Lúc đó cho Thần Anh ăn quá đơn sơ, Việt Nẫm luôn cảm thấy mình hơi ngược đãi trẻ con, nên khi đến chùa, cô mua những món tốt nhất dùng để thờ cúng. “Mỗi kiểu ta đều mua cho mi một phần, mi xem thích cái nào, sau này ta sẽ mua cái đó cho mi!” Thần Anh sững sờ, hốc mắt còn đọng máu và nước mắt, nó ngửi mùi thơm của vật thờ cúng, cẩn thận sờ sờ vào. Những thứ này là mua cho bé cưng à? Chẳng lẽ đứa bé biết khóc trong truyền thuyết có hương ăn! Việt Nẫm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.