Thôi Giác thấy vậy, tức giận nói: -Ngươi vỗ ghế của ta làm gì? Lạch cạch! Chiếc ghế của Thôi Giác tức khắc vỡ tan tành! Tần Thọ bình tĩnh điềm đạm mà ngồi tại chỗ đó, bắt chéo chân mà nói: -Thấy ngươi vỗ nên ta cũng thuận tay vỗ theo một chút, cảm giác không tồi. Nhưng mà lần sau xuống tay nhẹ nhẹ thôi, cái ghế cũng bị vỗ hư rồi... Có hơi đáng tiếc đó. Sắc mặt của Thôi Giác ngay lập tức đen lại, hắn tự mình vỗ, chính mình chẳng lẽ không biết đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.