Na Tra nhìn thấy nụ cười của con thỏ này quay ngoắt một trăm tám mươi độ, cũng cười theo, nhưng mà nụ cười này so với khóc còn khó coi hơn. Đã lớn như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên hắn mất mặt trước muội muội. Nhưng mà nghĩ đến mình không cần phải đổ máu, Na Tra cũng khẽ thở ra. Sau đó, Tần Thọ lại ra vẻ chủ động, lấy nước trà, bánh ngon ra. Hơn nữa, Na Tra vốn không phải là người câu nệ, chỉ là ở trước mặt muội muội thích tỏ ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.