Tần Thọ cố gắng nhích tới, miệng hơi há ra, càng lúc càng to, trong lòng thầm nói: “Người anh em đừng chạy, cho thỏ gia thử chút mùi vị nào…” Tần Thọ đồng thời vận nội công, không ngừng điều chỉnh trạng thái cơ thể… Dần dần tiếp cận, tiếp cận được rồi, Tần Thọ cắn một miếng trên đó… Tức thì, cả sợi xích vụn vỡ kia dường như bị kích hoạt, Tần Thọ nhìn thấy phần phó văn mà hắn cắn đột nhiên phát ra rất nhiều ánh sáng, chói tới mức khiến mắt hắn một phen...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.