- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cũng quá cuồng vọng rồi! Ngươi cho rằng chỉ bằng vào lực lượng một mình ngươi, liền có thể trấn trụ hai vị cường giả lĩnh ngộ Thiên Thê sao?
Bạch Ly Lão tổ đánh ra Tử Điện Kiếm Tâm, kiếm khí tung hoành, phá vỡ từng tầng quang tráo trong trận pháp, thiểm điện tử sắc hướng về phía bên ngoài trận pháp chém ra.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Huyền Thú Giám, thả ra Song Đầu Thạch Thú, Hắc Mao Quỷ Bức Thú, Ngư Giao, phân biệt chủ trì ba cái trận nhãn của Bát Phong Luyện Thần Trận.
Uy lực của Bát Phong Luyện Thần Trận lập tức gia tăng lên gấp ba lần.
Trong lòng đất trận pháp tuôn ra từng dòng Luyện thủy. Trên không trung ngưng tụ ra 333 khối hỏa thạch khổng lồ.
Trong lòng đất cùng trên không trung đồng loạt bộc phát ra lực lượng hủy diệt, phát động công kích về phía Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly Lão tổ, không cấp cho bọn hắn cơ hội hoàn thủ.
Nếu như Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly Lão tổ có thể liên thủ phá trận, chỉ bằng vào Bát Phong Luyện Thần Trận không hoàn chỉnh, căn bản không thể trói buộc được bọn hắn.
Nhưng mà, hai người bọn họ vốn chính là đại địch sinh tử, căn bản không có khả năng liên thủ, cũng liền cấp cho Ninh Tiểu Xuyên cơ hội đắc thủ.
- Bát Phong Luyện Thần Trận cũng chỉ có thể vây khốn được bọn hắn thời gian một khắc! Nếu như ta có thể trong thời gian một khắc này, trấn giết một trong hai người bọn hắn, sau đó ta sẽ rảnh tay đến đối phó kẻ còn lại, như vậy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy, liền lập tức xông vào trận pháp, gọi ra Thanh Đồng Cổ Đăng, trực tiếp phát động công kích về phía Nhiếp Lan Tâm.
Đối phó với cường giả cấp bậc như Nhiếp Lan Tâm vậy, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể giữ lại chút nào, cần phải thi triển ra lực lượng cường đại nhất.
Cho nên, hắn vừa lên liền xuất ra Huyền khí Cửu phẩm Thanh Đồng Cổ Đăng, dùng lực lượng Thanh Đồng Cổ Đăng đến trấn áp Nhiếp Lan Tâm. Trong mắt của hắn, Nhiếp Lan Tâm so với Bạch Ly Lão tổ càng nguy hiểm hơn nhiều.
Trong Bát Phong Luyện Thần Trận, lực lượng bản thân Nhiếp Lan Tâm đã bị áp chế nghiêm trọng, giờ phút này lại bị lực lượng Thanh Đồng Cổ Đăng công kích, tự nhiên là bị bức đến mức chỉ có thể bị động phòng thủ.
- Nàng quả nhiên đã bị thương rất nặng!
Ninh Tiểu Xuyên đem toàn bộ lực lượng trong cơ thể đều rót vào Thanh Đồng Cổ Đăng. Một cỗ hỏa diễm cực nóng xuất hiện, khiến cho ngay cả Bát Phong Luyện Thần Trận cũng bắt đầu thiêu đốt mãnh liệt lên.
Một đầu Tam Túc Kim Ô từ trong ngọn lửa sinh ra, thân thể dài hơn tám mươi thước, duỗi ra móng vuốt hỏa diễm sắc bén, hướng về phía Nhiếp Lan Tâm trảo tới.
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm ngưng trọng, hai ngón tay ngưng tụ một đạo kiếm quyết, chỉ một cái về phía đầu Tam Túc Kim Ô, trong miệng phun ra một chữ:
- Phá!
Bành!
Tam Túc Kim Ô thực lực có thể so với Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ tám, lại bị nàng chỉ một cái liền vỡ vụn ra, hóa thành từng đốm hỏa diễm.
Nhưng mà, sắc mặt Nhiếp Lan Tâm lập tức thay đổi, bởi vì những đốm hỏa diễm kia cũng không có biến mất, vậy mà lại một lần nữa ngưng tụ thành một đầu Tam Túc Kim Ô. Hơn nữa, trong Thanh Đồng Cổ Đăng lại liên tiếp lao ra thêm chín đầu Tam Túc Kim Ô nữa.
Sức chiến đấu mỗi một đầu Tam Túc Kim Ô đều có thể sánh với Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ tám, hơn nữa lại mang theo lực lượng hỏa diễm hủy diệt, có được một tia Thần linh chi khí do Thiên Đế lưu lại.
Lực lượng mười đầu Tam Túc Kim Ô điệp gia lẫn nhau, vây quanh ở mười phương hướng xung quanh Nhiếp Lan Tâm, đồng thời phát động công kích về phía nàng.
Cần phải biết là lực lượng của Đạo Môn Cửu Tử, cũng đều nằm trong khoảng Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy đến Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, khi thi triển ra Cửu Cung Kiếm Trận, có thể đem Ma Đế ở thời kỳ toàn thịnh đánh lui.
Ninh Tiểu Xuyên sử dụng Thanh Đồng Cổ Đăng, gọi ra mười đầu Tam Túc Kim Ô, chiến lực mỗi một đầu đều có thể so với một vị Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ tám. Đương nhiên, mười đầu Tam Túc Kim Ô liên hợp lại cùng một chỗ, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Đạo Môn Cửu Tử.
Đầu tiên, Đạo Môn Cửu Tử đều có được đạo pháp thuộc về chính mình, có được tư tưởng cùng trí tuệ thuộc về chính mình, tương đương với có được tư tưởng trí tuệ của chín người.
Nhưng mà, mười đầu Tam Túc Kim Ô đều là do một mình Ninh Tiểu Xuyên khống chế, tổng cộng cũng chỉ có tư tưởng trí tuệ của một người. Ninh Tiểu Xuyên lại không có năng lực nhất tâm thập dụng, dĩ nhiên là không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của mười đầu Tam Túc Kim Ô.
Cái này cũng giống như mười người, mỗi người cầm một kiện Huyền khí, chiến đấu cùng một người cầm mười kiện Huyền khí.
Mặc dù dưới tình huống một chọi một, một người cầm mười kiện Huyền khí khẳng định sẽ cường đại hơn. Nhưng mà, nếu như đối phương có mười người, mỗi người lại xuất ra một kiện Huyền khí, phối hợp lẫn nhau lại vô cùng ăn ý. Kết quả cuối cùng, nhất định là mười người kia sẽ thắng lợi.
Tiếp theo, Cửu Cung Kiếm Trận chính là Kiếm trận do Thiên Đế lưu lại, có thể đem lực lượng chín người kết hợp thành một cỗ lực lượng. Nếu như không có tòa Kiếm trận này, với thực lực của Ma Đế, hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết Đạo Môn Cửu Tử.
Cho nên nói, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên mượn nhờ Thanh Đồng Cổ Đăng, điều động ra mười đầu Tam Túc Kim Ô, nhưng lực lượng vẫn như trước xa xa không thể so sánh với Nhiếp Lan Tâm ở thời kỳ toàn thịnh.
Đương nhiên, giờ phút này Nhiếp Lan Tâm đã bị trọng thương, lực lượng mười đầu Tam Túc Kim Ô ngược lại có thể vững vàng khắc chế nàng.
Bạch Ly Lão tổ đứng tại xa xa trong trận pháp, nhìn thấy Nhiếp Lan Tâm bị mười đầu Tam Túc Kim Ô không ngừng công kích, càng thêm hoảng sợ. Ninh Tiểu Xuyên không ngờ lại có Thần binh Cổ đăng đáng sợ như thế, quả thật so với Huyền khí Cửu phẩm bình thường còn lợi hại hơn, xem ra nàng ta đã lành ít dữ nhiều!
Thừa dịp Ninh Tiểu Xuyên chế trụ Nhiếp Lan Tâm, Bạch Ly Lão tổ lại một lần nữa phun ra Đan Luân Tinh Thần Cầu, dùng phương thức thiêu đốt thọ nguyên, điên cuồng công kích Bát Phong Luyện Thần Trận, rất nhanh đã đánh bay được mấy chục cây trận kỳ.
Bạch Ly Lão tổ thét dài một tiếng, rốt cuộc lao ra khỏi Bát Phong Luyện Thần Trận.
Sau khi sử dụng Huyền khí Cửu phẩm, Bạch Ly Lão tổ trở nên càng thêm suy yếu, lập tức hướng về sâu bên trong Đại hoang đào tẩu, căn bản không để ý tới Ninh Tiểu Xuyên cùng Nhiếp Lan Tâm nữa.
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên nhìn thấy Bạch Ly Lão tổ đã phá vỡ trận pháp, ánh mắt có chút trầm xuống.
Tuyệt đối không thể thả hổ về rừng, bằng không hậu hoạn vô cùng!
- Huyền Thạch Nhân Ngẫu! Lên!
Ninh Tiểu Xuyên ném ra một cỗ khô lâu màu đen lớn cỡ lòng bàn tay, đọc lên bí quyết chữ Lên trong bốn chữ bí quyết.
Huyền thạch Thượng phẩm khảm nạm trước ngực khô lâu màu đen toát ra bạch quang sáng ngời, hào quang lưu chuyển toàn thân, toàn thân biến thành cao mười hai thước, trong hai cái hốc mắt đen nhánh đản sinh ra hai luồng hỏa diễm bạch sắc.
Bộ khô lâu màu đen nhận được mệnh lệnh của Ninh Tiểu Xuyên, lập tức phóng chạy ra ngoài, tiến đến đuổi giết Bạch Ly Lão tổ.
Mặc dù nó không thể phi hành, nhưng mà, trên mặt đất chạy băng băng tốc độ so với Ninh Tiểu Xuyên nhanh hơn, bàn chân đạp một cái, có thể vượt qua qua một ngọn núi lớn như vậy khoảng cách xa
Để cho Huyền Thạch Nhân Ngẫu đi truy sát Bạch Ly Lão tổ đã bị trọng thương, mặc dù không nhất định có thể giết chết Bạch Ly Lão tổ, nhưng mà, Bạch Ly Lão tổ cũng đừng mơ tưởng chạy thoát.
Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đã có thể rảnh tay dốc toàn lực đối phó Nhiếp Lan Tâm.
Mười đầu Tam Túc Kim Ô dang rộng hai cánh, hợp thành một mảnh lưới hỏa diễm cực lớn, bọc thành một khỏa hỏa cầu cực lớn, bắt đầu không ngừng co rút lại, muốn luyện chết Nhiếp Lan Tâm bên trong.
Vốn dĩ Ninh Tiểu Xuyên còn niệm tình từng có một đoạn nghiệt duyên với nàng, cũng không muốn giết nàng, nhưng những gì nàng làm đã nghiêm trọng xúc phạm điểm mấu chốt của Ninh Tiểu Xuyên. Nàng không chỉ bắt đi Tiểu Hồng cùng Tiểu Linh Nhi, còn thiếu chút nữa đã hại chết Ngọc Ngưng Sanh rồi.
Nhiếp Lan Tâm thập phần tỉnh táo, đem Tiên Nữ Cầm thủ hộ trên đỉnh đầu, xếp bằng phía dưới cây đàn, lợi dụng kiện Huyền khí Cửu phẩm này ngăn cản lực lượng hỏa diễm do mười đầu Tam Túc Kim Ô phát ra.
Hai người bắt đầu giằng co với nhau.
Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng đã chiếm thượng phong, mười đầu Tam Túc Kim Ô không ngừng co rút lại, đã biến thành một khỏa hỏa cầu đường kính chừng mười thước.
Nhiệt độ hỏa cầu kịch liệt dâng lên, cho dù đứng ở bên ngoài hỏa cầu, cũng đều có thể cảm nhận được sự đáng sợ của cỗ hỏa diễm kia, khiến cho một ngọn núi lớn bên cạnh cũng đều bốc cháy lên.
Thân ở tại trung tâm hỏa cầu, nhiệt độ mà Nhiếp Lan Tâm phải thừa nhận, so với ở bên ngoài còn cao hơn gấp trăm lần.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng do dự một chút, cuối cùng ánh mắt vẫn là trở nên kiên định. Nữ nhân như Nhiếp Lan Tâm vậy, căn bản không đáng thương xót. Nếu như buông tha cho tính mạng của nàng, tương lai sẽ chỉ lọt vào sự trả thù càng thêm tàn nhẫn của nàng.
- Nhiếp Lan Tâm, hôm nay chúng ta hãy chấm dứt tại đây! Hết thảy đều đã xong rồi!
Ninh Tiểu Xuyên cắt một đạo vết thương nhỏ trên ngón tay, đem một giọt huyết dịch của mình nhỏ vào trong Thanh Đồng Cổ Đăng.
Huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên so với huyết dịch vốn có trong Thanh Đồng Cổ Đăng còn cao hơn mấy đẳng cấp. Sau khi tim đèn hấp thu huyết dịch của hắn, liền phát ra hào quang càng thêm sáng ngời, nhiệt độ mười đầu Tam Túc Kim Ô phát ra càng thêm nóng rực hơn.
Rắc rắc!
Khỏa hỏa cầu lại một lần nữa co rút lại, đường kính hỏa cầu chỉ còn cỡ bảy thước, hỏa diễm trở thành càng thêm ngưng tụ, không gian bên trong cũng càng nhỏ hơn.
Hỏa diễm cơ hồ sắp sửa hóa thành trạng thái lỏng, hình thành nên loại dịch hỏa trong truyền thuyết, Hỏa Dịch!
Đột nhiên, lúc này Nhiếp Lan Chi đã phá vỡ trận pháp phòng ngự do Nhiếp Lan Tâm bố trí, lập tức chạy đến sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Tâm bị bao khỏa trong hỏa cầu, nước mắt tuôn trào, khóc lóc cầu khẩn nói:
- Tiểu Hầu gia, ta biết rõ tỷ tỷ đã làm ra rất nhiều chuyện có lỗi với ngươi! Nhưng mà… ta van cầu ngươi buông tha cho nàng một lần a!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, cũng không có buông Thanh Đồng Cổ Đăng ra, nói:
- Lan Chi, ngươi có biết tỷ tỷ ngươi rốt cuộc là dạng người gì không?
Phịch…
Nhiếp Lan Chi quỳ rạp trên mặt đất, nói:
- Ta không biết nàng đối với người khác như thế nào, nhưng mà, nàng đối với ta thật sự rất tốt! Từ lúc còn rất nhỏ, ta cũng đã không có mẹ, cũng không có cha, chỉ có tỷ tỷ! Nàng cực kỳ vất vả mới xin được một cái màn thầu, chính mình cũng không ăn, lại cho ta ăn! Khi tu luyện tại Thiên Âm Tông, thiên phú của ta không cao bằng nàng, nàng liền quỳ gối ngoài cửa sư tôn mấy ngày mấy đêm, cầu khẩn sư tôn thu ta làm đồ đệ! Thời điểm người khác khi dễ ta, cũng chỉ có nàng giúp ta xuất đầu! Nàng… nàng là tỷ tỷ của ta…
- Tiểu Hầu gia, nếu như tỷ tỷ thật sự làm ra chuyện có lỗi với ngươi, để cho ta chết thay cho nàng có được không? Van cầu ngươi a! Ta van cầu ngươi a… Ta chết thay cho nàng… Ta chết thay cho nàng a! Hu hu hu…
Ninh Tiểu Xuyên cắn răng một cái, cuối cùng vẫn là thu hồi lại Thanh Đồng Cổ Đăng.
Hỏa cầu do mười đầu Tam Túc Kim Ô ngưng tụ thành, mất đi Thanh Đồng Cổ Đăng gia trì, lập tức hóa thành từng tia từng tia hỏa diễm, biến mất tại trong không trung.
Sau khi hỏa diễm tán đi, một nàng nữ tử toàn thân đỏ bừng cùng một cây đàn cổ từ trên không trung chậm rãi rơi xuống.
Nàng nằm dài bên cạnh bờ sông, trên mỗi một tấc làn da đều toát ra quang mang hỏa diễm, tựa như một pho tượng ngọc thạch bị nung nóng đỏ bừng vậy.
Xèo xèo!
Nhiệt độ trên người nàng cũng không biết cao đến bao nhiêu, nướng cho cát đá bên bờ sông đều phát ra khói xanh nhàn nhạt, thậm chí còn có một bộ phận cát đá đều hòa tan ra.
Nếu như là các Võ giả khác, cho dù có được tu vi võ đạo Thiên Thê Đệ ngũ bộ, cũng khẳng định đã bị luyện hóa thành tro bụi. Nhưng mà, Nhiếp Lan Tâm lại có được Ngọc Thạch Tinh Thể đặc thù của Ngọc Thạch Mỹ Nhân Tộc, mười đầu Tam Túc Kim Ô cũng không thể luyện hóa được thân thể của nàng.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng vô cùng kinh ngạc. Thân thể Ngọc Thạch Mỹ Nhân Tộc so với thân thể Nhân Tộc bình thường thì cường đại hơn rất nhiều, đây là sự thật!
Nhưng mà, cỗ thân thể này của nàng cũng không khỏi quá cường đại rồi!
Xem ra Vạn Âm Tiên Hậu xuất hiện tại Đế quốc Ngọc Lam, quả thật là một chuyện rất không bình thường! Có lẽ cũng có quan hệ với tòa cổ động thần bí kia!