Gillian nhướng mày: “Cậu chắc chứ?” “Chắc chắn.” Cô ấy nhìn Việt Nẫm: “Cô có thể cho tôi biết cô nói dối mấy câu không?” “Không câu nào hết.” Việt Nẫm đối mắt với William: “Mấy chuyện này tôi đâu cần phải nói dối, chẳng phải chuyện gì đáng xấu hổ cả, đúng không?” William cười khẩy, không nói gì. Việt Nẫm cũng không vội, cô dừng một chút, rồi cười nói: “Đến lượt tôi.” “Nhóc ngoan, nói cho tôi biết anh đái dầm lúc mấy tuổi? Năm? Sáu? Bảy? Tám? Chín? Có vẻ nên lùi thời gian lại, mười hai? Ồ, là mười hai
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.