Tần Thọ im lặng, rồi nghĩ ngợi, nếu như là hắn thì có thể sớm đã ngộp chết, không sống đến được hôm nay mất. Tần Thọ thở dài nói: -Tiểu Cương Cương, nhiều năm như vậy, ngươi sống ra sao thế? Một mình ở đây tự sướng? Ngô Cương lại đánh thêm bạt tay làm con tiện thỏ này ngã lộn nhào. Con thỏ chết tiệt này cũng không đứng dậy nữa, dứt khoát nằm trên đất nói: -Nói thật đấy, ngươi chắc chắn không cần ta bắt giúp con Hồ Ly Tinh, Bạch Cốt Tinh gì đó để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.