Chương 113
Cho dù Lương Tiểu Ý đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng khi cô tận mắt nhìn thấy cửa bệnh viện bị vây kín đến chặt chẽ như vậy, trong lòng không tránh khỏi vẫn có chút hồi hộp.
Một bàn tay to lớn bao lấy bàn tay lạnh buốt của cô, Lương Tiểu Ý nhìn về phía Tô Lương Mặc, anh lập tức nở nụ cười dịu dàng với cô: “Đừng sợ, có anh ở đây”
“Ừm, em không s‹ Tô Lương Mặc đi về phía cửa lớn của bệnh viện, khó chịu nhìn về cửa lớn bị vây kín, nhấn hai lần còi, bảo vệ tinh mắt nhận ra chiếc.
Maserati màu xám bạc đi tới nơi nào cũng đủ hút mắt của tổng giám đốc.
Năm tên bảo vệ cùng nhau hành động, mạnh mẽ mở ra một đường giữa đám phóng viên vây kín.
Chiếc xe này cực kỳ bắt mắt, tất cả các phóng viên ở thành phố S đều nhận ra… Ở thành phố S, làm nghề này mà không nhận ra được xe của đại lão thành phố, vậy thì thôi việc về nhà được rồi.
Mọi người nhìn thấy xe, tự nhiên cũng nhìn thấy được người phụ nữ ngồi trong đó. Nhưng mà, chẳng có ai không thức thời nhảy ra chặn xe lại.
Nhưng… Vẫn thật sự có một tên lính mới dám đứng ra: “Dừng xe lại!
Dừng xe lại!” Tên lính mới kia tóm lấy cửa sổ xe bên phía ghế sau Lương Tiểu Ý đang ngồi, liều mạng hét về phía Lương Tiểu Ý.
Tô Lương Mặc nhíu mày, tên vệ sĩ ngồi trên ghế lái phụ biết điều lập tức cầm lấy bộ đàm, “Xe phía sau, đi xuống hai người, kéo thăng nhãi con không biết điều này ra”
Mọi người nhìn thấy hai người đàn ông to cao vạm vỡ bước xuống từ chiếc xe Audi phía sau, đồng phục vest đen đeo kính râm, trên tai đeo tai nghe. Bọn họ bước nhanh về phía tên linh mới, một người tóm tay trái, một người túm tay phải, kéo tên xui xẻo vẫn còn đang kêu gào kia ra phía xa.
Một màn này càng khiến đám phóng viên kia thấp thỏm, tự giác nhường đường cho xe đi vào.
Lúc đi qua đám phóng viên, chiếc xe Maserati đột nhiên dừng lại.
Trong lòng mỗi một người ở đây không khỏi run rẩy sợ hãi, khẩn trương chiếc xe đại diện cho quyền thế dừng lại trước mặt. Cửa sổ xe chầm chậm hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ kiêu ngạo lạnh lùng của Tô Lương Mặc.
Nhưng không một người nào dám dùng máy ảnh chụp anh.
Ngay khi nhìn thấy gương mặt đang “danh tiếng vô cùng”của giáo sư Lương, trong lòng từng phóng viên được các đài truyền hình phái tới lóe lên sự khó hiểu: Cô Lương Tiểu Ý này sao lại ngồi trên xe riêng của con cá sấu lớn thành phố?
Đang lúc bọn họ tràn ngập khó hiểu, đôi mắt sắc bén của người đàn ông lạnh lùng kiêu ngạo ngồi trên xe bỗng nhìn ra ngoài cửa sổ, môi mỏng đóng mở: “Liên quan đến vụ việc video của vợ tôi Lương Tiểu Ý, cùng với tin đồn nhảm việc cô ấy giúp đỡ vô điều kiện những bệnh nhân u não là làm màu, thân là chồng của giáo sư Lương Tiểu Ý, Tô Lương Mặc tôi cùng với tập đoàn Tô Thị nhất định sẽ trừng phạt kẻ tung tin đồn”
“Cái gì cơ? Lương Tiểu Ý là vợ của cá sấu khổng lồ Tô Lương Mặc?”
Đám người lập tức trở nên sôi trào.
“Trong video bị lộ ra không phải nói giáo sư Lương cướp chồng sắp cưới của bạn thân hay sao? Anh chồng tương lai này lại là tổng giám đốc Tô Lương Mặc của tập đoàn Tô Thị?!”
“Nếu như Ôn Tình Noãn trong video bị lộ ra là vợ sắp cưới của tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị, vậy vừa rồi tổng giám đốc Tô còn bảo vệ hung thủ sát hại vợ sắp cưới của mình?”
“Đừng hỏi nữa! Chúng ta mau rút tay khỏi chuyện này thôi. Tôi thấy chuyện này không đơn giản một chút nào, video đó đã quay lại được một khoảng thời gian rồi, lộ lúc nào không lộ, lại cứ nhằm lúc cô Lương Tiểu Ý này bị báo chí đào ra chuyện giúp đỡ chữa trị vô điều kiện cho các bệnh nhân ung thư não khó khăn mới để lộ ra chứ?
Vả lại, trước đó chúng ta đã từng phỏng vấn qua những người được Lương Tiểu Ý giúp đỡ, chẳng lẽ mấy anh không thấy lời nói của những người này nhất trí một cách bất thường sao?”
Có người nghe thấy vậy, lập tức phản bác nói: “Họ nhất trí lên án, không phải nói rố cô Lương Tiểu Ý này giúp người là giả, làm màu mới là thật sao?”
Người lúc trước lại nói: “Nếu là đúng như vậy, tại sao trong những người chúng ta phỏng vấn vẫn có hai cặp vợ chồng già không ngừng khen ngợi giáo sư Lương? Lại còn… Bảo chúng ta đi phỏng vấn những bệnh nhân cùng người nhà của họ ngay trong đêm, chuyện này vốn đã rất kỳ quái rồi!”
Danh Sách Chương: