Mục lục
Thần Ma Thiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Được được, ta hiểu!

Thiên Thụy Yêu Vương rất biết điều, không dám đối đầu với Ninh Tiểu Xuyên, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Đứng trước thực lực cường đại, ngay cả Yêu Vương cũng phải cúi đầu.

Không cúi đầu chính là chết.

Tay Ninh Tiểu Xuyên vẫn ấn trên đầu Thiên Thụy Yêu Vương, trên đầu ngón tay lưu động vô số đạo kiếm khí sắc lẹm. Hắn hỏi:

- Giờ ai đang ở Yêu Tộc Thánh Quốc?

Giọng Thiên Thụy Yêu Vương run run:

- Sau khi Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân chết ở Trung Thổ thì Thái Thanh Long Hoàng đại nhân quản lý yêu tộc.

Tất cả sinh linh yêu tộc đều cho rằng Thiên Mộng Yêu Hoàng đã chết chứ không biết chỉ bị Ninh Tiểu Xuyên cướp mất thần hồn.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nghĩ bụng, xem ra ba đạo thần niệm còn lại của Thiên Mộng Yêu Hoàng không ở Yêu Tộc Thánh Quốc, nếu không thì không đến lượt Thái Thanh Long Hoàng chủ trì đại cục của yêu tộc.

Rồi Ninh Tiểu Xuyên lại hỏi:

- Tại sao Lôi Thần Yêu Hoàng lại hạ lệnh bắt ta?

- Cái này...

Thiên Thụy Yêu Vương có vẻ khó xử.

- Ngươi không nói cũng được, ta sẽ không làm khó ngươi.

Thiên Thụy Yêu Vương lập tức khổ sở nói:

- Lôi Thần Yêu Hoàng và Thạch Cơ Yêu Hậu vẫn luôn có ân oán với nhau. Khi Thiên Mộng Yêu Hoàng vẫn còn họ đều bị khắc chế không gây lớn chuyện. Nhưng sau khi Thiên Mộng Yêu Hoàng chết, Lôi Thần Yêu Hoàng và Thạch Cơ Yêu Hậu lập tức trở mặt. Mấy tháng gần đây đã đấu pháp ba lần rồi. Lần nào Thạch Cơ Yêu Hậu cũng chiếm ưu thế, nghe nói có hai lần Lôi Thần Yêu Hoàng còn bị trọng thương.

- Lôi Thần Yêu Hoàng vì muốn đối phó Thạch Cơ Yêu Hậu liền liên kết với Thánh Anh Yêu Hoàng và Bạch Cốt Yêu Hậu, cuối cùng có thể ngang sức với Thạch Cơ Yêu Hậu.

- Mới mây hôm trước Lôi Thần Yêu Hoàng đột nhiên hạ mật lệnh nói muốn bắt ngươi. Còn lý do tại sao thì bản vương cũng không biết, có lẽ vì ngươi là thuộc hạ của Thạch Cơ Yêu Hậu.

Sau khi Thiên Mộng Yêu Hoàng bị trấn áp, các tộc yêu thú ở Bắc Cương quả nhiên hỗn loạn.

Thật ra trong lịch sử Thiên Hư Đại Lục, thực lực của yêu tộc vẫn luôn lớn hơn nhân tộc. Nhưng thực lực yêu tộc rất khó để hợp lại thành một mối, thường xuyên có nội đấu, không ai chịu phục ai nên thực lực hai bên nhân tộc yêu tộc mới tương đương.

Trừ phi yêu tộc lại xuất hiện một vị tuyệt đỉnh cường giả như Thiên Mộng Yêu Hoàng thì mới tập hợp được sức mạnh của yêu tộc, nâng cao địa vị thế lực của yêu tộc.

- Nếu ba đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng đã không có ở Yêu Tộc Thánh Quốc thì chúng đã đi đâu? Sau khi Lôi Thần Yêu Hoàng liên kết với Thánh Anh Yêu Hoàng và Bạch Cốt Yêu Hậu thì Thạch Cơ Yêu Hậu có phải đối thủ của chúng không?

Ba đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng khiến Ninh Tiểu Xuyên vô cùng bất an, cứ cảm thấy Thiên Mộng Yêu Hoàng có mưu đồ lớn hơn.

Ninh Tiểu Xuyên quyết định tới Yêu Tộc Thánh Quốc một chuyến trước, chưa biết chừng sẽ tìm hiểu được manh mối gì đó.

Hơn nữa, nếu Thiên Mộng Yêu Hoàng đã bị trấn áp thì có thể nhân cơ hội này cứu Thanh Tước Vương, Liêu và Thất Huyền Đạo Nhân.

Sau khi rời khoi Thiên Đế Sơn, Ninh Tiểu Xuyên liền gọi Song Đầu Thạch Thú trong Huyền Thú Giám ra để chúng trốn trong Thiên Lam Đế Quốc.

Huyền Thú Giám với yêu thú và huyền thú mà nói vốn là bảo địa tu luyện. Sáu con yêu thú tu luyện trong Huyền Thú Giám tốc độ rất kinh người, gần như đều đã đạt tới Thiên Nhân Cảnh tầng thứ chín rồi.

Khi đối quyết với Thiên Mộng Yêu Hoàng, Huyền Thú Giám đã hấp thụ một lượng lớn huyết khí trong Bạch Cốt Tế Đài. Số huyết khí này tất cả đều được sáu con yêu thú trong Huyền Thú Giám luyện hóa, khiến chúng đều có sự thay đổi đột biến thành cấp Yêu Vương.

Tu vi của con Song Đầu Thạch Thú hiện nay có thể sánh với tu sĩ Chân Nhân Cảnh tầng thứ hai, chiến đấu lực thậm chí ngang ngửa với tu sĩ Chân Nhân Cảnh tầng thứ ba.

Để nó bảo vệ Phương Trường tới Thiên Lam Đế Quốc, chỉ cần không gặp Yêu Hoàng, Yêu Hậu thì những kẻ khác căn bản không cần quan tâm.

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước quay lại nhìn Khuynh Phi Tử đứng cách đó không xa.

- Sao ngươi còn đi theo ta?

Khuynh Phi Tử trợn mắt:

- Giờ ta không về Trung Thổ được, không theo đại ma đầu ngươi thì còn có thể đi đâu? Trừ phi… ngươi giúp ta khởi động không gian truyền tống trận đưa ta về Linh Tiêu Thánh Thổ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Linh Tiêu Thánh Thổ đang bị đại quân yêu tộc bao vây, rất có thể đã bị công chiếm. Cho dù đưa ngươi về thì cũng chỉ có chết. Ngươi muốn đi theo thì cứ theo đi.

Nói xong Ninh Tiểu Xuyên gọi Kim Giao trong Huyền Thú Giám ra.

Grào!

Tu vi của Kim Giao đã là Chân Nhân Cảnh tầng thứ hai, đã là Giao Vương cường đại, cơ thể dài đến hơn hai trăm mét, mỗi miếng vảy cũng to bằng lá cờ, kim quang lấp loáng chói mắt.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên đỉnh đầu Giao Vương bay về hướng Đại Mộng Trạch.

Vù!

Khuynh Phi Tử do dự một chút rồi cũng thi triển thân pháp, biến thành đạo thanh quang bay lên lưng Kim Giao Vương.

Nàng ta có mái tóc dài tựa ngọn thác đen, mi thanh mục tú, ánh mắt tựa làn nước, tỉ mỉ quan sát người nam tử trẻ tuổi tuấn tú ngồi cách đó không xa.

Hắn chính là Diệt Nhân Vương, phản đồ của nhân tộc bị vô số tu sĩ chửi rủa. Một đại ma đầu như vậy đang ngồi trước mặt nàng không xa, hắn thật sự khát máu tàn nhẫn như trong tin đồn sao?

- Diệt Nhân Vương, ngươi thật không biết đại quân yêu tộc tấn công Linh Tiêu Thánh Thổ từ đâu tới sao?

Khuynh Phi Tử dáng người thướt tha, tay cầm Thiên Cơ La Bàn, linh quang lưu động toàn thân, giống như một vị tiên tử trong tranh.

Là đệ nhị mỹ nhân của Trung Thổ, Khuynh Phi Tử được vô số người theo đuổi, không một nam tử nào sau khi nhìn thấy nàng lại có thể bình tĩnh được.

Nhưng đại ma đầu trong truyền thuyết kia lại từ đầu chí cuối đều không thèm bận tâm đến nàng khiến Khuynh Phi Tử trước nay luôn tâm cao khí ngạo bị đả kích.

Khuynh Phi Tử thấy Diệt Nhân Vương không thèm nhướn mắt lên nổi một cái, bèn tiến lại gần một chút, nói:

- Diệt Nhân Vương, ta biết Linh Nữ Cửu Thiên Thánh Thành Đường Thư Dao. Quan hệ giữa hai người không tầm thường đúng không? Ta và nàng ấy là tỷ muội giao tình rất tốt, chúng ta có tầng quan hệ như vậy, tới Yêu Tộc Thánh Quốc, chắc ngươi sẽ không giương mắt nhìn ta bị đám yêu thú đó giết chứ?

Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng mở mắt nhìn:

- Nếu ta là ngươi thì tuyệt đối sẽ không đi theo một ma đầu giết người như ngóe. Giờ vẫn chưa tới Yêu Tộc Thánh Quốc, với tu vi của ngươi, nếu muốn thoát khỏi Bắc Cương ít nhất cũng có ba phần cơ hội. Nếu ngươi theo ta vào Yêu Tộc Thánh Quốc thì cơ hội sống không quá một phần mười.

Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói, Khuynh Phi Tử không khỏi suy nghĩ.

Bắc Cương tuy nguy hiểm, đâu đâu cũng là yêu thú nhưng tu vi của nàng ta không tồi, đã là Chân Nhân Cảnh, vẫn còn cơ hội thoát trở về Trung Thổ.

Khi Khuynh Phi Tử đang suy nghĩ xem có nên rời đi không thì Ninh Tiểu Xuyên nhìn, hỏi:

- Ngươi biết Đường Thư Dao thật sao?

- Đương nhiên. Nàng ấy còn kể ta nghe rất nhiều chuyện về ngươi.

Khuynh Phi Tử nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nàng ấy kể những gì?

Khuynh Phi Tử nói:

- Nàng ấy nói, nếu không phải người của thập đại Thánh Thổ Trung Thổ quá âm hiểm bỉ ổi thì ngươi tuyệt đối sẽ không đầu hàng yêu tộc. Nàng còn nói không trách mà còn rất hiểu cho ngươi. Giữa hai người chắc chắn có quan hệ không bình thường đúng không? Nếu không thì sao nàng ấy lại dễ dàng tha thứ cho ngươi như vậy.

- Cái này ngươi không cần biết.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Hừ!

Khuynh Phi Tử có phần bực bội trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

- Không nói thì thôi, sau này ta hỏi Đường Thư Dao.

Ninh Tiểu Xuyên trầm mặc một lúc, nói:

- Ta đại khái có thể đoán đột quân yêu thú tấn công Linh Tiêu Thánh Thổ đến từ nơi nào rồi.

- Nơi nào?

Khuynh Phi Tử vội hỏi.

- Hải Vực.

Ninh Tiểu Xuyên đáp.

- Từ Hải Vực?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

- Đại Côn mang hận rất lớn với nhân loại, sau khi trốn về Hải Vực chắc chắn sẽ lệnh cho yêu thú Hải Vực tấn công Thiên Hư Đại Lục.

- Thiên Hư Đại Lục bốn mặt giáp biển, có vô số sinh linh yêu tộc cường đại, trong đó thậm chí có cả cấp Yêu Hoàng. Số lượng yêu tộc Hải Vực còn nhiều hơn, hung mãnh hơn, cường giả cũng nhiều hơn Bắc Cương.

- Đại chiến giữa nhân tộc và yêu tộc giờ mới chỉ bắt đầu.

- Có thể tượng tượng được, cả Trung Thổ hiện nay đã chiến hỏa liên thiên, thây chất thành núi. Ở lại Bắc Cương có khi an toàn hơn. Ít nhất thì trước khi yêu thú Hải Vực chiếm lĩnh Trung Thổ thì chúng sẽ không tấn công Bắc Cương, nơi cùng là lãnh địa của yêu tộc.

Trong lịch sử Thiên Hư Đại Lục ghi chép tất cả mười ba lần yêu tộc Hải Vực tấn công nhân loại ở đại lục. Trong đó có mười hai lần chỉ là yêu tộc gần biển tấn công, thậm chí có thời gian đã chiếm lĩnh hơn nửa Thiên Hư Đại Lục.

Còn một lần, nghe nói cả yêu tộc ở viễn dương cũng tham gia, cả Thiên Hư Đại Lục rơi vào trầm luân, trở thành lãnh địa của yêu tộc Hải Vực, cũng may ở thời loạn thế đó nhân tộc đã xuất hiện một vị Thứ Thần.

Vị Thứ Thần đó đã dùng thần huyết của mình tạo nên tám nghìn bộ thần huyết chiến giáp, tập trung toàn bộ cường giả nhân tộc, mất cả trăm năm mới đuổi được yêu tộc Hải Vực về biển.

Khi cuộc chiến thắng lợi, vị Thứ Thần đó cũng chết vì cạn hết thần huyết.

Từ đó có thể thấy được sự đáng sợ của yêu tộc Hải Vực!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đại Côn gây nên đợt tấn công này rất có khả năng sẽ khiến các Chí Tôn yêu tộc ở những Hải Vực khác cũng tấn công Thiên Hư Đại Lục. Chưa biết hừng sẽ bùng nổ trận chiến thứ mười bốn giữa nhân tộc và yêu tộc.

- Vậy giờ phải làm sao?

Khuynh Phi Tử hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn nàng ta:

- Ngươi hỏi ta làm sao? Ngươi đừng quên giờ ta là một thành viên của yêu tộc.

- Ngươi...

Khuynh Phi Tử giận dữ:

- Rốt cuộc ngươi có phải nhân loại không? Lẽ nào thấy nhân tộc bị tuyệt diệt ngươi sẽ vui sao?

- Ta làm gì không cần ngươi quản.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Khuynh Phi Tử xiết chặt hai đấm, không ngừng nghiến răng kèn kẹt, vô cùng bất mãn vì thái độ của Ninh Tiểu Xuyên, thật không hiểu Đường Thư Dao sao lại yêu được một nam nhân không có trách nhiệm gì như vậy?​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK