Mục lục
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng, sau màn trao đổi “thân thiện” giữa hai bên,  Kiều Nại và Hình Sâm vội vã trở lại mà không ở lại quá nhiều. Chỉ để lại hai nhân viên bắt hải sản, ngơ ngác nhìn bãi đá ngầm trước mắt, không có chỗ ra tay, bóng lưng vừa đáng thương vừa tang thương.
Lúc này, trợ lý đạo diễn ở nơi cắm trại, làm áo bông nhỏ tri kỷ của đạo diễn, cũng bắt đầu một phen khuyên bảo.
Trợ lý nghiêm túc nói: “Đạo diễn, anh nghĩ xem, theo lộ trình hiện tại của họ, chờ trở về trời đã tối, đến lúc đó ăn cũng không tiện, đốt đèn nhiều muỗi, tắt đèn chính là ăn trong đêm tối, làm sao có thể ăn ngon được?”
Mà các khách mời không tốt, tổ chương trình lập tức vui vẻ, bằng không lấy đâu ra hiệu quả chương trình?
Nghe xong những lời này, đạo diễn nghĩ thầm: Sự tình đúng là như vậy, dù sao buổi tối muỗi cũng nhiều.
Kết quả, ngay lúc nụ cười trên môi đạo diễn sắp nở, ông nhìn thấy một màn đáng giận, Kiều Nại và Hình Sâm lần này lại không đi đường nhỏ bên cạnh, đổi sang đường siêu gần?
Đạo diễn: “???”
[Ha ha ha, nếu tôi là tổ chương trình, tôi sẽ tức chết!]
[Cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình (đầu chó)]
[Nại Nại và Sâm Sâm đáng yêu như vậy, đương nhiên là vô tình rồi.]
Trên thực tế, Kiều Nại và Hình Sâm cũng không muốn như vậy, hai người vốn định khảo sát tình hình xung quanh một chút. Bây giờ có thu hoạch không phải phải nhanh chóng trở về sao? Sau đó lại "ngoài ý muốn" biết được có đường gần để đi, nếu không đi chẳng phải là rất không nể mặt tổ chương trình sao? 
Dù như thế nào đi nữa, khán giả cũng vui vẻ, sau khi cười ha ha một trận, cũng khó tránh khỏi lo lắng hai người có thể lạc đường hay không. Dù sao trước đó không lâu Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn đã lạc đường, mặc dù tình hình giao thông không phức tạp như vậy nhưng khách mời cũng là lần đầu tiên đi, khó tránh khỏi xa lạ.
Kết quả, Kiều Nại và Hình Sâm đi bộ nhanh chưa đến một tiếng. Trong lúc đó hai người cũng không đổi hướng, thật đúng là thấy được bờ biển quen thuộc, chuyến đi dài ngày ra đảo kết thúc và họ đã trở về!
Thấy thế, màn bình luận vui vẻ ra mặt, hiếm khi khen tổ chương trình một lần.
[Tổ làm chương trình cũng rất thú vị!]
[Thông tin đưa ra hoàn toàn chính xác]
[Hahaha, trở về là tốt rồi!]
Thừa dịp mặt trời còn chưa lặn, hai người cũng không kịp nghỉ ngơi, chuẩn bị đem cơm tối làm, họ cũng xác thực là đói bụng.
Lúc này đầu bếp Kiều và phụ bếp Hình lại lên mạng, đầu bếp Hình toàn quyền nghe theo phân phó, tất cả phải xem đầu bếp Kiều xử lý như thế nào.
Kiều Nại suy nghĩ một chút: “Tôi dạy anh rửa sò điệp, tôi sẽ làm tôm hùm và cua.]
Số lượng sò điệp rất nhiều, phải khéo léo sử dụng công cụ. Kiều Nại từ trong hộp dụng cụ lấy ra một con dao nhỏ, cạy vỏ sò ra, cắt bỏ phần bọc cát ở một bên, giữ lại phần viền của sò, sau đó rửa sạch, vậy là xong.
Thao tác cũng không khó, Hình Sâm chỉ nhìn một lần đã thấy mình không có vấn đề gì với các bước sau khi bắt đầu. Kiều Nại bắt đầu dùng bàn chải xoa bóp cho cua, lần lượt rửa lưng, bụng và miệng, cùng với móng vuốt và kìm hai bên. Cô chắc hẳn đều đánh một lần, sau đó mở phần bụng cua ra và xử lý là xong.
Tôm hùm thì đơn giản hơn, bước quan trọng nhất là cắm một chiếc đũa vào đuôi và rút ra phần chỉ tôm, sau đó bắt đầu tách đầu, dùng kéo cắt râu tôm, cắt vỏ tôm từ giữa và đặt sang một bên.
Cùng lúc đó, Hình Sâm cũng xử lý xong sò điệp, anh bắt đầu lấy bàn chải của Kiều Nại, rửa sạch ốc biển, Kiều Nại thì rửa sạch cắt lát gia vị cần thiết: Hành, gừng, tỏi, lại đập thêm hai quả ớt xanh, lần này là hoàn toàn không có rau xanh.
Tiếp theo, đốt bếp đá, nhét hành lá và gừng thái lát vào ốc biển, sau đó đặt ốc biển dưới bếp đá nướng.
Cua cần dùng đến ấm đun nước, bên trong chứa đầy nước tinh khiết, thêm hành gừng khử mùi, tạm thời đặt trên một cái bếp đá nhỏ khác, tiến hành đun sôi.
Sau đó, hai người chuyển ghế dựa đi tới trước bếp đá lớn, đặt phiến đá lên, quét một tầng dầu lên phiến đá, trước tiên cho vài miếng gừng tươi xào cho thơm. Thêm một túi nhỏ tương đậu xào cho đến khi có dầu ớt, cuối cùng cho thêm sò điệp vào xào trong  2 phút, lại cho ớt xanh, xì dầu và đường trắng, xào một lát là có thể chờ ăn.
Mà bên kia của phiến đá thì đặt tôm hùm đã được bỏ vỏ và rắc gia vị bí mật. Tất cả những gì cần làm sau đó là chờ đợi. 
Trong lúc đó, Hình Sâm điều chỉnh độ lửa rất tốt không có ai nhúng tay vào nấu nướng. Chờ Kiều Nại làm xong việc, nhìn thấy trên trán cô đầy mồ hôi, anh tự nhiên cầm lấy khăn giấy lau mồ hôi cho Kiều Nại.
Động tác của Kiều Nại cũng dừng lại, khi ngước mắt nhìn về phía anh, cô cũng có chút ngượng ngùng. Thật ra đây không phải lần đầu tiên anh lau mồ hôi cho cô nhưng lúc đó mọi người đều ở đây, mà trước mắt lại chỉ có hai người bọn họ, làm cho người ta khó có thể không để ý.
Khi hai bên nhìn nhau, Kiều Nại chớp mắt, muốn đánh lạc hướng sự chú ý của nhau: “Sò điệp có thể ăn rồi.”
Nghe vậy, Hình Sâm không nhìn sò điệp, ngược lại vẫn nhìn Kiều Nại, nghiêm túc nói: “Vất vả rồi.”
Có lẽ là ánh mắt của anh quá chân thành khiến người ta cảm thấy trong lòng ấm áp.
[Có lẽ đây chính là cảm giác bị nhìn chăm chú chăng? Sâm Sâm có thể nhìn thấy mọi việc cô làm và anh ấy luôn quan tâm đến nó.]
[Mặc dù ba từ “vất vả rồi” nghe rất đơn giản nhưng chúng chắc chắn có tác dụng như bất kỳ lời nói ngọt ngào nào.]
[Thật tốt, Sâm Sâm ngày càng tiến bộ. Anh ấy hoàn toàn khác với cái người ít nói trong buổi phát sóng đầu tiên. Thực sự, cứ như hai người khác nhau vậy! (chống má)
[Mọi người ơi, thật tuyệt khi học cách thể hiện tình yêu và sự quan tâm. Điều này đã chạm thẳng vào trái tim tôi.] 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK