Lúc Việt Nẫm tỉnh dậy vẻ mặt sững sờ, bên tai là tiếng nhạc điện tử ầm ĩ, xung quanh là đám người điên cuồng nhảy múa, nếu không phải nghe thấy giọng nói của Irene, cô ấy gần như tưởng rằng mình đã bước vào một thế giới mới. ‘Bé ngoan, bạn của cô tới tìm kìa, tôi tặng cho hai người một bài, chơi vui vẻ nhé.’ “????” Chẳng phải họ đã hẹn trước với nhau rồi hay sao? Thời gian ban ngày thuộc về mình, thời gian ban đêm thuộc về Irene? Hai bên thương lượng, có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.