Mà bà lão này lại chính là người hầu bên cạnh Đạo chủ Hồ Tiên Đạo, chính là người chăm sóc Tử Trụy Nhi từ nhỏ tới lớn, cho nên rất yêu thương Tử Trụy Nhi, mặc dù biết nàng đã giết Mộc công tử, nhưng lại không hề trách cứ nàng.
Mặc dù, bà ta chỉ là một lão bộc, nhưng tu vi Võ Đạo lại tương đối cao, chính là một trong bốn đại Võ Tôn của Hồ Tiên Đạo.
Trong lòng bà lão thầm thở dài, Mộc Hồng Lai dù sao cũng là Tổng Đàn chủ của Thiên Diệt Đạo, vậy mà ngay cả con trai của hắn vẫn không xứng với tiểu tổ tông ngươi, vậy còn ai xứng với ngươi nữa?
Thật vất vả mới giới thiệu ngươi cho một nhà chồng, mới đi chung một ngày thì đã bị ngươi giết rồi.
Gây ra họa lớn như vậy, phải làm thế nào mới tốt đây?
Tử Trụy Nhi híp mắt cười, nói:
- Ta đã có người yêu mến rồi, trong thiên hạ không có người nào có thể ưu tú hơn hắn, cho nên các ngươi về sau đừng tìm nam nhân cho ta nữa, tìm một tên ta liền giết một tên. Hắc hắc…
- Ai? Công tử nhà nào? Này… Ngươi đừng đi a… hãy nói cho Tam nương biết tiểu tử kia có lai lịch như thế nào, tên họ gì? Tên gì a? Tại sao ngươi lại đột nhiên si mê hắn như vậy, không phải là đã thất thân cho hắn rồi chứ?
Lão bà này vẫn rất quan tâm đến vấn đề này, thế nhưng Tử Trụy Nhi căn bản không nói cho nàng biết, liền trực tiếp bỏ đi.
Thiên Xu Đan là một loại cao cấp đan.
Đây chính là lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên phục dụng Huyền đan cao cấp, vừa mới nuốt vào, đan dược liền lập tức nổ tung, một luồng lực lượng lớn đến cực điểm mạnh mẽ xông vào trong huyết mạch, dung nhập vào lục phủ ngũ tạng của Ninh Tiểu Xuyên.
Dược lực của cao cấp đan còn lớn gấp mười, gấp trăm lần trung cấp đan.
Võ giả Thoát Tục cảnh rất ít có cơ hội để phục dụng cao cấp đan, chỉ có Võ Tôn mới có thể dùng cao cấp đan để đề thăng tu vi.
Mà với tu vi Thần Thể cảnh của Ninh Tiểu Xuyên hiện tại, luyện hóa một viên cao cấp đan, cũng giống như đem nước trong hải dương đổ vào hồ, chỉ cần không cẩn thận, sẽ khiến cho nước hồ làm sụp đê, bộc phát hồng thủy.
Sở dĩ Ninh Tiểu Xuyên dám phục dụng cao cấp đan, đó là bởi vì nhục thể của hắn đủ cường đại, tin rằng bản thân nhất định có thể chống đỡ được luồng lực lượng này.
Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển "Thiên Địa Huyền Khí", dựa theo phương pháp tu luyện tầng tầng thứ bảy để hấp thu đan khí của Huyền đan cao cấp.
Tốc độ hấp thu đan khí của Ninh Tiểu Xuyên dần dần gia tăng, trở nên càng lúc càng nhanh, đạt tới gấp 32 lần, sau đó liên tục tăng trưởng tới gấp 48 lần.
"Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy đại thừa, tốc độ hấp thu Huyền Khí là 64 lần, chẳng qua bây giờ Ninh Tiểu Xuyên còn chưa đạt tới cảnh giới đó mà thôi.
Đan khí dung nhập vào huyết dịch, gân cốt, tạng phủ của Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng cường hóa Thần Thông, mà đồng thời còn tăng cường phẩm cấp Huyền Khí.
Tạp chất trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bị nghiền ép ra, tụ tập trên làn da.
Làn da của Ninh Tiểu Xuyên càng lúc càng dày, tản mát ra một tầng huyền quang nhàn nhạt, hào quang càng trở nên sáng ngời, chiếu đau mắt người khác, giống như một khối sắt đá bốc cháy lên.
Ầm...
Thân hình Ninh Tiểu Xuyên bay lên cao, giống như một đạo “bạch hồng quán nhật”.
Lúc hắn lại một lần nữa rơi xuống mặt đất, đã đứng cách ngoài mười trượng, xung quanh thân thể đều là Huyền Khí lưu động, làn da trở nên tinh tế tỉ mỉ, tựa như làn da của một đứa trẻ mới sinh.
Cuối cùng cũng đạt tới Thoát Tục cảnh tầng thứ nhất.
Hai mắt Ninh Tiểu Xuyên càng trở nên rõ ràng, đứng trên đỉnh lầu các hoang viện mà vẫn có thể nhìn thấy cành cây ngọn cỏ trong lòng 30 dặm, ngay cả ong mật vỗ cánh trên cánh hoa, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Cánh tay hắn vừa nhấc lên, liền có thể cảm nhận được thiên địa Huyền Khí đang lưu động.
- Đây chính là thoát tục? Siêu thoát phàm tục, hóa thân thực thể.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bản thân đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhưng cụ thể là biến hóa ở chỗ nào, thì lại không nói ra được.
Chẳng qua, tình trạng thân thể của hắn hiện nay, quả thật không giống với lúc trước nữa, cho dù là một tháng không ăn uống, cũng sẽ không chết đói.
Tu luyện Võ Đạo, cũng là quá trình siêu phàm thoát tục, thân thể sẽ trở nên càng ngày càng lớn mạnh, cuối cùng vượt qua phạm trù của “người”, hóa thân thành “Thần”.
Thần chính là mục tiêu cuối cùng của tất cả Võ giả trong thiên hạ.
Nơi mà lúc trước Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng, vẫn còn một “Ninh Tiểu Xuyên” khác đang ngồi xếp bằng.
Không.
Nói chính xác hơn thì đây chỉ là một cái xác không, chỉ là một tầng da người mà thôi.
Thoát Tục cảnh tổng cộng chia làm chín tầng, mỗi khi tăng lên một tầng, thân thể sẽ cởi bỏ một lớp da, còn được gọi là “Tục bì”.
Sau khi Võ giả lột da được chín lần, có thể hoàn toàn thoát tục, thân thể càng trở nên cường đại hơn, hóa thành “Đại Địa Tôn Giả”, có thể được sắc phong là Võ Tôn.
Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, cũng chỉ mới có thể lột bỏ tầng da thứ nhất mà thôi.
Ống tay áo của Ninh Tiểu Xuyên phất lên, “Ninh Tiểu Xuyên” đang ngồi xếp bằng dưới đất liền xẹp xuống, biến thành một cái túi da người, rơi vào trong tay hắn.
- Nghe đồn rằng túi Càn Khôn này chính là dùng lớp da thứ bảy của Võ giả Thoát Tục cảnh, để luyện chế mà thành.
Võ giả Thoát Tục cảnh, mỗi lần cởi bỏ một lớp da, đều có thuộc tính không giống nhau, tất nhiên cũng có công dụng bất đồng.
Lớp da thứ nhất, có thể dùng để luyện chế áo giáp không thể phá, lực phòng ngự tương đối kinh người.
Lớp thứ ba, có thể dùng làm thuốc, luyện chế tục đan. Có thể trợ giúp Võ giả nhanh thoát tục hơn.
Lớp da thứ năm, có thể luyện chế da khôi lỗi, một khi luyện chế thành công, sức chiến đấu có thể còn hơn cả Võ giả Thoát Tục cảnh.
Lớp da thứ bảy, có thể dùng để luyện chế túi Càn Khôn.
Lớp da thứ chín, có thể dùng để luyện chế phi thảm, khống chế da người mà ngự không phi thiên.
Ninh Tiểu Xuyên thu lại lớp da tầng thứ nhất, cũng không định bán nó đi, mà chuẩn bị bảo tồn nó vĩnh viễn, đây chính là một chứng kiến cho kết quả tu luyện Võ Đạo của mình.
Mỗi một lớp da, kỳ thật cũng không khác người là bao, cởi bỏ chín tầng da người, hóa thân thành Võ Tôn, cũng chỉ có thể được xưng là “nửa người”, đã siêu soát trên “người”.
Cơ Hàn Tinh từ trong phòng đi ra, nói:
- Ngươi cuối cùng cũng bước vào cảnh giới này rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua nàng, khí sắc của nàng vẫn kém như trước, sắc mặt của nàng trắng bệch, nhưng đã có thể xuống giường đi lại, chứng tỏ nàng cũng không có trở ngại gì.
Cơ Hàn Tinh nói:
- Lúc ta vừa mới bước vào cảnh giới này, cũng từ rất mơ hồ. Tu võ không phải là tu người, mà là dần dần rời xa Nhân đạo, cuối cùng tồn tại cùng quỹ đạo với Thần đạo. Mỗi lần lột một lớp da, chúng ta lại mất đi một phần đặc tính của người, liệu đây có phải là thứ mà người tu võ chúng ta vẫn luôn truy cầu?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu có một ngày tu luyện thành Thần, vậy thì hoàn toàn không phải là người nữa, mà là một loại sinh linh khác.
Cơ Hàn Tinh lắc đầu, nói:
- Lúc đầu ta cũng nghĩ là như vậy, nhưng về sau, ta đã nghĩ thông suốt rồi. Đó chẳng qua bởi vì nó là thứ chúng ta không biết mà sinh ra sợ hãi. Kỳ thật, thần và người cũng chẳng có gì khác nhau, nhân tính vĩnh viễn không bao giờ thay đổi, thất tình lục dục của chúng ta cho tới nay cũng sẽ không biến đổi.
- Ta hiểu rồi, thứ thay đổi chỉ là một cái thân xác và lực lượng của bản thân, còn chính thức khống chế cái thân thể này, lại là tự bản thân chúng ta. Chỉ cần bản tâm không thay đổi, cuối cùng sẽ có một ngày không còn sợ hãi nữa.
Mọi khúc mắc của Ninh Tiểu Xuyên đã được giải khai, cũng không còn băn khoăn về vấn đề này nữa, chỉ cười hỏi:
- Cơ Hàn Tinh, ta cứu mạng của ngươi, ngươi còn thiếu nợ ta 8 ức đồng tiền nhỏ a, định khi nào thì trả đây?
- 8 ức đồng tiền nhỏ? Tại sao ngươi không đi cướp đi? Khục khục…
Cơ Hàn Tinh vốn có chút hảo cảm với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng nghe hắn nói vậy, lập tức tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, thiếu chút nữa là động đến thương thế, ho ra máu rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nghiêm túc nói:
- Thân là một Dưỡng Tâm Sư cao cấp, cứu mạng người một lần, chỉ thu 8 ức đồng tiền nhỏ, cũng có thể xem như giá thấp. Lại nói, Cơ Hàn Tinh ngươi chính là đội trưởng của Long Tượng Thần Võ Doanh, tính mạng nào chỉ đáng giá 8 ức đồng tiền nhỏ?
- Ngươi cho rằng 8 ức đồng tiền nhỏ thật sự là một khoản tiền nhỏ sao? Toàn bộ tích súc của ta cộng lại còn chưa tới 1 ức đồng tiền nhỏ nữa.
Cơ Hàn Tinh nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đây là chuyện của ngươi, nếu không trả đủ tiền, vậy thì ngươi phải bán mình cho ta!
Tại Ngọc Lam Đế quốc, có rất nhiều Võ giả vì cầu Dưỡng Tâm Sư cứu mạng mà tự nguyện bán mình làm nô bộc cho Dưỡng Tâm Sư, việc này cũng không phải là không có, ngược lại còn rất nhiều.
- Ngươi nghĩ hay lắm, ta sao có thể hạ thấp bản thân, bán mình làm nữ nhân của ngươi chứ?
Cơ Hàn Tinh cực kỳ tức giận, nếu như thương thế khôi phục rồi, nhất định sẽ dùng Long Tượng Kích Thương đóng đinh Ninh Tiểu Xuyên lên tường.
Ninh Tiểu Xuyên trố mắt nhìn nàng, nói:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, nữ nhân hung ác như ngươi, cho dù ngươi muốn làm vợ của ta, ta cũng không lấy. Chẳng qua… với tu vi của ngươi, làm một thị vệ cho ta thì cũng không tệ.
- Ngươi đi chết đi.
Cơ Hàn Tinh một tay bắt lấy ngực Ninh Tiểu Xuyên, muốn nhấc Ninh Tiểu Xuyên lên.
Thế nhưng, lần này người bị nhấc lại là nàng, nàng đang muốn phản kháng, nhưng chỉ một khắc, đã bị Ninh Tiểu Xuyên ném lên giường.
Nàng lập tức hoảng hốt, hét lên:
- Ngươi muốn làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên trung cấp đan, trực tiếp nhét vào miệng nàng, nhẹ nhàng nhấc cằm của nàng lên, để trung cấp đan trượt vào trong bụng, đan khí tiêu tán, hoàn toàn bao phủ xung quanh thân thể nàng.
- Thương thế trên người ngươi còn chưa khỏi ăn, ăn thêm một viên trung cấp đan nữa, ngươi mới có thể khỏi nhanh hơn. Như vậy là ngươi lại thiếu ta thêm 8 ức nữa.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Cơ Hàn Tinh cũng không đấu khẩu với Ninh Tiểu Xuyên nữa, nói:
- Ngươi cho ta ăn đan dược gì vậy?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn bình ngọc trong tay mình, lắc đầu nói:
- Loại trung cấp đan này là nhằm vào tình huống trên thân thể của ngươi lúc đó mà luyện chế ra, không có tên.
- Nếu như trung cấp đan này luyện chế đặc biệt cho ta, vậy thì tất nhiên phải dùng tên của ta rồi, gọi là “Hàn Tinh Đan”, Cơ Hàn Tinh vừa luyện hóa đan khí, vừa nói.
- Tùy ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không tỏ vẻ gì.
- Còn lại bao nhiêu viên?
Cơ Hàn Tinh hỏi.
- Mười viên.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Vậy thì tốt rồi, xem như ta thiếu nợ ngươi 96 ức.
Cơ Hàn Tinh đưa tay giật lấy bình ngọc trong tay Ninh Tiểu Xuyên, sau đó cẩn thận cất đi.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngờ Cơ Hàn Tinh lại dùng chiêu này, đành nói:
- Thương thế của ngươi chỉ cần dùng hai viên là có thể khỏi rồi.
- Ta biết rồi.
Cơ Hàn Tinh kiêu ngạo nói.
- Biết rồi ngươi còn cần nhiều như vậy làm gì?
- Ngươi mặc kệ ta.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chợt kích động muốn chửi thề, nói:
- Nói nhảm, ngươi ngay cả 1 ức đồng tiền nhỏ còn không thể lấy ra, ngươi dựa vào cái gì mà trả ta 96 ức đồng tiền nhỏ? Ngươi xác định không phải đang gạt ta chứ? Mau đem đan dược còn lại đưa ta, ta có thể tính cho ngươi nửa giá.
- Phàm là thứ đã rơi vào trong tay ta, không có khả năng trả lại. Ninh Tiểu Xuyên, ta đã nói thiếu nợ ngươi 96 ức đồng tiền nhỏ, thì chắc chắn sẽ trả lại ngươi, cho dù đời này không trả hết thì ta cũng sẽ không để lại.
Cơ Hàn Tinh nói.
- Được rồi, tin ngươi một lần.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không đòi lại mười viên trung cấp đan vừa rồi nữa, từ chậm rãi rời khỏi gian phòng, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Nàng ta có bệnh rồi, bỏ 8 ức đồng tiền nhỏ để mua một viên trung cấp đan, thậm chí còn trực tiếp mua 12 viên, 8 ức đồng tiền nhỏ cũng đủ mua một viên cao cấp đan rồi, quả nhiên kiếm tiền từ nữ nhân vẫn là dễ nhất. Vừa nhiều tiền, lại vừa ngốc.
Cơ Hàn Tinh nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi phòng, sau đó mới lấy bình ngọc ra, cầm trong tay vuốt ve, khóe miệng lộ ra một nụ cười ngọt ngào, giống như đang nắm một thứ bảo vật trân quý nhất vậy.