Tần Thọ ợ một cái, sờ sờ bụng nói: -Không có mùi, còn có thật nhiều nguyên khí. Vẻ mặt của Tế Điên đen sì... Tần Thọ nhướng mày một cái, bỉ ổi hỏi: -Tức giận nữa hả? Tế Điên hừ một tiếng không trả lời. Tần Thọ nói: -Có gì mà phải tức giận? Nói ra để cho ta vui vẻ với... Tế Điên theo bản năng sờ sờ chân, lúc này mới nhớ ra, vừa mới cởi giày ra đã mất… cắn răng nghiến lợi nói: -Sao ngươi lại có thể vô sỉ đến như vậy? Tần Thọ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.