Cô ta giả vờ thoải mái: “Dù rằng cô đã đuổi tôi rồi, nhưng ngay cả một ly nước cũng không nỡ rót cho tôi à?” Vẻ mặt cô ta nói thay đổi liền thay đổi, hơi làm trò nha. “Cô biết nước để ở đâu, tự mình lấy ly đi rót đi, cô có đồ đạc gì chưa lấy? Tôi giúp cô lấy?” Không đợi y tá nhỏ đáp lại, Việt Nẫm kéo ngăn kéo ra, , bên trong trống rỗng: “Chỗ này của cô không có đồ đạc gì à? Cô nhớ nhầm rồi đi.” “Ờ, chắc là tôi nhớ nhầm.” Y
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.