Để ngăn bánh dâu tây dính lại vào nhau, Kiều Nại rắc một ít bột mì lên bề mặt và đặt nó lần lượt vào lớp thứ hai của hộp bento. Bằng cách này cả hai lớp đều đã được đặt bánh đầy, súp ô mai làm xong cũng được đổ vào cốc nhỏ và đặt vào tủ lạnh.
Cho tới bây giờ, toàn bộ hộp bento của ba nhóm khách mời đã chế biến xong, kế tiếp chỉ cần ngủ một giấc, chờ đợi mọi người chính là chuyến hành trình cắm trại ba ngày.
Trước khi đi ngủ, các khách mời vẫn phải duy trì thói quen hàng ngày là chúc nhau ngủ ngon.
Nhóm đầu tiên.
Trải qua buổi tối ra ngoài mua sắm, Từ Giai Mạn và Sầm Lâm Vũ rất hưng phấn với ý tưởng của nhau là mang theo lương khô, ít nhất có thể đảm bảo vài ngày tới sẽ không bị chết đói, cho đến khi vừa rồi bọn họ tò mò nếm thử một miếng, người lập tức ỉu xìu, ngay cả nói chuyện cũng có vẻ mệt mỏi. Lúc đi tới cửa phòng, cũng lười quay đầu lại chỉ đưa lưng về phía nhau, chán chường khoát tay, nói một câu: “Ngủ ngon…”
[Hai người họ khiến tôi bật cười, như thế này là muốn bỏ bữa tối luôn đúng không?]
[Đúng là từ đắc chí sang khóc không ra nước mắt chỉ trong một giây!]
[Dù sao cũng là mình chọn bánh bích quy, khóc cũng phải ăn hết!]
Nhóm thứ hai.
Tình cảnh của Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha tương đối khá, thoạt nhìn chuyên nghiệp hơn nhóm trước nhiều, tâm trạng cũng vô cùng tốt, hai người ít nhất là mặt đối mặt, nhìn nhau nói: “Ngủ ngon.”
[Chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon]
[Mong chờ một ngày mai tươi đẹp!]
[Anh Anh, Kha Kha cắm trại gặp lại!]
Nhóm thứ ba.
Là khách mời cuối cùng kết thúc công việc, Kiều Nại và Hình Sâm xuống bếp thu dọn đơn giản, hai người cùng nhau đi cầu thang lên lầu hai, trong lúc Kiều Nại đi phía trước, Hình Sâm đi phía sau, khoảng cách giữa hai người khoảng nửa mét, duy trì trong một phạm vi thích hợp không xa cũng không gần, hình như là biết những người khác đều trở về phòng nghỉ ngơi, về phần hai người đều rất yên tĩnh.
Thấy vậy, một bên cư dân mạng chờ đợi tình hình khi hai người chúc nhau ngủ ngon, một bên lại có chút lo lắng hai người quên mất, dù sao thì trước đây, Kiều Nại và Hình Sâm cũng không phải chưa từng làm loại chuyện này. Hơn nữa đêm nay lại luôn làm việc, nói không chừng có khả năng là bận rộn nên quên.
Tiếp đó, mọi người nhìn thấy hai người sau khi đến lầu hai, mỗi người đi một ngả, một người theo bản năng đi về phía cửa phòng bên trái, một người trực tiếp đi về phía cửa phòng bên phải, người xem nhịn không được chỉ vào màn hình muốn chọc vào đầu hai người họ để nhắc nhở một chút, thậm chí cả tổ chương trình cũng sẵn sàng gửi tin nhắn thông báo.
Một giây sau, có lẽ là “sự phẫn nộ” của mọi người đã có tác dụng, sau khi mở cửa phòng, một chân của Kiều Nại đã muốn bước vào phòng ngủ, cô lại đột nhiên dừng lại.
Cùng lúc đó, Hình Sâm sau khi nắm chặt tay nắm cửa, hình như cũng có cảm giác nên dừng lại, anh chậm rãi xoay người, anh nhìn thấy Kiều Nại cũng xoay lại, tầm mắt hai người bất ngờ không kịp đề phòng va vào nhau, rõ ràng bây giờ yên tĩnh như vậy, rõ ràng đối phương không nói gì nhưng tim vẫn đập loạn nhịp vô cớ.
Khoảnh khắc ánh đèn lóe lên, Kiều Nại chớp mắt như là đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cô hạ giọng nói: “Ngủ ngon.”
Ánh mắt Hình Sâm sâu thẳm, khóe môi hơi nhếch lên, anh đáp lại: “Ngủ ngon.”
Trước khi xoay người, Kiều Nại chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ trùng hợp như vậy, cô thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng để đối phương trở lại phòng đóng cửa nhưng khi nhìn thấy Hình Sâm cũng đứng ở cửa chờ đợi mình, cô luôn có cảm giác kỳ diệu không nói rõ được.
Câu chúc ngủ ngon từ phía đối diện truyền tới kia, rõ ràng cách một khoảng nhưng lại giống như gần bên tai, Kiều Nại kịp phản ứng lại vội vàng vẫy tay chào tạm biệt, cô nhanh chóng lẻn vào phòng, cô giống như một con thỏ nhỏ hoảng loạn vừa nhận ra có điều gì đó không ổn và trở nên hơi cảnh giác.
Một màn này ngược lại khiến khán giả và nhân viên công tác xem vui vẻ, ngay cả đạo diễn cũng rất là vui mừng, cảm giác thật tuyệt khi không phải gửi tin nhắn thúc giục.
[Bầu không khí thật vi diệu, làm người xem bồn chồn!]
[Cùng lúc dừng lại và quay lại chúc nhau ngủ ngon]
[Số mệnh đã định, là do ý trời, ngọt chết tôi rồi!]
Nhìn Kiều Nại đóng chặt cửa phòng, khóe môi Hình Sâm lặng lẽ cong lên, phần sung sướng này kéo dài đến khi mở hội nghị video, khi đối mặt với các nhân viên lại quay trở lại khuôn mặt lạnh lùng lãnh đạm kia, xử lý một số công việc vô cùng hiệu quả, thời gian vừa lúc đến mười giờ, Hình Sâm đi tắm rửa chuẩn bị đi ngủ, lúc nằm trên giường, động tác ôm Kiều Kiều (mèo Hello Kitty) ngủ trong tay ngày càng trở nên thành thạo và tự nhiên hơn.
Danh Sách Chương: