" Không cần..."_ Tô Dư lắc đầu, hít một hơi thật sâu, nắm lấy cánh tay Chiết Chi bước xuống bộ liễn.
_______________________________________
Trong chính điện Huy Thịnh điện, tất cả đều trang nghiêm, hết thảy đều được tiến hành theo quy củ, hai người dự lễ đều rất im lặng, đến tận khi các món tù thực được đặt lên bàn, hai người vẫn lặng im không nói.
Cung nga dâng rượu hợp cẩn lên, đựng trong hai nửa của quả hồ lô dâng cho hai người. Lễ hợp cẩn sử dụng hồ lô vị đắng, rượu đổ vào trong sẽ nhiễm phải vị đắng này, 2 vợ chồng mỗi người uống một nửa phần của mình sau đó uống phần còn lại của người kia, cuối cùng đem hai nửa quả hồ lô hợp lại, gắn chặt bằng dây tơ hồng thì buổi lễ kết thúc, ngụ ý từ nay hai vợ chồng sẽ cùng đồng cam cộng khổ.
Hồ lô được dâng lên, hoàng đế cùng Giai Du Phu Nhân đều tự uống một nửa của mình, thì chợt bên ngoài bỗng xuất hiện động tĩnh, nghe như có người đang cãi nhau vậy.
Đại hôn thiên tử, ai lại dám ồn ào như thế?
Hoàng đế cau mày nhìn sang, liền thấy một hoạn quan đang nhanh chóng đi tới. Hắn thấy vậy liền trầm xuống, bởi người đó không phải ai khác, mà chính là chưởng sự hoạn quan Quách Hợp hắn tự mình chọn cho Tô Dư. Hắn đã phân phó nếu Tô Dư có chuyện gì, Quách Hợp có thể trực tiếp tới bẩm báo hắn. Nhưng dù sao bây giờ đang là hôn lễ, rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến hắn xông vào điện lúc này chứ?
" Bệ hạ..."_ Đậu Oản đánh giá thần sắc hoàng đế rồi nhẹ nhàng gọi một tiếng, những hoàng đế lại không có phản ứng gì, vẫn tiếp tục nhìn về phía Quách Hợp.
Quách Hợp đứng trên ngự cấp, ở trước rèm quỳ xuống, có chút do dự nói:" Bệ hạ..."
Hoàng đế giọng điệu vẫn như thường: "Làm sao vậy?"
" Tô Quý Tần nương nương..."_ Quách Hợp vừa thở hỗn hễn vừa nói _" Tô Quý Tần nương nương ở...ở trước cửa Tiêu Phòng điện ngất xỉu rồi."
Bàn tay cầm nửa quả hồ lô của Hạ Lan Tử Hành run lên, rượu trong đó liền chảy ra ngoài. Tầm mắt hoàng đế nhìn về phía tay áo bị rượu thấm ướt, sau đó liền dứt khoát ném nửa quả hồ lô lên bàn, lập tức đứng dậy rời khỏi ghế.
" Bệ hạ?!"_ Đậu Oản cả kinh, chưa kịp nói gì thêm, hoàng đế đã nhanh chóng rời đi.
_______________________________________
Văn võ bá quan đang dự hôn lễ, đột nhiên nhìn thấy hoàng đế xốc rèm lên, bước nhanh ra khỏi điện, áo bào phất phơ trong gió.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ai cũng không kịp hỏi nửa câu.
Quách Hợp theo hoàng đế cùng rời khỏi điện, lúc này mới dè dặt nhắc nhở:" Bệ hạ...Quý Tần nương nương đã được đưa về Tễ Nhan cung."
" Trẫm biết."_ Hoàng đế vẫn không giảm cước bộ dưới chân.
" Giai Du Phu Nhân..."_ Đậu Oản phải đến Trường Thu cung tiếp nhận bái kiến của trong ngoài mệnh phụ, mà theo quy củ, hoàng đế cũng nên đi cùng.
" Trước cứ để trong ngoài mệnh phụ yết kiến đi."_ Hoàng đế ném xuống những lời này, sau đó liền ngồi lên bộ liễn, lạnh nhạt nói_"Đi Tễ Nhan cung."
______________________________________
Từ lúc hoàng đế kế vị tới nay, đây là lần đầu tiên Tễ Nhan cung bận rộn như vậy, không ai biết vì sao Tô Dư đột nhiên ngất đi, sau đó liền sốt cao cực kỳ. Tề Mi đại trưởng công chúa lập tức truyền thái y đến, Quách Hợp tự định giá nửa ngày, cuối cùng cảm thấy chuyện lớn thế này nếu hắn không bẩm báo hoàng đế, một khi hỏi tội hắn liền đảm đương không nổi.
Vì vậy vào lúc cả cung đang bận rộn cực kỳ, hoàng đế bước vào cửa điện.
Một đám cung nhân nhất tề hành lễ, sau khi miễn lễ lại tiếp tục làm việc. Hoàng đế đi đến trước giường thi lễ với Tề Mi đại trưởng công chúa:" Cô."
Tề Mi đại trưởng công chúa hơi nhíu mày nhìn hắn:" Bệ hạ không phải nên dự hôn lễ sao?"
Lúc này Hạ Lan Tử Hành nào có tâm tư giải thích với nàng việc mình rời khỏi Huy Thinh điện trước mặt mọi người, nhìn Tô Dư hôn mê nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, đã vội hỏi nàng:" Tại sao lại thành như vậy?"
" Không biết."_ Tề Mi đại trưởng công chúa nhắm mắt lắc đầu _" Lúc đi đến Trường Thu cung đột nhiên cảm thấy thân thể khó chịu, mới vừa xuống bộ liễn chưa được hai bước đã hôn mê bất tỉnh."
Tô Dư trước mắt hắn, không còn chút sinh khí nào. Làm cho hắn bỗng nhiên nhớ lại...lúc nàng cắt cổ tay, cũng là sắc mặt tái nhợt này, té ngã trước mặt hắn, máu tươi chảy đầy đất.
" A Dư."_ Hắn định thần lại, run rẩy đưa tay sờ trán nàng, xác thực rất nóng. Tô Dư đang hôn mê bỗng động đậy, mi tâm hơi nhăn lại, hình như mơ phải chuyện gì không vui.
_______________________________________
" Mợ, tim ta rất khó chịu...."_ Trong mộng của Tô Dư, cảnh tượng này cứ một lần lại một lần tái diễn. Tái diễn nhiều đến mức chính nàng cũng nhận ra mình đang nằm mơ.
Nhưng nàng vẫn không thể tỉnh lại, cứ vô lực bị vây hãm trong giấc mộng này, khiến cho toàn thân đau nhức.
" Tai sao hắn có thể..."_ Nàng nói mớ, cứ liên tục lặp lại những câu nói này, không thể kìm lại được _" Hắn thành thân..."
" Hắn rõ ràng đã cưới ta làm thê..."
Thấy Tô Dư kích động nói những lời này, Tề Mi đại trưởng công chúa có chút bối rối, lén nhìn sang hoàng đế, thấy sắc mặt hoàng đế vẫn bình tĩnh, không lộ vẻ tức giận gì.
" A Dư."_ Tề Mi đại trưởng công chúa ngồi bên cạnh nàng nhẹ giọng gọi, không biết nàng có nghe được không, nhưng chỉ mong nàng không nói mớ nữa, ai biết được lát nữa có thể nói đến cái gì.
Bệnh thành như vậy còn chọc giận hoàng đế, chỉ sợ tự mình chuốc lấy khổ.
" A Dư."_ Trong mộng Tô Dư cũng nghe thấy một tiếng khẽ gọi, sau đó giọng nói dịu dàng của đại trưởng công chúa tiếp tục vang lên _" Ngươi nghĩ thoáng chút đi...........bệ hạ dù sao cũng là sắc phong Đậu Oản mà không phải Diệp Cảnh Thu, ngươi..."
Đại trưởng công chúa bỗng ngừng lại, nhìn về phía hoạn quan đang tiến điện. Tiếng khóc của nàng lúc này cũng dừng lại, nàng nhận ra người nọ, là ngự tiền hoạn quan.
" Tề Mi đại trưởng công chúa an, Tô Quý Tần nương nương an."_ Hoạn quan kia lạy một cái, trầm ổn nói _" Ý của bệ hạ, nếu thần thể của Tô Quý Tần nương nương khó chịu, ngay cả đi bái kiến hoàng hậu cũng đi không được, tốt nhất nên ở lại trong cung tĩnh dưỡng đi."
Tô Dư cảm thấy thần sắc của mình mờ mịt cực kỳ, nhìn hắn trong chốc lát, đáy lòng từ từ sinh ra hận ý, cuối cùng nghiến răng nói:" Cấm túc..."
_______________________________________
Nghe được 2 chữ này thân thể Hạ Lan Tử Hành lập tức chấn động, hắn nhớ rõ vào đời trước, ngày này hắn vì chuyện lễ phục mà đánh Tô Dư, sau đó lại nghe cung nhân bên cạnh Tề Mi đại trưởng công chúa nói "Tô Quý Tần thân thể khó chịu", hỏi tiếp liền biết được sau khi Tô Dư tự trở về Tễ Nhan cung liền hướng Tề Mi đại trưởng công chúa khóc lóc kể lể.
Nguyên nhân không cần truy cứu, tóm lại là có ý chậm chạp không khởi giá đi Trường Thu cung bái kiến. Lúc đó hắn thanh lãnh cười 1 tiếng, phân phó cung nhân:" Đi nói cho Tô Quý Tần, nếu thân thể đã khó chịu đến ngay cả bái kiến hoàng hậu cũng đi không được, trước cứ hảo hảo ở Tễ Nhan cung tĩnh dưỡng 1 tháng đi."
Nói trắng ra chính là cấm túc.
_______________________________________
Tề Mi đại trưởng công chúa lo sợ quan sát thần sắc hoàng đế, thấy sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, liền vội vàng khuyên nhủ:" Bệ hạ, A Dư bị bệnh nên mới nói mớ như vậy, xin bệ hạ đừng so đo."
" A Dư?"_ Thấy thần sắc hoàng đế bỗng trở nên mừng rỡ, Tề Mi đại trưởng công chúa liền nhìn qua, quả nhiên đã thấy Tô Dư tỉnh lại.
Tô Dư mở mắt ra, đập vào mắt mình chính là hoàng đế vẫn còn mặc hôn phục. Tô Dư lạnh lùng nhìn hắn hồi lâu, chỉ cảm thấy những hình ảnh trong đầu kia vẫn không mất đi được.
Cấm túc. Thân thể nàng khó chịu sau đó liền bị hắn cấm túc, mặc dù nói thân thể khó chịu là giả, nhưng đưa ra ý chỉ như vậy cũng thật khiến người ta lạnh lòng.
Tất cả mọi thứ trong mộng đều quá chân thực, khiến Tô Dư cho dù biết rõ đó là mộng nhưng vẫn khó nhịn được hận ý trong lòng. Trong mộng là hoạn quan đến truyền chỉ, tỉnh lại dứt khoát là hoàng đế tự mình đến sao?
"Bệ hạ..."_ Tô Dư cười lạnh 1 tiếng, nói _" Thần thiếp thân thể khó chịu."
"..."_ Hạ Lạn Tử Hành không khỏi chớp mắt một cái, hòa nhã nói:" Trẫm biết, ngươi cứ nghỉ ngơi thật tốt đi. Trường Thu cung không cần phải đi..." Nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo của Tô Dư, hắn lại nói _"Trẫm ở đây cùng ngươi."
Tuy Tô Dư chưa có phản ứng rõ ràng gì, nhưng Tề Mi đại trưởng công chúa ở một bên lại kinh ngạc không thôi, ngẩn người ra, chần chừ trong chốc lát mới thấp giọng nói:" Hôm nay là đại hôn của bệ hạ, Trường Thu cung bên kia không thể không đi. Không bằng bản cung đêm nay ở lại chỗ này coi chừng nàng, bệ hạ hãy đi Trường Thu cung cho thỏa đáng."
Hoàng đế nghiêng đầu, thấy Tề Mi đại trưởng công chúa ít khi sẳng giọng như vậy, liền lặng yên trong chốc lát, sau đó cúi đầu nói:" Cô, kiếm một chỗ nói chuyện đi."
Vì vậy Tề Mi đại trưởng công chúa và hắn cùng nhau đi đến trắc điện, cũng không lưu lại cung nhân, đại trưởng công chúa hỏi hắn:" Bệ hạ muốn nói gì?"
Hoàng đế cười một tiếng, nói:" Là cô có lời muốn nói."
Tề Mi đại trưởng công chúa trầm mặc một hồi.
" Cô là sợ Giai Du Phu Nhân quấy rầy nàng?"_ Hoàng đế đánh giá đại trưởng công chúa, nói _" Không sao, trẫm sẽ đi Trường Thu cung."
" Bệ hạ."_ Tề Mi đại trưởng công chúa thở dài _"Cô không phải sợ cái này. Nếu Giai Du Phu Nhân muốn trách tội, lúc ngài đi đến Tễ Nhan cung nàng đã muốn trách tội rồi."
" Ân."_ Hoàng đế hơi cúi đầu_" Biết rõ sẽ chọc nàng không vui, nhưng A Dư đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, trẫm làm sao có thể không đến xem được?"
Đời trước không có chuyện này. Vì sao Tô Dư đột nhiên ngất hắn nửa điểm cũng không biết, tự nhiên cũng không yên tâm. So với việc làm Giai Du Phu Nhân không vui, trễ nãi không đi thăm bệnh Tô Dư vẫn quan trọng hơn.
Tề Mi đại trưởng công chúa sau khi nghe xong liền trầm mặc, hòa hoãn nói:" Bệ hạ như thế là vì cái gì? Chuyện trong triều A Dư nửa điểm cũng không rõ, Tô gia hôm nay cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, bệ hạ ngài nếu muốn cứ việc diệt trừ bọn họ tránh lưu lại hậu hoạn cũng được, chỉ là có thể hay không...cho A Dư một con đường sống đi."
Đây là lần đầu tiên hắn nghe cô nói như vậy, đời trước hắn chưa từng nghe qua. Bất quá ở đời trước, đại trưởng công chúa cũng đối với Tô Dư rất tốt, hắn rất lâu không động Tô Dư cũng là vì phân lượng của vị đại trưởng công chúa này.
Hạ Lan Tử Hành hiểu, bởi vì đủ loại chuyện lúc trước, nên hôm nay khi thái độ của hắn đột nhiên chuyển biến, không chỉ Tô Dư không tin hắn, mà ngay cả Tề Mi đại trưởng công chúa cũng không tin nốt.
Hơi suy tư một chút, cuối cùng đau khổ cười một tiếng, xuy xét hợp lí rồi mới nói với Tề Mi đại trưởng công chúa:" Cô, A Dư nghi trẫm có dụng ý khác, cô cũng vậy. Các người như vậy cũng đúng, không sao, nhưng trẫm chỉ là thật tâm muốn đối tốt với nàng thôi."_ Hắn mỉm cười _" Coi như là đền bù những gì từ trước nợ nàng đi."
Tề Mi đại trưởng công chúa kinh ngạc không thôi nhìn hắn hồi lâu, nhưng vẫn không phát hiện ra nửa điểm giả dối trên mặt hắn. Hơi khựng lại, nàng do dự nói:" Cho dù bệ hạ nghĩ muốn đền bù nàng, nhưng nàng sẽ tiếp nhận như thế nào, dù sao...."
Bọn họ đã nháo đến loại này rồi.
" Nàng sẽ tiếp nhận"_ Hoàng đế ngưng mắt cười yếu ớt, ý niệm lại càng sâu _ "Trẫm sẽ dùng cả đời này làm nàng tiếp nhận."
Kiên định như vậy làm cho Tề Mi đại trưởng công chúa ngẩn ra, hoàn toàn không biết rốt cuộc đã có chuyện gì, có thể khiến cho hắn đột nhiên thay đổi thái độ như vậy.
Nhưng hoàng đế lại làm như không thấy sự khó hiểu của nàng, hướng nàng vái chào:" Cũng phiền cô tương trợ."
Tác giả có lời muốn nói:
_(:3"<)_ [ Hệ thống nhắc nhở ]: người chơi { Hạ Lan Tử Hành } muốn mời người chơi { Hạ Lan Tề Mi } gia nhập đội ngũ....
- ------------Tác giả đã bị động kinh, thỉnh không đếm xỉa-----------------------------------