[ Hì hì, xin lỗi tôi không thể kiềm chế được, Kiều Nại thật sự là quá dũng cảm!]
[ Bé cưng Nại Nại chỗ nào cũng đều tốt, chỉ là cô ấy hơi quá thành thật rồi!]
[ Có sao nói vậy, Kiều Nại nói cũng thật đúng a...]
[ Ha ha ha, bây giờ nhìn mặt Sầm Lâm Vũ rất là nghi ngờ nhân sinh!]
Nếu không phải nhìn thấy Kiều Nại rất nghiêm túc an ủi mình, làm ra những cử chỉ đáng yêu khi nói cố gắng lên, Sầm Lâm Vũ cũng suýt nữa coi rằng mình bị ảo giác, nhìn đi, đây là lời nói của người bình thường nên nói sao?
Theo kinh nghiệm ghi hình của các gameshow trước đây, những người Sầm
Lâm Vũ gặp sẽ luôn đồng tình với lời nói của anh ấy, sẽ nói với anh ấy rằng những tác phẩm hiện tại của anh ấy cũng rất hay, đúng hơn là nó thực sự không giàu cảm xúc như những tác phẩm trước, Sầm Lâm Vũ có cảm giác đầu óc mình đang bị mơ hồ, lẽ ra là anh ấy không nên nói với người này! Cả người lập tức phát cáu không đứng dậy nổi, ngay lập tức mất hết ý nghĩ muốn nói chuyện, ngồi xổm xuống đất và ước gì có thể nhốt mình lại một chỗ.
Cảnh tượng này khiến Kiều Nại nghĩ rằng chắc anh ta đang chìm vào suy nghĩ, Kiều Nại biết mình không thể quấy rầy được, hai chân ngồi xổm đã có chút tê dại, lập tức đứng dậy động đậy vài cái, vẫy tay với Sầm Lâm Vũ sau đó lặng lẽ trở về nhà, sau khi Sầm Lâm Vũ quay lại phát hiện người đã biến mất, anh ấy lập tức tức giận cười lớn.
Nhưng đây cũng là lần đầu tiên anh ấy nghiêm túc suy nghĩ về những gì Kiều Nại nói, trước đây chưa từng có ai nhắc đến, có thể Kiều Nại là một diễn viên, làmột người rất bình thường trong lĩnh vực âm nhạc, nhưng ngay cả cô cũng có thể nhận ra trong bài hát thiếu cái gì, như vậy cũng có thể giải thích được, rõ ràng bản thân anh ấy thật sự có vấn đề.
-
Kiều Nại và Sầm Lâm Vũ ở chung một chỗ cho cá ăn cũng chưa lâu, nhưng không thể ngăn cản được suy nghĩ của mọi người, Nguyễn Ti Anh bưng ly nước đứng bên cạnh Từ Giai Mạn, lơ đãng dò hỏi: "Sầm Lâm Vũ đi cho cá ăn à?"
Từ Giai Mạn: “Ừ, anh ấy nói muốn xem cá.”
Nguyễn Ti Anh: “Tôi thấy Kiều Nại cũng vừa cầm một nắm thức ăn cho cá rồi đi ra ngoài.”
Nghe vậy, Từ Giai Mạn vẻ mặt ngẩn ra, sau đó cười nói: "Vậy bọn họ hẳn là sẽ sớm trở về."
Nụ cười này trông mạnh mẽ đến mức, những người hâm mộ đang ở trong phòng livestream của Từ Giai Mạn lập tức phát điên.
[Cái gì vậy a? Chẳng lẽ hai người đi mới cho cá ăn được]
[Một nam một nữ ở bên ngoài, không biết làm sao tránh khỏi bị nghi ngờ!]
[Từ Giai Mạn! Cũng đừng buồn! Thật là khổ a!]
Cùng lúc đó, sau khi Nguyễn Ti Anh đã “báo cáo” tin tức xong cho Từ Giai Mạn, quay đầu lại thấy Hình Sâm cũng đang đi xuống lầu, anh đã tìm được một cái bàn và đang định bắt đầu làm việc, Nguyễn Ti Anh lập tức buông ly nước xuống, đổi thành dĩa trái cây, ngồi xuống đối diện Hình Sâm.
So với thái độ tự nhiên khi đối mặt với Từ Giai Mạn, Nguyễn Ti Anh có chút do dự, giống như có chuyện muốn nói nhưng không biết phải nói thế nào, trên thực tế là đang chờ Hình Sâm hỏi cô ta trước, thì cô ta mới kể cho anh nghe được, nhưng nhưng Nguyễn Ti Anh không ngờ là cô đã ngồi rất lâu, ngẩng đầu lên nhìn cô phát hiện Hình Sâm thậm chí còn không nhìn cô.
Nguyễn Ti Anh: "???"
Vợ cũ của anh đi cho cá ăn cùng người khác, tại sao anh một chút cũng không có phản ứng nào hết?
Nhưng sau đó cô ấy lập tức nghĩ đến chuyện Kiều Nại và Hình Sâm vốn dĩ không cảm tình lắm, lập tức đã hiểu ra, tuy nhiên chuyện này cũng không ảnh hưởng đến khả năng Nguyễn Ti Anh thông báo cho Hình Sâm, cô ta thì thầm: “Hình Sâm, tôi chỉ nhìn thấy thôi Kiều Nại ra ngoài cho cá ăn.”
Nghe thấy tiếng nói chuyện cuối cùng Hình Sâm cũng có thời gian nhìn cô vài giây, đôi mắt thờ ơ của anh như đang hỏi: Thì?
Giao tiếp với Hình Sâm không giống với Từ Giai Mạn là nói trực tiếp, Nguyễn Ti Anh đành phải vòng vo, cô dừng lại một chút, đề nghị: “Anh có muốn đi xem cá một chút không?”
Vừa dứt lời, thái độ của Hình Sâm đúng như những gì Nguyễn Ti Anh nghĩ, căn bản là không có gì khác lúc đầu, chẳng qua là ánh mắt không chút gợn sóng sau đó thu hồi tầm mắt, tiếp tục làm việc. tuy nhiên Nguyễn Ti Anh biết, lúc sau chờ hai người kia trở lại, Hình Sâm sẽ hiểu mọi thứ, mà khán giả trong phòng livestream của anh cũng bối rối, nhưng họ cũng có thể nhận ra trong lời nói của
Nguyễn Ti Anh có điều gì đó.
Cho đến khi tổ chương trình gửi thông báo nhiệm vụ, Hình Sâm mới buông công việc xuống, đi theo các khách mời ra sô pha ngồi, vốn là sáu người, bây giờ chỉ có bốn người, Nguyễn Ti Anh cảm thấy ngay cả ông trời cũng chiều theo ý cô, không thể nghi ngờ gì nhiệm vụ này là để thêm dầu vào lửa, không thấy hai người kia đâu? Trong lòng mọi người đều sẽ rõ ràng.
[Chết tiệt, Kiều Nại ở chung với Sầm Lâm Vũ hả?]
[Tôi vừa qua phòng bên đó nhìn chút, thấy hai người đang ngồi xổm bên ao cá!]
[Tôi cảm thấy biểu hiện của Từ Giai Mạn không được tốt lắm, nhưng Hình Sâm dường như không quan tâm lắm?]
Lúc này Kiều Nại đã trở về, vừa bước vào phòng khách lầu một, nhận được một loại ánh mắt chăm chú, lập tức vô thức liếc về phía Hình Sâm, nhưng Hình Sâm lại thờ ơ nhìn qua chỗ khác, Kiều Nại có chút bối rối liếc anh, hình như bầu không khí không đúng lắm?
Lúc này Nguyễn Tư Anh nhiệt tình vẫy vẫy tay với cô: "Cuối cùng em cũng về rồi. tổ tiết mục vừa mới giao nhiệm vụ cho chúng ta."
Kiều Nại đi vào ngồi xuống rồi mới đáp lại, lập tức lấy điện thoại di động ra:
“Xin lỗi, em vừa đi cho cá ăn, em sẽ kiểm tra nhiệm vụ ngay.”
Nguyễn Ti Anh ân cần an ủi nói: "Không sao đâu, đừng lo lắng, còn có một người nữa vẫn chưa về!"
Đây thực sự là một lời nói có tính nghệ thuật, sợ rằng mọi người đều không biết Kiều Nại và Sầm Lâm Vũ cùng nhau “biến mất”, phàm là người đã làm gì xấu sẽ lập tức hốt hoảng, nhưng có thể là từ trước tới nay Kiều Nại đối với những lời nói này có chút không quan tâm, cô hết sự bình thản trả lời: "Có phải là Sầm
Lâm Vũ không? Em vừa nhìn thấy anh ấy, anh ấy cũng đi cho cá ăn, nhưng em đã cho cá ăn hết rồi, chúng còn đang rất vui vẻ vì được cho ăn, chị có thể yên tâm! "
Nguyễn Ti Anh: "...?"
Ai thèm quan tâm đến cá chứ? Con cá có ăn ngon hay không thì liên quan gì đến cô ta?
Nụ cười của Nguyễn Ti Anh nhạt dần với tốc độ mà mắt thường có thể thấy, cô ta bắt đầu nhìn chằm chằm Kiều Nại, như muốn xem liệu cô có cố ý làm vậy hay không, nhưng hồi lâu cô ta vẫn không tìm ra manh mối.
[Luôn có cảm giác như Nguyễn Ti Anh đang cố ý, là tôi đang suy nghĩ quá nhiều sao?]
[ Lầu trên là có ý gì? Anh Anh chính là đang quan tâm đến khách mời, có gì sai sao?]
[ Vốn dĩ tôi còn đang thắc mắc Kiều Nại với Sầm Lâm Vũ có chút gì không, nhưng nghe Kiều Nai nói thẳng như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy hai người bọn họ còn trong sạch hơn cả trong sạch.]
[ Tôi buồn cười quá, Nại Nại thực sự quá thản nhiên rồi, người ngay thẳng thì không sợ tâm ma, khiến cho Nguyễn Ti Anh có hơi sượng rồi.]
[ Hì hì hì, mọi người có cảm thấy Hình Sâm có có chỗ nào không đúng không?]
[ Hình Sâm: Cảm ơn, tôi là bình giấm :)]
[ Ha ha ha, ánh mắt này chỗ nào là không quan tâm, rõ ràng là đang quan tâm chết đi được!]