“Tham Ăn màu đỏ, đến lượt cô, người quá mức hưởng lạc, tham ăn, cô có nhận tội không?” Điều gì còn đáng sợ hơn cái chết? Đó chính là sự đe dọa và tra tấn trước khi chết. Lolita mặt trắng bệch tựa vào tường, vừa nghĩ đến mình phải ăn mấy thứ kia là cô thấy ghê tởm, trong nỗi sợ hãi, cô không nhận ra rằng những động tác bài xích của mình giống hệt bộ dáng giãy dụa lúc trước của Việt Nẫm. “Nhận tội gì? Tôi chưa bao giờ giết ai hết! Tôi không có ghen tỵ như Việt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.