Khi Việt Nẫm đang chuẩn bị nhìn xuống, pháp y Trương đã đi đến bên cạnh Việt Nẫm giúp cô kéo ngăn lạnh ra: “Sao vậy, em mệt à?” “Không ạ, em đang suy nghĩ xem buổi tối ăn cái gì.” Việt Nẫm tạm thời thu hồi lại ý định tìm tòi nghiên cứu, tập trung vào công việc của mình. “Rất tốt, rất tốt, rất giống phong thái hồi còn trẻ của thầy.” Tuy nói làm thời gian lâu cũng sẽ quen, nhưng thi thể mới này mùi rất nặng, cô vẫn có thề bàn luận về đồ ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.