Ngay sau đó, Thiên Bồng từ từ mở bát ra, khi nhìn vào bên trong, sắc mặt đột nhiên đen lại... Thiên Bồng ngẩng đầu lên nhìn thỏ, thỏ cũng nhìn hắn cười một cái, sau đó cầm lấy một viên hồng linh tinh nhét vào miệng, nhai cốp cốp rồi… vẻ mặt ưu nhã, khoái hoạt, tựa như không có không chút lo lắng gì. Thiên Bồng nói: -Thỏ kia, ngươi đây sắp chết rồi! Có tin hay không, ta nếu như bây giờ ta hét lớn lên, ngươi sẽ không thể trở lại mặt trăng được nữa? Tần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.