Vào khoảng tám giờ, cổng trường xuất hiện hàng loạt phụ huynh đưa conbao lớn bao nhỏ lái xe tới cửa, vì quy định của trường học, ô tô khôngđược đi vào, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể đem hành lý xuống dẫn con đi báo danh.
Khác với chen chúc ở cổng trường, là một ít người ở phía cửa sau, chiếcLand Rover khiêm tốn đang lặng yên không một tiếng động lái vào trườnghọc.
Dần dần dừng lại dưới ký túc xá nữ.
“Bốp.”
Cửa xe mở ra, Mặc Dận trong tay cầm ô, vòng qua thân xe, đi tới bên kia.
“Cục cưng, đến rồi.”
Mặc Khuynh Thành mang theo kính râm, mặc áo phông quần đùi đơn giản, chân đi đôi hài, đứng dưới ô, lộ ra mỉm cười.
Mặc Dận bỏ ô vào trong tay cô, dặn dò: “Cục cưng, ở dưới nóng, em đi lên trước đi, hôm qua anh đã hỏi hiệu trưởng ký túc xá của em, ở tầng ba,phòng 3360.”
Mặc Khuynh Thành lắc lắc đầu, lấy ra chìa khóa, sau đó đó mở đồ phía sau ra, kéo ra một vali đặc biệt to liền chuẩn bị đi lên trên tầng.
Mặc Dận nhìn thấy vậy, tiến lên làm bộ muốn tiếp nhận, lại bị cô né tránh.
“Cục cưng, loại chuyện này để anh làm là được rồi.”
Mặc Khuynh Thành nhìn đồ ở đằng sau, “Mấy thứ này nhiều như vậy, anh có thể một mình di chuyển hết sao?”
“Anh có thể chia làm hai lượt.”
Mặc Khuynh Thành trực tiếp đỡ trán, hôm nay tuy lợi dụng đặc quyền cóthể trực tiếp lái xe vào trường, nhưng bọn họ cũng không thể dừng lâuquá, để cho mấy vị phụ huynh khác nhìn thấy, trường học lại phải có lờigiải thích thỏa đáng.
“Không cần chia làm hai lần, em cùng anh, cứ quyết định như vậy đi.”
Mặc Dận thấy cô kiên quyết như vậy, chỉ có thể lựa chọn đem mấy thứ nhẹ nhẹ đưa cho cô xách lên.
Mặc Khuynh Thành nhìn mấy đồ ở trên tay, bất mãn nói: “Đưa thêm cho em.”
Mặc Dận đem toàn bộ đồ còn lại xách ở trên tay, nói: “Mấy thứ này đủrồi, trước cổ tay em bị thương, không nên xách là tốt nhất.”
Mặc Khuynh Thành: “...”
Cô cũng không phải là Lâm Đại Ngọc, chút vết thương nhỏ này có là gì cùng lắm chỉ cần tĩnh dưỡng một tháng thôi!
Nhưng mà, Mặc Dận không cho cô có cơ hội đòi quyền lợi của mình, trực tiếp đóng sau xe lại, chạy trước một lên tầng bước.
Mặc Khuynh Thành bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo mấy đồ dùng hàng ngày không có nặng mấy đi theo phía sau.
Tầng ba không hề cao, lại thêm Mặc Dận chân dài, rất nhanh liền tới cửa phòng 3360.
Cửa phòng khép hờ, bên trong thấp thoáng có tiếng nói.
Mặc Khuynh Thành mở cửa phòng, vừa đập vào mắt là một phòng khác, sáu cửa, có bốn phòng ngủ, một nhà vệ sinh, một nhà tắm.
Trên cửa bốn phòng ngủ có gắn tên của mỗi người, mà phòng của mình lại ở bên phải phía cửa ra vào, chỉ là điều khiến cho cô có chút kinh ngạclà, vì sao cô thấy mấy cái tên kia có chút quen thuộc?
“Két.”
“Mình liền biết Khuynh Thành đến đây, Hứa Tịnh, cậu thua rồi, mau đưa tiền!”
Một cửa phòng mở ra, Lê An An cùng Hứa Tịnh cùng nhau đi tới, chỉ là đắc ý trên mặt Lê An An khiến cho Mặc Khuynh Thành thấy có phần chói mắt.
Hứa Tịnh bất đắc dĩ cầm một tờ tiền có Chủ tịch Mao ra, miệng vẫn oán giận: “Công tử, sao cậu đến sớm vậy, hại mình mất tiền.”
Mặc Khuynh Thành hai tay ôm ngực, cười như không cười nói: “Thế theo như cậu nói, lại là mình không đúng, vậy phải làm sao bây giờ?”
Hứa Tịnh dựa theo kinh nghiệm trước đây, vừa nghe thấy giọng điệu nhưvậy liền biết không xong rồi, vội vàng nói: “Công tử, sao có thể là cậusai được, là mình không đúng, không nên bắt cậu cược.”
Lê An An không vừa ý nói: “Hứa Tịnh, sao cậu có thể nói như vậy, cái này làm sao tính là đánh cược, đây cùng lắm chỉ là lời tiên đoán chuẩnthôi.”
“Hóa ra là như vậy.”
Mặc Khuynh Thành nâng cằm lên, suy nghĩ một phen, sau đó liền dưới cáinhìn chòng chọc của mọi người, rút lấy hai tờ Chủ tịch Mao trong tay LêAn An, tốc độ rất nhanh, làm cho người khác hoàn toàn không phản ứngkịp.
Cuối cùng Lê An An phản ứng kịp, chỉ vào Mặc Khuynh Thành liền gào thét: “MD, Khuynh Thành, sao cậu lại cướp tiền của mình!”
Mặc Khuynh Thành cầm tờ tiền không ngừng quạt, khóe mắt cong lên, ánh mắt liếc xéo, “Đây là tiền của cậu?”
“Đương nhiên là tiền của mình, mình thắng mà!”
“Thực là của cậu?”
Mặc Khuynh Thành hỏi lại lần nữa, sau đó ánh mắt Mặc Dận nhàn nhạt nhìn Lê An An một cái.
“Không phải, không phải của mình, là vừa rồi bọn mình nhặt được ở trênmặt đất, Khuynh Thành, vận khí của cậu thật tốt, vừa mới khai giảng đãnhặt được hai trăm, khẳng định sau này cậu nhất định là tiền vào cuồncuộn!”
Hứa Tịnh bên cạnh nghe được lời này, không tự giác kéo ra khoảng cách, gia hỏa kia là ai, cô tuyệt đối không quen.
Mặc Khuynh Thành cũng không làm khó cô ấy, hài lòng nói: “Một khi đã như vậy, hôm nay mình mời khách, đến lúc đó hai cậu đừng khách khí.”
Khóe miệng Lê An An cứng ngắc, nói: “Yên tâm đi, bọn mình tuyệt đốikhông khách khí.” Nhất định phải đem hai trăm kia ăn trở về, không, làtăng gấp đôi!
“Ai, công tử, sao cậu mang nhiều đồ như vậy.” Lại mang cả chăn đến rồi.
Mặc Khuynh Thành liền vuốt tay, nhớ lại ngày hôm qua người Mặc gia bắtđầu không ngừng thu thập hành lý cho cô, không chỉ là một lần mua mộtđống quần áo, còn đi xung quanh siêu thị mua đồ dùng hàng ngày giống như mua hết, thậm chí đến chăn cũng là bảo người ta đặc biệt đưa đồ mới ra, lại vừa ấm vừa dày.
“Không nhiều lắm, còn chưa đến một nửa.”
Hai người kinh ngạc trừng mắt, đống này đầy đất vậy mà còn chưa đến một nửa? Rốt cuộc người Mặc gia chuẩn bị nhiều cỡ nào!
Mặc Dận nhìn đồng hồ, hỏi: “Phòng hai người dọn dẹp xong chưa?”
“Đã dọn dẹp xong rồi.”
“Mấy đồ kia cứ để chỗ hai người trước.”
“Không thành vấn đề.”
Sau đó Mặc Dận cuộn tay áo lên, trước tiên cầm chổi quét sạch sẽ phòng,sau đó cầm một chậu nước, đem khăn lau đã chuẩn bị trước làm ướt, sau đó vắt khô, chà lau trên giường, bàn học cùng ngăn tủ, bộ dáng cần cùkhiến Lê An An hâm mộ.
Cô ấy tiến đến bên cạnh Mặc Khuynh Thành, nói: “Khuynh Thành, cậu tìmđối tượng tốt đấy, anh cả Mặc giỏi văn giỏi võ, lên được phòng kháchxuống được phòng bếp, thể