Mắng xong, Tần Thọ nói: -Cương Tử, ngươi còn đứng đó nhìn làm gì nữa? Mau chóng chạy đi! Ngô Cương lắc đầu nói: -Chạy không thoát, bọn gia hỏa này chạy nhanh hơn chúng ta. Tần Thọ nghe được câu này, lại nhìn vẻ mặt Ngô Cương có biểu cảm thoải mái, trong lòng Tần Thọ run lên, cái này con mẹ nó sao lại giống như đúc biểu cảm của sư phụ hắn lúc trước vậy? Tần Thọ lập tức kêu lên: -Không được, không cho phép ngươi làm loạn, muốn đi thì cùng đi! Ngô Cương kinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.