Vậy thì điều khiến hắn có cảm giác này chỉ có thể là bản thể ở ngoại giới.
Ý thức thể của hắn lập tức tan biến, ý thức quay lại bản thể.
Đúng vào lúc hắn tỉnh lại thì thấy trước mắt xuất hiện mấy thứ giống như đầu rắn, cái mồm to đỏ lòm đang lao về phía hắn.
Chính thứ này khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy nguy hiểm.
Ninh Tiểu Xuyên lấy Diệt Thế Ma Kiếm ra, vung lên thành đạo kiếm quang bán nguyệt chắn trước mặt.
Đầu rắn cổ quái này cắn trúng Diệt Thế Ma Kiếm, trong đó có hai cái vònghai bên Diệt Thế Ma Kiếm, cắn răng rắc lên người Ninh Tiểu Xuyên.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên lúc này đã rất gần với Hỗn Độn chi thân. Hai cái đầu rắn cắn lên người hắn khiến mấy cái răng lập tức vỡ tan.
Nhưng những cái răng vỡ đó lập tức biến thành chất dịch dính lên người Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng cảm thấy nóng rực đến phát đau, giống như cơ thể bị cắt mất thịt vậy.
Hai tay tóm chặt hai cái đầu rắn, Ninh Tiểu Xuyên dùng năng lượng của thế giới nguyên thuỷ bóp nát chúng.
Lúc này hắn mới nhìn thấy chỗ bị hai cái đầu rắn cắn da và thịt đang nhu động, giống như không chịu sự chi phối của hắn, muốn thoát khỏi cơ thể hắn vậy.
Cơn đau mà Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận chính là từ chỗ này truyền tới.
Miếng thịt đó của Ninh Tiểu Xuyên không ngừng biến dạng, giống như muốn biến thành một con rắn chui ra khỏi da thịt hắn. Nhưng sự biến đổi đó bị năng lượng thế giới nguyên thuỷ áp chế, giằng co một lúc, năng lượng của rắn dường như đã cạn, da Ninh Tiểu Xuyên lại trở về bình thường, cơn đau nhói kia cũng biến mất.
Khi ấy Ninh Tiểu Xuyên mới ngẩng lên nhìn về phía trước.
Đứng trước mặt hắn lại chính là Long Hành Không đã chết.
Nhưng Long Hành Không lúc này khác một trời một vực với trước kia. Long Hành Không hiện giờ đã không còn chân tay, thay vào đó trên người mọc ra vô số những cái đầu rắn cổ quái giống xúc tu. Vừa rồi chính nó đã đánh lén Ninh Tiểu Xuyên.
Ngoài ra, trên đầu Long Hành Không có tận ba cái mặt.
Một là gương mặt của hắn, sau gáy hắn là mặt của Phi thiếu gia. Trên đỉnh đầu hắn lại có thêm cái mặt thứ ba.
Cái mặt thứ ba này lại chính là Liệt Huyền Dương lúc trước bị nhốt trong chí cao thần khí.
Toàn thân mọc đầy những cái đầu rắn tựa xúc tu. Trên cái đầu bình thường duy nhất thì đầy mặt, Long Hành Không lúc này đã không còn là người nữa mà thành một con quái vật từ đầu tới chân.
Ninh Tiểu Xuyên có chút chấn ki nhìn con quái vật này, thực sự không hiểu tại sao Long Hành Không lại biến thành thế này.
Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã giết được hoàn toàn Phi thiếu gia, ngay cả một chút vụn xác cũng không để lại, căn bản không thể hồi sinh được.
Ninh Tiểu Xuyên chuyển ánh mắt nhìn cái mặt Liệt Huyền Dương.
Nhìn con quái vật này, Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta hiểu rồi, mọi thứ chắc đều là do ngươi lén giở trò sau lưng. Ngươi từng nói ngươi dã rất gần với bờbên kia. Cũng có nghĩa là ngươi cũng nắm giữ được năng lực của tiên linh bất tử bất diệt. Vì thế mới có cách thoát khỏi cái chết, đưa Phi thiếu gia cùng chuyển sang thi thể Long Hành Không.
Ninh Tiểu Xuyên đã nhận ra, Long Hành Không hiện giờ không còn là Long Hành Không hồi xưa nữa. Thậm chí cũng không phải Phi thiếu gia mà là Liệt Huyền Dương.
Ý niệm của Liệt Huyền Dương đã chiếm cứ thân thể Long Hành Không, coi như là đoạt xác trùng sinh.
Long Hành Không cúi người, cái mặt Liệt Huyền Dương trên đỉnh đầu đối diện với Ninh Tiểu Xuyên.
Liệt Huyền Dương cười đắc ý:
- Ta còn phải cảm ơn một kiếm vừa rồi của ngươi. Nếu không phải ngươi tiêu diệt được Phi thiếu gia, hơn nữa còn chấn động cả phong ấn của chí cao thần khí, có lẽ giờ ta vẫn bị hắn khống chế. Tên ngu ngốc này bị ngươi giết nhưng lại có lợi cho ta. Giờ mọi thứ mà tên Long Hành Không này còn lại đều nằm trong tay ta.
Liệt Huyền Dương ngữ khí âm hiểm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Xem ra là ta sai rồi, lại thả ngươi ra.
Tuy không may thả Liệt Huyền Dương ra nằm ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên nhưng hắn không hối hận.
Quân đến thì đánh, nước lên thì chặn, bất luận là đối mặt với Phi thiếu gia hay Liệt Huyền Dương, Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề sợ hãi.
Tuyệt thế cường giả chân chính vốn đã mang khí chất khinh thị thiên hạ, không sợ hãi bất cứ thứ gì.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên không thể khinh thị thiên hạ nhưng hắn không sợ bất cứ thứ gì.
Liệt Huyền Dương vẫn vô cùng đắc ý nói:
- Nhóc con, ngươi từng khiến ta rất khó chịu. Chỉ riêng điều này thôi ta phải hành hạ ngươi tới chết. Nhưng nể tình dù sao cũng là ngươi thả ra ta, ta cho ngươi chọn cách chết.
Tuy đã biết Liệt Huyền Dương chẳng phải loại tốt đẹp gì nhnưg lúc này nghe hắn nói vậy Ninh Tiểu Xuyên vẫn không kìm được lắc đầu.
Chẳng trách mà hắn lại bị Chân Lý Đại Đế phong ấn trong chí cao thần khí mấy trăm triệu năm. Nếu là Ninh Tiểu Xuyên thì chắc chắn không chút do dự mà giết hắn.
Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên muốn giết đối phương dường như không đơn giản.
Đám đầu rắn cổ quái mọc trên người Liệt Huyền Dương cái nào cũng dường như chứ thứ năng lượng đặc biệt.
Ninh Tiểu Xuyên quan sát một lúc lâu mới nhận ra. Đám đầu rắn này dường như đều được tạo ra từ tiên linh chi hồn.
Long Hành Không vốn dung hợp mười bảy đạo tiên linh chi hồn, nhưng bị Ninh Tiểu Xuyên cướp đi mất hai, vì thế giờ trên người hắn còn lại mười lăm tiên linh chi hồn.
Mà giờ trên người Liệt Huyền Dương có vừa đúng mười lắm cái đầu rắn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Liệt Huyền Dương, thần sắc cổ quái nói:
- Cho dù là ngươi đã trùng sinh thì sao? Biến thành quái vật thế này, cho dù có trùng sinh cũng chẳng có ý nghĩa gì.
- Nhóc con ngươi hiểu cái gì!
Liệt Huyền Dương đầy vẻ khinh thường:
- Tu vi tới mức của ra còn câu nệ ngoại hình sao? Sức mạnh mới là căn bản, giờ hình dạng của ta đúng là kỳ quá, nhưng thân thể này chứa sức mạnh vô cùng cường đại. Giờ ta có đến mười lắm tiên linh chi hồn. Chúng chính là bản nguyên các tiên linh để lại khi chết. Trong đó chứa năng lượng của tiên linh. Giờ ta dung hợp nhiều tiên linh chi hồn như vậy, chỉ tính riêng sức mạnh, ngay cả tiên linh cũng không phải đối thủ của ta.
Nói rồi, giống như khiêu khích, đầu rắn trên người hắn lập tức tấn công Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vung Diệt Thế Ma Kiếm lên, lập tức lao vào chém đám đầu rắn kia.
Phập! Phập!
Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp hai kiếm chém đứt hai cái đầu rắn.
Hai cái đầu rắn rơi xuống đất lập tức biến thành chất lỏng ăn mòn mặt đất thành hai cái hố lớn.
Đây là Tiên Kiều, bất cứ thứ gì cũng mang đặc tính của bờ bên kia, không thể huỷ hoại, nhưng lúc này lại không chống lại được sự ăn mòn của chất dịch mà hai cái đầu biến thành.
Nếu nó rơi vào người thì kết quả không nghĩ cùng biết.
Hơn nữa, cái thân rắn bị chém đầu, uốn éo một lúc này mọc ra hai cái đầu mới, lại tiếp tục tấn công Ninh Tiểu Xuyên.
- Lợi hại thật.
Ninh Tiểu Xuyên lùi sau liên tục, thầm thấy chấn kinh.
Những cái đầu này vô cùng cổ quái, mỗi cái đầu đề gần như sợi Thuỷ Tinh Trường Tiên trong tay Long Hành Không lúc trước.
Hơn nữa sau khi Ninh Tiểu Xuyên chặt đứt thì hai cái đầu lại mọc lại như cũ, chẳng ảnh hưởng gì tới thực lực của Liệt Huyền Dương cả.
- Xem ra số tiên linh chi hồn này vào tay Liệt Huyền Dương mới thực sự phát huy được uy lực, mạnh hơn khi trong tay Long Hành Không nhiều. Nhưng cũng không có gì lạ, Liệt Huyền Dương vốn đã sắp thành tiên linh, khống chế được tiên linh chi hồn cũng là bình thường.
Ninh Tiểu Xuyên vừa lùi về sau vừa nghĩ cách đối phó.
Giờ Liệt Huyền Dương vô cùng cổ quái, Ninh Tiểu Xuyên tuy có năng lượng thế giới nguyên thuỷ trợ giúp nhưng muốn giết đối phương khó khăn trùng trngf.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi trong một thời gian ngắn như vậy thực lực đã mạnh hơn rất nhiều, chắc chắn có cổ quái. Hôm nay để ta xem rốt cuộc ngươi có bí mật gì?
Liệt Huyền Dương thần sắc thoải mái, điều khiển những cái đầu rắn kia từng bước tiến tới Ninh Tiểu Xuyên.
Tuy hắn bị nhốt trong chí cao thần khí nhưng sau một thời gian theo Phi thiếu gia hắn đã thấy mọi thứ ở ngoại giới qua mắt của Phi thiếu gia.
Vì thế hắn cũng muốn tìm hiểu rõ ràng về thế giới nguyên thuỷ mà hắn rất tò mò.
Hơn nữa, rõ ràng con mắt của Liệt Huyền Dương hơn hẳn Phi thiếu gia, chỉ đối diện với Ninh Tiểu Xuyên một lúc mà hắn đã thấy hư ảnh của thế giới nguyên thuỷ quanh Ninh Tiểu Xuyên.
- Lại là hư ảnh của một tiểu thế giới, rốt cuộc là công pháp gì mà ngươi lại đem theo được một tiểu thế giới, hơn nữa dường như còn có thể dùng bản nguyên năng lượng của nó.
Liệt Huyền Dương lẩm nhẩm. Chỉ nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc mà hắn đã nhận ra một phần nào đó.
Chỉ là hắn không nhận ra được sự tồn tại của thế giới nguyên thuỷ, mà nghĩ đó là một tiểu thế giới.
Tự cho rằng đã nhìn thấu được Ninh Tiểu Xuyên, Liệt Huyền Dương cười hề hề, lập tức thu đầu rắn về quanh mình.
Phía trên đầu hắn lại dần hiện ra thần khí hình đại não.
Món chí cao thần khí Văn Minh này lúc này đã là đồ trong tay Liệt Huyền Dương.
Trước mặt là món chí cao thần khí, Liệt Huyền Dương nói:
- Nhóc con, tuy ngươi có sức mạnh của tiểu thần khí nhưng ta đã nhìn thấu sức mạnh của ngươi rồi. Giờ ta muốn giết người căn bản không cần tới chiêu thứ hai. Nhưng nể ngươi có thể coi là nhân tài, chỉ cần ngươi đầu hàng thì ta sẽ tha cho ngươi.