-Vâng, tiên sinh! - Tần Thọ vui vẻ kêu lên. Tám mươi gậy không đau không ngứa đổi lấy mười ngàn linh tinh, hắn tính thế nào thì chuyện này cũng chỉ lời chứ không lỗ. Thế là Tần Thọ cười ha ha chuẩn bị chạy về phía Văn Khúc Cung. Văn Khúc Tinh thấy vậy liền nhăn mày, nắm lấy tai con thỏ xách lên, hết sức nghiêm túc nói: -Con thỏ, ngươi có thể cho ta chút mặt mũi không? Ngươi giả vờ đau không được à? Tần Thọ nghe xong, sờ sờ cằm, sau khi suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.