Nằm dưới lòng hồ linh dược, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác toàn thân rã rời, không thể động đậy được, mở mắt ra cũng rất khó khăn.
Nhưng may mắn là ý thức của hắn đã hồi phục hoàn toàn.
- Ám Ảnh, cơn cuồng phong vừa rồi rốt cuộc là thế nào?
Hồi phục được vài phần ý thức, Ninh Tiểu Xuyên lập tức liên lạc với Ám Ảnh.
Ám Ảnh hiện giờ chỉ là một luồng ý thức trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên nên hai ngươi có thể giao tiếp bằng ý thức.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi rất lâu sau thì trong đầu mới vang lên tiếng của Ám Ảnh Thánh Quân.
- Đó có lẽ là một loại bão vũ trụ nổi tiếng ở văn minh Thần Hà, hình như gọi là Vĩnh Hằng Thần Phong. Loại bão này chỉ xuất hiện trong tinh không, cho dù là thần linh khi gặp phải cũng khó thoát thân. Nhưng thứ này rất hiếm gặp, chúng ta gặp phải coi như xui xẻo.
Ám Ảnh Thánh Quân dường như cũng bị đả kích cực mạnh nên lúc này nói cũng khá uể oải.
Nghe thế Ninh Tiểu Xuyên cũng cười khổ.
Lúc trước khi Phá Giới Châu bị phá vỡ Ninh Tiểu Xuyên đành phải dựa vào nhục thân di chuyển trong bầu tinh không vũ trụ.
Với cảnh giới hiện nay của hắn nếu không có công cụ thì tốc độ đương nhiên sẽ chậm đến kinh người.
Ninh Tiểu Xuyên gần như đã nghĩ cả đời mình sẽ ở lại nơi này rồi.
Nhưng hắn không ngờ trên đường đi lại gặp phải một cơn bão lớn. Bị cuốn vào cơn bão, hắn bị thổi qua quá nửa bầu tinh không. Cuối cùng văng ra, rơi xuống ngôi sao này.
Hắn nhớ lại những gì đã xảy ra mấy ngày nay rồi có phần kinh ngạc kêu lên.
- Ủa, đây là đâu?
Tuy không thể động đậy nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được luồng dược tính đang chui vào cơ thể mình.
Ngưng thần một chút Ninh Tiểu Xuyên mới miễn cưỡng dùng được Thất Khiếu Thần Ma Tâm thích phóng ý thức đi.
Gần như ngay lập tức Ninh Tiểu Xuyên liền cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
- Ha ha, không ngờ bị cơn bão đưa đi một đoạn đường ta lại tới được ngôi sao có người ở.
Nhìn thấy thiếu nữ này Ninh Tiểu Xuyên thầm cười lớn.
Lúc này không có gì có thể hình dung được tâm trạng của hắn, nói là trở về từ cõi chết cũng không ngoa.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang đắc ý thì Ám Ảnh Thánh Quân lại nói:
- Đừng cười nữa, kiểm tra tình trạng cơ thể ngươi đi đã.
- Tình trạng cơ thể ta?
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đặt tâm thần lên người mình.
Chỉ kiểm tra một chút hắn liền sững người.
Tình trạng hắn lúc này thật là quá thê thảm, không những toàn thân đầy thương thế mà nghiêm trọng hơn gân mạch đan điền cũng bị tổn thương. Trước khi chúng hoàn toàn hồi phục, Ninh Tiểu Xuyên gần như không thể hồi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong.
Cũng có nghĩa là Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ còn chẳng bằng một người bình thường.
- Quá thảm rồi thì phải. Với tình trạng bây giờ, cho dù có mấy cây thông linh kỳ dược thì cũng không trị được thương thế cho ta.
Ninh Tiểu Xuyên vốn là Dưỡng Tâm Sư nên nhận biết được ngay tình trạng của mình.
Ám Ảnh Thánh Quân nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nên biết hài lòng đi. Tình trạng này của ngươi đã là không tồi rồi. Vĩnh Hằng Thần Phong là nguyên liệu mà những thần linh cường hãn thu thập để tạo chiến thuyền. Người thường rơi vào lập tức bị nghiền nát, ngươi giữ được mạng, lại còn tới được văn minh Thần Hà. Vận khí này của ngươi ta cũng phải khâm phục.
Nghe đến bốn chữ văn minh Thần Hà, Ninh Tiểu Xuyên lập tức mừng rỡ:
- Ý ngươi là ta đã tới văn minh Thần Hà rồi? Thế đây là nơi nào của văn minh Thần Hà?
Ám Ảnh Thánh Quân nói:
- Có lẽ là vùng ven văn minh Thần Hà, ta thấy đây giống một ngôi sao linh dược, chính là ngôi sao dùng để trồng linh dược của các đại gia tộc.
- Trồng linh dược lại dùng tới cả ngôi sao lớn như vậy, không hổ là văn minh Thần Hà, chỉ riêng tài nguyên cũng nhiều hơn Đại Diêm nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên chép miệng cảm thán.
- Này có là gì, chỉ là một ngôi Linh Dược Tinh mà thôi, xem ra gia tộc sở hữu nó cũng chỉ là một gia tộc nhỏ trong văn minh Thần Hà. Những đại gia tộc tực sự thì chiếm cả một dòng tinh hà để trồng thuốc cơ... Thôi những điều này sau này người sẽ biết, nghĩ cách giải quyết tình trạng hiện giờ đi đã.
Ám Ảnh Thánh Quân nói.
- Giờ ta có lẽ được người ta cứu, cái hồ linh dược này rõ ràng là dùng để cứu ta. Lẽ nào người cứu ta chính là nữ tử đứng bên hồ kia? Nhưng cách cứu người này cũng quá thô kệch, nhiều linh dược thế này, dùng theo cách này đúng là lãng phí.
Ninh Tiểu Xuyên phóng tâm thần ra, một lúc sau lầm bầm.
- Hãy biết đủ đi, đối phương dùng nhiều linh dược như vậy cứu ngươi, có nghĩa là trong thời gian ngắn sẽ không giết ngươi. Nếu không, với tình trạng hiện giờ, một người bình thường bất kỳ cũng có thể bóp chết ngươi. Ngươi có thấy không? Nha đầu xinh đẹp phía trên kia nhìn ngươi với ánh mắt vô cùng cuồng nhiệt, xem ra là có ý với ngươi. Giờ hình như ngươi không mặc gì đúng không? Ta thấy nha đầu đó cũng không tồi, chi bằng ngươi cưa nàng ta đi rồi từ từ hồi phục thực lực.
Ám Ảnh Thánh Quân cười hề hề.
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không để tâm yêu cầu vô lý đó của Ám Ảnh Thánh Quân.
Dựa vào hồ linh dược, Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu toàn lực hồi phục thương thế.
Điều khiến Ninh Tiểu Xuyên bất lực đó là cái hồ linh dược này chỉ do những loài linh dược phổ thông tạo thành. Tuy hồi phục được thương thế bên ngoài cho hắn nhưng chẳng có tác dụng gì với nội thương cả.
Mất hai ngày Ninh Tiểu Xuyên gần như hồi phục được hoàn toàn thương thế bên ngoài, nhưng gân mạch trong cơ thể thì không thay đổi gì.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ đành cười khổ.
Ba ngày sau, những người đi hái linh dược kia đã trở lại, tập trung trước mặt Dược Tư Kỳ.
Một người thu hoạch được khá nhiều phấn khích nói:
- Tiểu thư, tất cả linh dược đã được bọn ta thu hoạch xong, chúng ta có thể trở về rồi.
Dược Tư Kỳ gật đầu, chỉ xuống hồ linh dược:
- Cho người vớt người kia lên.
- Vâng, tiểu thư.
Một người gật đầu rồi chuẩn bị xuống hồ.
- Ục ục...
Đúng lúc đó mặt hồ sôi lên sùng sục như nước sôi.
Cùng lúc đó, thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên từ dưới đáy hồ nổi lên.
Nổi lên mặt hồ, Ninh Tiểu Xuyên mở mắt.
- Tiểu thư, hắn tỉnh rồi.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên mở mắt, mọi người xung quanh đều hô lên.
Thần sắc Dược Tư Kỳ cũng có vài phần ngạc nhiên, nhưng rồi lập tức chuyển thành vui mừng.
- Ta cứu sống hắn rồi. Xem ra thủ pháp Dưỡng Tâm Sư của ta đã có tiến bộ.
Khi Dược Tư Kỳ đang phấn khích thì trên người Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện một cái Dưỡng Tâm Đỉnh.
- Hắn cũng là Dưỡng Tâm Sư?
Thấy Dưỡng Tâm Đỉnh từ người Ninh Tiểu Xuyên, tất cả mọi người bao gồm cả Dược Tư Kỳ đều sững người.
Cho dù là ở văn minh Thần Hà thì Dưỡng Tâm Sư cũng rất cao cấp.
Trước sự chú ý của mấy người Dược Tư Kỳ, Dưỡng Tâm Đỉnh đột nhiên xoay tròn hút hết linh dịch trong hồ linh dược vào trong.
Nhiều linh dịch chui vào nhưng Dưỡng Tâm Đỉnh không hề có bất cứ thay đổi gì.
Chỉ một lát sau, một viên dược hoàn màu kim chói loà bắn ra từ trong Dưỡng Tâm Đỉnh phía trước Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên không chút do dự nuốt viên dược hoàn đó xuống bụng.
Sau đó Dưỡng Tâm Đỉnh mới quay lại vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
Uống viên dược hoàn này xong, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên có thêm tiếu ý, gương mặt rạng người vẫy tay với bọn Dược Tư Kỳ.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên còn chưa chào hỏi xong thì trước mắt tự nhiên tối sầm lại, ngã ra đất.
Thấy thế, một người bên cạnh Dược Tư Kỳ hỏi:
- Tiểu thư, làm sao đây?
Dược Tư Kỳ khựng một chút rồi nói:
- Kéo người lên đã rồi nói.
Hai người nhảy xuống hố dùng linh khí kéo Ninh Tiểu Xuyên lên bờ.
Sau đó Dược tư Kỳ ném ra một món bảo vật giống hạt đậu, nó nhanh chóng to lên, cuối cùng biến thành con thuyền bay hình rồng mà trước đó họ dùng tới đây.
Cả đoàn người lên thuyền rồi rời khỏi Linh Dược Tinh.
Con thuyền bay trong vũ trụ, bên trong con thuyền, Dược Tư Kỳ và tất cả mọi người đều vây quanh Ninh Tiểu Xuyên.
- Tiểu thư, người này còn là Dưỡng Tâm Sư, nhìn cái Dưỡng Tâm Đỉnh của hắn thì ít nhất cũng là một đại Dưỡng Tâm Sư mới đúng.
- Nếu lôi kéo được một đại Dưỡng Tâm Sư như vậy thì cũng coi như bồi thường được dược điền cho chúng ta.
- Vậy chúng ta dùng nô lệ chú ấn cho hắn, đây là một đại Dưỡng Tâm Sư đấy, dùng nô lệ chú ấn cũng không lỗ.
- Dùng, dùng đi, dùng ngay nô lệ chú ấn cho ấn. Chỉ cần hắn không phải Thứ Thần thì sau này mãi mãi không thoát được sự khống chế của chúng ta.
...
Tất cả đám người này đều rất phấn khích.
Những người đi hái thuốc như họ địa vị không cao, bình thường cũng chỉ dựa vào hái thuốc để tích luỹ công lao.
Nhưng giờ nếu có được một nô lệ là đại Dưỡng Tâm Sư thì công lao sẽ rất lớn.
- Các ngươi ra chỗ khác, hắn như vậy rồi chỉ dùng nô lệ ấn chú cái gì, có khi chết người ấy chứ.
Dược Tư Kỳ quát mấy câu rồi cúi xuống kiểm tra toàn thân Ninh Tiểu Xuyên.
Sau khi biết Ninh Tiểu Xuyên cũng là một Dưỡng Tâm Sư, Dược Tư Kỳ cũng xem trọng Ninh Tiểu Xuyên hơn một chút.