Mục lục
Con Tiện Thỏ Này Phải Chết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bịch, Tần Thọ lộn mấy vòng liên tục trên mặt đất, lại ngồi dậy, tiện thể há mồm nhai nhai chỗ hoa quế cắn được trong lúc bị rơi xuống, lúc này mới phàn nàn nói:

-Cái thần thông nát này, xác suất thành công cũng quá thấp đi, muốn mò tới ít đồ mà lại

khó như vậy. Ta cũng không tin đời này không lột sạch được hắn!

Thế là, Tần Thọ vung chân quay trở về.

Mấy phút đồng hồ sau, lại bay đi, quay cuồng một hồi trên mặt đất.

Đồng thời, trong rừng cây truyền đến tiếng Ngô Cương cười ha ha:

-Con thỏ, ngươi đến bao nhiêu lần cũng đều là kết quả này! Ngươi muốn chơi thì ta đây chơi với ngươi. Cái này đá lên, cảm giác ở chân cũng không tệ lắm!

-Ta cũng không tin, tiếp tục! - Tần Thọ ngao ngao kêu to, lần nữa đọc:

-Trộm trời, trộm đất, trộm quần lót ngươi… - Sau đó vọt tới.

Mấy phút đồng hồ sau, Tần Thọ lại bay đi.

Ngô Cương ha ha cười nói:

-Con thỏ, đừng sợ, tiếp tục đi!

Tần Thọ tức giận oa oa kêu to, tính bướng bỉnh lại nổi lên, thế là hét lớn một tiếng:

-Ta lại tới!

Thế là Tần Thọ cứ bay đi rồi lại chạy về hết một ngày này.

Ngô Cương đá đến cười ha ha, Tần Thọ thì tức đến oa oa kêu to.

Mắt thấy trời sắp tối, Ngô Cương kêu lên:

-Ngừng! Con thỏ, trời cũng sắp tối rồi ngươi xác định còn muốn tiếp tục?

Tần Thọ nhìn trời, quả nhiên là sắp tối rồi, ánh mắt lập tức trở nên hung hãn:

-Một lần cuối cùng, ngày mai tiếp tục! Ta tới đây!

Nói xong, Tần Thọ nhanh chân chạy vọt lên.

Ngô Cương thấy thế, lắc lắc đầu nói:

-Tiểu tử quật cường, ngươi bay đi!

Ngay tại nháy mắt Ngô Cương tiếp xúc với Tần Thọ, lúc đầuTần Thọ cũng không ôm hi vọng gì, nhưng là đột nhiên trong đầu có thêm một đồ vật!

Cảm giác kia quen thuộc như vậy, Tần Thọ biết là hắn đã trộm được rồi!

Dường như là đồng thời, cả người hắn như quả bóng bị đá bay lên không trung...

Hắn xem xét thứ đồ trong đầu một chút, lập tức cười ra tiếng.

Ngô Cương nhìn con thỏ cười ha ha bay đi, lắc lắc đầu nói:

-Cái con thỏ đần này điên mất rồi.

Sau đó Ngô Cương lấy lại tinh thần, vội vàng kiểm tra toàn thân, quần vẫn còn, giày cũng vậy, quần áo cũng ở... Hô... Ngô Cương nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục đốn cây.

Bịch, thân thể Tần Thọ lăn lộn mấy vòng, hắn ăn hết lá cây cánh hoa trong miệng, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận đồ vật ở trong đầu, đó là một quyển sách!

Trên sách viết rõ ràng mấy chữ lớn 《 Bát Cửu Huyền Công thượng quyển 》!

-《 Bát Cửu Huyền Công 》 ha ha… Phát, phát đạt rồi! - Tần Thọ nhịn không được cười như điên.

Sau khi kêu xong, hắn lập tức yên tĩnh trở lại. Đây chính là hắn, mặc dù bình thường hết sức tiện, nhưng gặp chuyện gì cũng sẽ lấy lại bình tĩnh rất nhanh, phân tích lợi và hại cùng nhân quả được mất.

“Không biết Ngô Cương có thể phát hiện chuyện công pháp bị trộm hay không. Nếu như phát hiện rồi muốn đuổi theo, vậy chẳng phải là phiền phức.” Nghĩ đến chỗ này, Tần Thọ vội vàng trốn tới một chỗ thật xa, xác định Ngô Cương không có đi tìm đến, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tần Thọ thầm nói:

-Ngô Cương à Ngô Cương, mặc dù ngươi lừa ta không ít, thế nhưng cũng coi như là tục mệnh của ta. Ngày sau, nếu ta có sở thành chắc chắn sẽ trả lại ngươi gấp bội.

Nói đến đây, Tần Thọ bắt đầu cẩn thận đọc công pháp trong đầu, Tần Thọ không biết công pháp này có phải là một với công pháp của Nhị Lang Chân Quân trong ấn tượng của hắn hay không. Nhưng công pháp này mở đầu liền nói, sau khi tu luyện đại thành công pháp này, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, nhục thân có thể thành thánh, tùy ý biến hóa vạn vật trên thế gian.

Cái này có phần tương tự với công pháp trong trí nhớ của Tần Thọ, có điều đây chỉ có nửa cuốn, nội dung phần biến hóa hoàn toàn không có, còn công pháp tu luyện nhục thân thì đầy đủ hết.

《 Bát Cửu Huyền Công 》 này bác đại tinh thâm, tổng cộng chia làm mười hai tầng, tu luyện tới tầng cao nhất đao thương bất nhập thủy hỏa bất xâm, thần tiên cũng không phá nổi phòng ngự của hắn. Giống như là Nhị Lang Chân Quân kia, trâu bò đến phá trời, đi đến đỉnh phong nhân sinh. Cho dù không tu luyện tới mười hai tầng, người bình thường chỉ cần tu luyện đến tầng thứ chín là cũng có thể bạch nhật phi thăng, kháng Thần Lôi cửu thiên tu thành đại địa du tiên.

Hơn nữa, chỗ huyền bí nhất của công pháp này chính là, nhục thân ban đầu càng cường đại, hiệu quả cường hóa của nó cũng càng ghê gớm! Đồng thời, hiệu quả cường hóa của công pháp này cũng không phải là cố định 1 tầng cường hóa 1, 2 tầng cường hóa 2, 3 tầng cường hóa 3, mà là bao nhiêu thức đều tăng gấp bội! Càng tu luyện tới, hiệu quả cường hóa càng khủng bố hơn! Cho nên, mặc dù tầng thứ chín mới thành tiên, nhưng khi tu luyện tới tầng thứ mười hai thì sẽ vô cùng kinh khủng, uy chấn một phương.

Nhất là cường độ nhục thân đặc biệt tu luyện thần thông này càng là cách biệt một trời.

Có người tu luyện tới tầng thứ sáu đã có thể thành tiên, nghe nói năm đó, khi Nhị Lang Chân Quân rời núi cũng mới tu luyện tới tầng thứ tám mà thôi, vậy mà đã có thể quét ngang võ tướng cùng thế hệ, chống lại một hai với thần tiên thế hệ trước.

Nhìn đến đây, Tần Thọ đã vui vẻ đến sắp nhảy dựng lên, đây là công pháp trực chỉ thành tiên đấy, hắn có thể không cao hứng sao!

Thế nhưng chân chính để Tần Thọ vui mừng còn không phải cái này, mà là...

Trước mắt cái 《 Bát Cửu huyền công 》 này vừa đến tay, không phải nhập môn mà là trực tiếp tu luyện đến tầng thứ ba!

Căn bản không cần tìm tòi từ đầu, tất cả kinh nghiệm tu luyện, kỹ xảo các thứ đều ở trong đầu hắn! Đầy đủ mọi thứ!

Nói cách khác, căn bản là Tần Thọ không cần lo lắng nguyên khí trong thân thể không đủ dùng để tu luyện, trong nháy mắt hắn đã sắp max cấp.

Hắn có thể không cao hứng, có thể không hưng phấn sao?

Tần Thọ cẩn thận kiểm tra toàn thân, cơ bắp xương cốt làn da, bao gồm cả nội tạng trên dưới cao thấp toàn thân hắn đều bị cường hóa một chút, về phần cường hóa bao nhiêu, Tần Thọ cũng không có khái niệm, dù sao chính là cường hóa.

Vì chứng thực quả thật là mình đã mạnh lên, Tần Thọ tìm một gốc cây hoa quế, dùng móng vuốt vỗ nhẹ một cái...

Răng rắc...

Cái cây bị bật cả gốc rễ lên đổ xuống đất!

Tần Thọ thấy thế, lập tức cười như điên:

-Ha ha... Cuối cùng ta cũng trở nên trâu bò rồi! Còn có ai không phục ha ha...

Tần Thọ cười đến là đắc ý, có điều rất nhanh, hắn đang cười cười liền biến dần thành khóc...

Bởi vì hắn phát hiện, tuy cường hóa nhục thân không dùng đến nguyên khí của hắn, nhưng nhất cử nhất động lại gia tăng tiêu hao nguyên khí mãnh liệt! Nhất là vừa mới một cái tát kia, trực tiếp tụt xuống mất một đoạn nguyên khí!

Vốn dĩ nguyên khí trong cơ thể hắn có thể chống đỡ tới mấy tháng, hiện tại có lẽ… chỉ là chuyện dăm ba ngày, thậm chí ngắn hơn!

Nói cách khác, mặc dù hắn mạnh lên, nhưng là khoảng cách đến chết đói cũng càng tới gần.

Tần Thọ nghĩ đến chỗ này, trên trán đều là mồ hôi lạnh, âm thầm cảm thấy may mắn, may mà tên Ngô Cương kia lười biếng, mới tu luyện 《 Bát Cửu Huyền Công 》 được ba tầng, nếu hắn tu luyện xong mười hai tầng thì có phải vừa mới tát xuống một cái kia là Tần Thọ cũng treo máy mất mạng luôn rồi không...

Tần Thọ muốn khóc:

-Đây là mạnh không quá ba giây sao? Thế này cũng quá hố người đi...

Bất kể hắn khóc thế nào, vấn đề nghiêm trọng vẫn bày ra ở trước mắt, Tần Thọ nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết mới được.

Lại tìm Ngô Cương.

Nói thật, thật đúng là Tần Thọ không nghĩ tới muốn lột sạch Ngô Cương, làm người phải biết cách làm người, hắn cũng không thể vì mạng sống mà ép chết người khác.

Huống chi nếu hắn làm như vậy thật thì có khi Ngô Cương phát điên mất, sau đó Tần Thọ cũng sẽ không chiếm được chỗ tốt...

Tần Thọ lôi kéo hai cái tai tới phát sầu...

Giờ này khắc này, Ngô Cương cũng là một mặt mộng bức, ngửa đầu nhìn cây hoa quế vương trước mắt, cau mày thầm nói:

-Kỳ quái, đã tu luyện 《 Bát Cửu Huyền Công 》bao lâu nay rồi mà giờ bỗng dưng nghĩ như thế nào cũng không nhớ nổi, còn có hình như nhục thân cũng hơi yếu đi một chút thì phải...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK