏa va chạm đan xen cùng một chỗ.
Giờ khắc này thời gian phảng phất như đọng lại, động tác của hai đoàn chân viêm trong mắt từng chút quay chậm.
Tại tràng phần đông chí cường giả hít thở khó khăn.
Vù vù
Long Tức Sí Kim Diễm phóng ra kim quang màu lửa trăm trượng, giống như kim long cắn nuốt thiên địa, khí tức cháy bỏng kia lan tràn toàn bộ Thúy Ngọc Phủ.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm của Dương Phàm lập tức bị nuốt hết, bên ngoài thân ngưng kết một tầng lửa đỏ. Hồn Căn chỉ cảm thấy một cỗ nóng cháy khó chịu, bốn phía phủ đệ chất liệu kỳ dị và nền đất cũng có xu thế tan chảy.
Thấy tình cảnh này, chúng Yêu Tôn lộ vẻ cười nhạo, chỉ có trong mắt phượng của Khổng Tước Vương biểu lộ một tia không đành lòng.
Tuy nhiên ngay sau đó, chỉ thấy khu vực bị kim quang màu lửa nuốt hết, vô số đốm lửa màu trắng chớp lóe.
Chợt ngọn lửa màu vàng như mặt trời bốn phía từng chút héo rũ, sắc mặt Kim Giao Long cứng đờ, trong mắt thoáng hiện hoảng sợ, kiệt lực khống chế chân viêm chống cự.
Vẻ trào phúng cùng tươi cười trên mặt Yêu Tôn khác đang xem cuộc chiến, cũng lập tức đọng lại.