-Ngươi xem, ta ngay cả quần cũng không có, lấy tiền ở đâu ra? Nếu thật tính toán một chút, một thân của ngươi còn có tiền hơn so với ta đó. Lão nhân dở khóc dở cười nói: -Ta không phải ăn mày. Tần Thọ sững sờ, nhìn lão nhân chăm chú một chút, lão nhân dùng ánh mắt ấm áp nhất từ lúc sinh ra tới giờ đối mặt với Tần Thọ, hai người bốn mắt nhìn nhau một hồi lâu, Tần Thọ hỏi dò: -Chúng ta quen biết? Lão nhân lắc đầu, có lẽ là lão nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.