Long Hoang đã chết, Thần Cách hắn để lại không có sự khống chế từ ý thức của Long Hoang, liền xuất hiện vết rạn nứt, sau đó bùm một tiếng nổ tung.
Ninh Tiểu Xuyên chứng kiến cảnh đó, thần sắc có vài phần sợ hãi.
Giọng nói của Ám Ảnh truyền tới, thúc giục Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc trong ký ức của tên tiểu tử này có gì mau nói đi!
Hắn không tiếc dùng năng lượng của ý thức thế chính là vì muốn có những thứ trong ký ức của Long Hoang.
- Trong ký ức của hắn...
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc nặng nề, ngừng một chút mới nói:
- Trong ký ức của hắn gần như toàn bộ đều là cảnh chiến tranh. Từ khi hắn được sinh ra đã chứng kiến vô số cao thủ giết chóc, từng tòa cung điện huy hoàng lơ lửng trên không trung bị tan thành tro bụi rồi rơi xuống như mưa. Vô vàn cao thủ cường đại bị giết. Họ đều có sức mạnh nghịch chuyển Càn Khôn. Thi thể của họ rơi xuống đất liền biến vùng đất đó thành tử địa.
Ám Ảnh kinh ngạc:
- Đó là trận chiến giữa các vị thần sao? Trong ký ức của tiểu tử này sao lại có cảnh tượng đó? Lẽ nào Chân Lý Thiên Quốc đã xảy ra nội loạn?
Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Chắc là vậy. Theo những gì biết được từ ký ức của hắn thì có lẽ Chân Lý Thiên Quốc đã bị chia thành hai phần. Một phần do Phong gia, đế vương cũ của Chân Lý Thiên Quốc thống trị. Một phần là do phản nghịch thống trị. Chúng theo đuổi sức mạnh, theo đuổi sự thống trị giai tầng tuyệt đối. Chúng muốn Chân Lý Thiên Quốc thật sự trở thành chí cao vô thượng, coi tất cả bát phẩm văn minh khác là đám thú nuôi. Long Hoang là một trong những kẻ phản nghịch đó.
- Ồ ta hiểu rồi.
Ám Ảnh kêu lên.
- Chẳng trách mà tiểu tử này nói cửu phẩm văn minh đáng sợ vậy. Cảm giác cửu phẩm văn minh trong mắt hắn chính là Chân Lý Thiên Quốc trong suy nghĩ chứ không phải Chân Lý Thiên Quốc hiện nay.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Có lẽ vậy. Những kẻ phản nghịch Chân Lý Thiên Quốc, bao gồm cả Long Hoang, tâm lý của chúng đều có chút biến thái, không thể coi chúng là người bình thường được.
Ám Ảnh hỏi tiếp:
- Vậy tên Long Hoang này sao lại tới Văn minh Thần Hà. Chúng tự xưng thiên hạ đệ nhất sao lại hạ thân phận tới nơi mà chúng coi như của gia súc vậy?
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Đó là vì chúng đang tìm kiếm nô lệ có thể trở thành trợ thủ cho chúng. Bọn phản nghịch phái những võ giả cấp thấp như Long Hoang tới tất cả các bát phẩm văn minh tìm kiếm thiên kiêu có tuyệt thế thiên phú. Những thiên kiêu đó sẽ bị chúng dẫn độ tới Chân Lý Thiên Quốc, trở thành quân cờ để bọn phản nghịch thống trị Chân Lý Thiên Quốc.
Điều này cũng khiến Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc.
Vì nếu những điều này là sự thật thì sự tranh đấu nội bộ Chân Lý Thiên Quốc đã bắt đầu ảnh hưởng tới những bát phẩm văn minh thấp hơn.
Nếu vì vậy mà những bát phẩm văn minh cũng đại chiến thì có lẽ tiếp đó sẽ là đại hỗn chiến giữa các thế giới. Đến lúc đó e là cả thế giới sẽ bị hủy diệt.
Nghĩ tới đây Ninh Tiểu Xuyên liền cảm thấy kinh hoàng.
Những tên phản đồ của Chân Lý Thiên Quốc căn bản chính là muốn tiêu diệt toàn bộ để tạo nên một trật tự hoàn toàn mới.
Hơn nữa theo như cách làm của chúng thì những thiên kiêu có thiên phú hơn người như Tiểu Linh Nhi, Linh Hư Tôn Giả sẽ trở thành mục tiêu của chúng.
- Ha ha, bọn chúng lại đang tìm nô lệ. Nếu như vậy thì ta cũng yên tâm hơn. Điều này có nghĩa là sức mạnh của chúng không phải không thể chống lại. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi phải cố lên, nhanh chóng trở thành nhất đại cường giả, đến Chân Lý Thiên Quốc giết hết những kẻ đáng chết đó đi. Những kẻ coi chúng ta như súc vật đều phải chết!
Ám Ảnh cười ha hả vài tiếng, nhưng rồi giọng nói bỗng trầm hẳn xuống.
- Không được, ta tiêu hao quá nhiều rồi. Buộc phải ngủ một thừoi gian. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đừng làm ta thất vọng. Đến khi ta tỉnh dậy mong là ngươi đã thành thần.
Rồi tiếng của Ám Ảnh biến mất, bất luận Ninh Tiểu Xuyên có gọi thế nào cũng không đánh thức hắn được.
Ninh Tiểu Xuyên miễn cưỡng ngưng tụ một luồng linh khí, bọc lấy ý thức thể hư nhược của Ám Ảnh để lại, tạm thời cất vào trong Thất Khiếu Thần Ma Cung. Đây cũng coi như tạo môi trường tốt cho hắn.
Rồi Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu hồi phục thương thế.
Lần này thương thế của hắn quá nặng, nếu không có linh dược khác thì e là phải rất lâu hắn mới hồi phục được.
Nhưng vận khí của Ninh Tiểu Xuyên lần này cũng không tồi. Lúc trước khi hắn rời khỏi Dược Vương Tinh đã lấy được rất nhiều linh dược từ các thế gia Dưỡng Tâm Sư. Giờ vừa hay có thể dùng chúng để hồi phục thương thế.
Còn những thông tin về Chân Lý Thiên Quốc trong ký ức của Long Hoang, Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có thể chôn chúng sâu trong trí nhớ.
Chân Lý Thiên Quốc cửu phẩm văn minh cách hắn quá xa. Với thực lực của hắn hiện giờ căn bản không thể nhúng tay vào bất cứ việc gì ở Chân Lý Thiên Quốc.
Vì thế giờ hắn vẫn nên tăng cường thực lực trước.
Những thông tin tử ký ức của Long Hoang đã tạo áp lực lớn chưa từng có tới Ninh Tiểu Xuyên.
Hắn cảm thấy loạn thế sẽ sớm tới thôi.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang nằm trên ngôi sao cô tịch này hồi phục thương thế thì tại một không gian khác ngoài văn minh Thần Hà, vô số tòa kiến trúc huy hoàng lơ lửng trên không trung tạo thành một thế giới tựa tiên cảnh.
Trong những tòa kiến trúc này, một đạo hắc ảnh khổng lồ đáp xuống một tòa cung điện.
- Thợ săn số một vạn hai nghìn hai mươi mốt tử vong, chết tại một bát cấp văn minh Thần Hà. Phượng Trúc Quân, hãy trừng phạt nghiêm khắc đám trâu lợn thấp hèn kia cho chúng biết hậu quả khi đắc tội với Chân Lý Thiên Quốc chí cao vô thượng.
Giọng nói của hắc ảnh kia vang vọng trong cung điện.
Mãi một lúc lâu sau, trong cung điện vang lên một giọng nói.
- Như ngươi muốn, ta sẽ đích thân giáng sự trừng phạt giam hắn tới vùng đất Cửu U, chịu sự hành hạ vĩnh viễn.
Cùng với tiếng nói đó, một chùm sáng từ trong cung điện bắn lên trời, phá vỡ không gian rồi giáng xuống vũ trụ nơi có văn minh Thần Hà.
Ở vùng ven văn minh Thần Hà, trên một ngôi sao cô tịch, Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy.
Dựa vào vô số linh dược, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng hồi phục được tương đối rồi.
Vung tay thu cây linh dược còn lại, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cảm thấy cảm giác sợ hãi.
Vội ngẩng lên, hắn liền nhìn thấy một chùm sáng xuyên qua hư không, từ trên đỉnh đầu hắn chiếu xuống.
- Cái quái gì đây?
Ninh Tiểu Xuyên đại kinh thất sắc.
Hắn cảm nhận được một luồng ý thức cường đại khiến người khác run rẩy từ chùm sáng kia. Đạo ý thức này cường đại hơn bất cứ khí tức nào hắn từng thấy trước đây.
Quan trọng nhất là hắn không biết chùm sáng này đến từ đâu.
Bị chùm sáng bao quanh, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác mình như một con kiến trong lòng bàn tay người khác, căn bản không thể động đậy được.
Cảm giác vô lực đến mức không giãy giụa nổi này khiến Ninh Tiểu Xuyên toát mồ hôi lạnh.
- Với danh nghĩ của Phượng Trúc Quân ta, ta đầy ngươi tới vùng đất Cửu U, trầm luân mãi mãi.
Giọng nói hùng hồn xuất hiện trong chùm sáng, nó giống như ma âm chui vào tai Ninh Tiểu Xuyên khiến hắn bất giác sinh ra sự sùng bái vô hạn với âm thanh đó.
Thất Khiếu Thần Ma trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lúc này đập nhanh, Thần Cách mô phỏng cũng tỏa sáng. Vô số loại năng lượng hợp lại làm một mới miễn cưỡng giúp Ninh Tiểu Xuyên giữ được sự tỉnh táo.
Nhưng lúc này hắn chỉ có thể giữ được sự tỉnh táo chứ không làm được bất cứ việc gì ngoài giương mắt nhìn chùm sáng kia tạo ra trận pháp với hoa văn phức tạp. Chùm sáng phát ra từ trận pháp nuốt chửng lấy Ninh Tiểu Xuyên.
Nhất thời, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy như rơi vào một đường thông đạo không gian.
Thân thể hắn trôi đi trong thông đạo không gian, cuối cùng rơi xuống một vùng nham thạch màu nâu đen.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đứng thẳng dậy.
Chùm sáng quanh người Ninh Tiểu Xuyên đã biến mất hoàn toàn, hắn đã lại được tự do.
Nhưng trong tim hắn đã in hằn hình ảnh của chùm sáng kia. Ấn tượng của nó để lại cho Ninh Tiểu Xuyên là quá sâu sắc, Ninh Tiểu Xuyên chưa từng thấy thứ gì đáng sợ như vậy.
- Chùm sáng đó, kẻ có tên là Phượng Trúc Quân đó rốt cuộc là gì? Lẽ nào là những cao thủ trong đám phản nghịch Chân Lý Thiên Quốc?
Ninh Tiểu Xuyên khó hiểu.
Tuy đoán được lai lịch của đối phương nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy chấn kinh.
Vì đối với Chân Lý Thiên Quốc lúc này hắn quá yếu, yếu tới mức Chân Lý Thiên Quốc phải không có hứng thú gì mới đúng.
Mới rời khỏi Dược Vương Tinh, còn chưa tới trung tâm văn minh Thần Hà hắn đã gặp phải cao thủ của Chân Lý Thiên Quốc. Cái vận khí này khiến hắn thậm chí nghi ngờ có phải mình bị kẻ nào nguyền rủa không? Nếu không thì sao hắn lại xui xẻo như vậy.
Lầm bầm mấy tiếng xong Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu quan sát xung quanh.
Trước đó hắn đã nghe rất rõ kẻ tự xưng Phượng Trúc Quân ia nói muốn đày hắn tới vùng đất Cửu U, mãi mãi trầm luân.
Vùng đất Cửu U, chỉ nghe tên thôi đã biết chẳng phải nơi gì tốt lành.
Ninh Tiểu Xuyên quét mắt nhìn quanh, những nơi nhìn tới đều là những tảng đá lớn đen sì.
Trên đỉnh đầu hắn là bầu trời đen kịt như bị thứ gì chụp xuống vậy. Bầu trời đen kịt cộng với đại địa màu nâu đen khiến không gian này chứa đầy cảm giác đè nén.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang nhìn quanh thì từ phía xa đột nhiên có mấy đạo thân ảnh lao tới.
Những người này đều là cao thủ Thứ Thần, chúng xuất hiện là lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Ha ha, lại có người mới rơi xuống chỗ chúng ta. Chỉ cần giết hắn là ta có thể sống thêm một tháng rồi.
Những kẻ này sau khi xuất hiện liền điên xuồng gầm gào.