Loại tình huống này khiến Dương Phàm có chút mừng thầm. Nhưng chợt. mày hắn thoáng nhíu lại. dường như đang lo lắng Hồ Phi mà chết. sẽ sinh ra hậu quả.
Ngay thời điểm sợi chỉ treo chuông, cả khuôn mặt đạo sĩ mặt béo hung dữ đến cực điểm. trán bắn ra một lỗ máu. lập tức thất khiếu đổ máu.
Ngao!
Hai tròng mắt đạo sĩ mặt béo màu đỏ. bỗng thét dài một tiếng, không ngờ bỏ qua sáu tầng pháp lực áp chế kịch độc trong cơ thể. một chưởng đánh ra, thanh thế như sấm. thoáng cái bản chuyên khổng lồ màu xanh chụp xuống.
Gần như cùng lúc, quang mang màu xám trên người lão tăng vọt. lập tức điên cuồng cuốn phạm vi một trượng, đồng loạt đánh bay Hồ Phi và cương thi Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm biến sắc. dứt khoát buông tha cho chuvện khống chế bản chuyên màu xanh. thân hình vội lui về phía sau.
Hắn hiểu được. chỉ cần kiên trì một lát. với trạng thái bị trọng thương của đạo sĩ mặt béo. sẽ độc phát bỏ mình.
- Đi chết đi.
Khóe mắt đạo sĩ mặt béo. trong con ngươi tràn ngập vẻ lạnh giá và sát khí. lập tức tập trung vào Dương Phàm. Hắn đã biết. mình chỉ sợ sống không được một lát. muốn trước khi chết. đồng quy vu tận với người này
Vù!
Đạo sĩ mặt béo như gió. bằng phương thức ngang ngược, nhằm về phía Dương Phàm. Giờ phút này. bên ngoài thân lão tràn đầy máu đen. một lượng lớn sinh mệnh lực bị hao mòn. thân thể không ngừng run lên.
Dưới Toàn Tri Mô Thức của Dương Phàm. thân hình thoáng nhảy. tránh thoát một chưởng của đạo sĩ mặt béo. nhưng một luồng kình phong màu xám vẫn đang quét ngang qua vai hắn.
Bụp!
Dương Phàm ở trên không trung phun ra một búng máu. sắc mặt trắng bệch. lại giữ được một mạng. thân thể lăn đến bên cạnh hai khối quan tài đá. Một trong những quan tài bằng đá đã bị chưởng kình của ma thi không đầu chém ra, nhung không bị tan nát. Dương Phàm đối với chất liệu quan tài đá này rất tin tưởng, liền tránh ở bên cạnh quan tài đá.
Lúc này, hai tròng mắt đạo sĩbéo tràn đầy máu. ý thức vây trong trạng thái bên cạnh. chỉ còn lại một chút chấp niệm điên cuồng, cũng không thèm nhìn tới. một chưởng bổ về phía quan tài đá.
Ầm!
Quan tài đá chấn động. không tổn hao chút nào.
Quả nhiên, giống như dự đoán của Dương Phàm. quan tài đá mà ma thi không đầu có thể bổ ra. đạo sĩ mặt béo Trúc Cơ KỲ vị tất có thể làm được. Dù sao thực lực người trước tuyệt đối không kém bất cứ tu sĩ bậc cao nào. Uy một chưởng có thể đánh nát Pháp Khí. lại chỉ bổ quan tài đá này ra.
Ầm Ầm Ầm
Đạo sĩ mặt béo liên tục đánh ra bốn năm chưởng, nhưng quan tài đá kia vẫn bình yên không lay động.
Khuôn mặt Dương Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc. chất liệu quan tài đá này không tầm thường. Nói không chừng có thể lấy để luyện khí.
Vù!
Đúng lúc này, đạo sĩ mặt béo kia rốt cục thanh tĩnh một phần. không ngờ từ trên quan tài đá nhảy qua.
- Không tốt!
Sắc mặt Dương Phàm thoáng ngưng, tay đột nhiên vung lên. roi da màu đen như bóng con rắn. yên lặng cuốn lấy đùi của đạo sĩ mặt béo. Roi da màu đen mười phần có linh tính. cuốn lấy lưng đạo sĩ mặt béo. liền lập tức quấn quanh, rõ ràng giống như một con độc xà.
Đạo sĩ mặt béo bị roi da màu đen quấn chặt từ chân tới cổ. thân hình lập tức cứng ngắt. vẻ mặt dại ra. toàn thân tê liệt.
Dương Phàm phát hiện. trên roi da màu đen lóe ra từng tia hào quang đen nhạt. quấn vào thân thể đạo sĩ mặt béo. khiến toàn thân lão tê liệt. mất đi tất cả năng lực phản kháng. Cứ như vậy, đạo sĩ mặt béo đứng trước người Dương Phàm. trợn mắt há hốc mồm. độc tính phát tán trong cơ thể. sinh cơ bị rút ngắn một chút.
Trong quá trình này, Dương Phàm thấy được một màn quỷ dị. máu huyết trong cơ thể đạo sĩ mặt béo. thuận theo từng tia sáng màu đen nhạt. bị roi da màu đen cắn nuốt một chút.
Sau khi đạo sĩ mặt béo chết đi. roi da màu đen trong tay mình tự động thả lỏng ra khôi phục lại chiều dài vốn có. Nhìn như không có biến hóa gì. nhưng Dương Phàm lại cảm nhận lờ mờ Linh Khí này giống như mạnh lên vài phần.
Roia màu đen này là khi Dương Phàm rời khỏi Dật Hà thôn. lão già gù lưng thần bí đưa cho hắn Linh khí bên người. Trước khi luyện hóa. liền cảm thấy vật ấy quỷ dị. vẫn không có chân chính dò xét công hiệu của nó.
Nhưng Dương Phàm biết vật ấy không phải Linh Khí bình thường. Bản thân roi da ẩn chứa độc tính mạnh mẽ. khi quấn quanh địch nhân. có hiệu quả tê liệt. còn có thể thông qua máu huyết địch nhân để cường hóa bản thân.
Nghỉ ngơi một lát. pháp lực Dương Phàm khôi phục hơn phân nữa. miễn cưỡng đứng trên mặt đất. không nghĩ tới liên đới đến trọng thương trong cơ thể. rên lên một tiếng, có vẻ suy yếu vô cùng.
Nếu như thương thế bình thường, lấy thể chất biến thái của Dương Phàm. căn bản có thể tự động khôi phục. Nhưng trọng thương trong cơ thể hắn, cũng do ma khí cường đại tấn công cùng quán thể trước đây tạo thành, lực phá hoại rất mạnh. khó thể khôi phục trong thời gian ngắn.
- Đạo sĩ mặt béo đã chết. mộ huyệt bị đóng kín. Hiện tại mình nên làm thế nào giải quyết tốt hậu quả chứ?
Dương Phàm đứng tại chỗ. mặt lộ ra vẻ trầm ngâm. ánh mắt rất nhanh rơi trên mấy túi trữ vật của đạo sĩ mặt béo. nhặt lên nhìn một chút. không khỏi tâm động lớn. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tài sản đủ dày. linh thạch còn có hơn một ngàn khối. vài kiện Linh Khí. mười mấy kiện Pháp Khí. những tài liệu khác cùng ngọc giản càng không cần phải nói.
Sau một lát. Dương Phàm nhẹ thở dài một hơi. tạm thời quăng túi trữ vật trên mặt đất. không đáng lấy. Sau đó. ánh mắt của hắn rơi xuống hai khối quan tài đá trước mặt. Một cái trong đó. quan tài đá đã sớm bị mở ra. trong đó không có thứ gì khác. chỉ nằm một con thiết giáp khôi lỗi. lóe ra màu kim loại nhàn nhạt rực rỡ.
Đây cùng chính là thiết giáp khôi lỗi trước đây có thực lực tiếp cận Trúc Cơ Kỳ.
- Khối khôi lỗi này không ngờ vẫn chưa bị luyện hóa.
Khuôn mặt Dương Phàm lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng. đó chẳng phải là nói. mình chỉ cần luyện hóa nó thêm nữa thì có thể thành chủ nhân của vật đó?
Nếu có thể nắm trong tay một khối khôi lỗi có thực lực tiếp cận Trúc Cơ Kỳ. Vậy khả năng bảo mệnh Dương Phàm được nâng cao lớn hơn. Gần như có thể hoành hành trong Ngưng Thần Kỳ.
Không chút do dự, Dương Phàm lấy tay khiêng hai khối khôi lỗi. ý thức tiến vào Tiên Hồng Không Gian!
Ngay sau đó. quan tài đá này và thiết giáp khôi lỗi nằm trong đó. bị Dương Phàm thu vào Tiên Hồng Không Gian.
- Thành công rồi!
Dương Phàm vui mừng với biểu tình tràn đầy tình cảm.
Sau đó. hắn lại mở ra một khối quan tài đá. trong này cũng đang có một con khôi lỗi đang nằm. Tuy nhiên bên ngoài thân khôi lỗi này cũng là áo giáp màu bạc. với không khí trầm lặng. Dương Phàm cảm giác cấp bậc của khôi lỗi màu bạc này có lẽ còn cao hơn một chút. nhưng lại cảm thấy vật ấy còn khuyết một cái gì.
Hắn cũng bất chấp những điều này. Luyện chế đúng cách. cũng thu khối quan tài đá này vào Tiên Hồng Không Gian.
Sau khi làm xong những chuyện này, Dương Phàm lờ mờ nghe được động tĩnh bên ngoài, vội thu hồi roi da màu đen. vận chuvển pháp quvết. cũng thu hồi bản chuyên màu xanh kia.
về phần túi trữ vật mà đạo sĩ mặt béo lưu lại. Dương Phàm liếc mắt một cái, không hề động nó. mặt lộ ra vẻ suy tư.
Rất nhanh. Hồ Phi với một thân bị thương nặng. ủ rủ đi vào đại điện, ấp a ấp úng nói:
- LãoLão đã chết?
- Đúng vậy! Lão độc phát bỏ mình.
Dương Phàm nói với vẻ thản nhiên, nhưng cũng từ trong tối đi tới chỗ Hồ Phi.
Người này cũng là một tên quái thai. trước kia tiến vào trạng thái điên điên. không sợ sống chết. không ngờ có thể đối kháng công kích của cương thi Trúc Cơ Kỳ.
Trước lúc Dương Phàm tiến vào mộ huyệt, liền lờ mờ cảm nhận lực lượng cấm kỵ tiềm ẩn trong cơ thể Hồ Phi. Ngay cả đạo sĩ mặt béo Trúc Cơ KỲ cũng có chút kiêng kị hắn. lúc nào hắn nổi điên phát cuồng, nhưng không thấy được.
Một vùng yên tĩnh trong mộ huyệt, chỉ còn lại tiếng tim đập và hô hấp của hai người. Hồ Phi tập tễnh đi đến trước người Dương Phàm. liếc mắt nhìn thi thể và túi trữ vật của đạo sĩ mặt béo trên mặt đất. nói:
- ChiếnChiến lợi phẩm này thuộc về ngươi.
Dương Phàm vừa nghe lời ấy, không khỏi ngẩn ra, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta nghe lầm?"
- Ngươi đà cứuCứu ta một mạng.
Hồ Phi đặt mông ngồi dưới đất. không ngờ còn có một mặt thật thà như vậy. Dương Phàm mĩm cười. từ chối nói:
- Ta có thể còn sống là may mắn. nào dám tham mấy thứ này, đến lúc đó nói không chừng sẽ dẫn tới họa diệt vong.
Hắn sớm hạ quvết tâm. Hồ Phi tốt nhất nên chết. hai người cùng nhau còn sống rời mộ huyệt, so với một mình hắn còn sống đi ra càng có lợi hơn. Cứ như vậy, tầm mắt một đám thế lực lớn Dương gia bảo. Vũ Vụ Sơn Trang, hơn phân nửa sẽ tập trung lên trên người tu sĩ thiên tài Hồ Phi. do đó xem nhẹ tác dụng dược sư Luyện Khí sơ kỳ Dương Phàm này.
Nói trắng ra chính là cho Hồ Phi chia sẻ tầm mắt và áp lực của ngoại giới với Dương Phàm. để tránh cho người có lòng hoài nghi và phỏng đoán.
Thử nghĩ. nếu còn sống đi ra. chỉ có một mình Dương Phàm. đến lúc đó hắn chắc chắn trở thành tiêu điểm của các thế lực tu tiên lớn chung quanh.
Tất cả mọi người đã chết. ngay cả cường giả Trúc Cơ Kỳ cũng chết. dựa vào cái gì một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ như ngươi có thể sống đi ra chứ?
Cho nên. Dương Phàm nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, quyết đoán bỏ qua túi trữ vật của đạo sĩ mặt béo. đem nó tặng cho Hồ Phi.
- Nguyên lai ngươiNgươi sợ chết!
Hồ Phi giật mình. hắn thật sự không lo lắng sâu xa như Dương Phàm. Dương Phàm cười khổ nói:
- Đúng! Chiến lợi phẩm này vốn nên thuộc về Vũ Vụ Sơn Trang các ngươi. Dương mỗ chính là dược sư đi theo. nào dám tham mấy thứ này.
- Ngươi khôngKhông cần nói. ta đây liền nuốt riêng nó!
Ánh mắt Hồ Phi như kẻ trộm. lấy tốc độ sét đánh không bằng, vét sạch mấy túi trữ vật trên mặt đất. khiến Dương Phàm trong chớp mắt giật mình.
- Ngươi đã cứuCứu ta một mạng. Hồ Phi ta bắt đầu từ hôm nay. thiếu ngươi một cái nhânNhân tình!
Hồ Phi nói với lời thề sắt son. còn vỗ vỗ ngực. nói với vẻ chắc chắn.
Dương Phàm không khỏi u sầu. nghe người này nói chuvện. thật sự rất ph lực.
- Được rồi! Lần sau ngươi tới Vũ Liễu trấn. ta luyện chế cho ngươi một viên linh đan. chữa khỏi bệnh lắp bắp của ngươi.
Dương Phàm nói có chút vô lực.
Hắn không có ác cảm gì với người này. Trước đây Dương Phàm vận chuyển Khô Mộc Công giả chết bên ngoài mộ huyệt. Khi đạo sĩ mặt béo muốn luyện chế hắn thành huyết thi. kết quả người lại ngang nhiên hộ vệ, lấy chết liều mạng.
- ĐâyĐây là ngươi nói. đến lúc đó cũngcũng đừng quên.
Người này vừa nghe Dương Phàm nói có thể luyện chế bệnh lắp bắp của mình. lập tức kích động. nắm vạt áo của hắn.
Dương Phàm gật gật đầu thật mạnh. vô lực nói:
- Buông tay ra.
Ha ha
Hồ Phi lại ngồi xuống. Thương thế của hắn không nhẹ hơn Dương Phàm. lại giống như không có chuyện gì. Dương Phàm hoài nghi người này rốt cuộc có cảm giác đau hay không, hoặc là thể chất không phải nhân loại.
- Chúng ta trước tiên tĩnh dường ở nơi này mấy ngày. lại nghĩ biện pháp đánh thông mộ huyệt ra ngoài.
Dương Phàm thản nhiên nói một câu. khoanh chân ngồi, không hề lo lắng tới người này.
- TaTa nghe lời ngươi.
Hồ Phi cười trộm không thôi. cầm mấy túi trữ vật kia. bắt đầu thanh lý chiến lợi phẩm trong đó. ánh mắt liếc trộm.
Dương Phàm nhìn người này đang có dáng vẻ hưng phấn dị thường, không khỏi sinh ra một chút thương hại. chờ ra mộ huyệt. không biết hắn còn có thể duy trì dáng vẻ như vậy không?
Tuy nhiên, lấy tính cách người này, có khả năng vì những chiến lợi phẩm này. hung dữ không sợ chết. liều mạng với bất cứ cường giả nào.
Hồ Phi đáng thương bị Dương Phàm đổ sóng gió lên miệng, lại hồn nhiên không biết, khuôn mặt mừng thầm thanh lý chiến lợi phẩm trong túi trữ vật. Dương Phàm chậm rãi nhắm mắt lại. kiểm tra tình huống cụ thể của thân thể. khi hắn chú ý tới Cửu u ma khí sâu trong đan điền. không khỏi hoảng sợ.
Thoáng chốc. hắn lộ ra vẻ mừng như điên. chợt lại bị một chút lo lắng thay thế.