Mr. B nhe hàm răng trắng bóng nói: [Nếu không làm được thì ở lại để chúng ta có thêm thời gian tìm hiểu nhau.] Bảy người: “...” Ở lại? Đừng nha, họ không muốn hiểu anh ta chút nào. Lẩu giật giật tay áo của Việt Nẫm, bất an hỏi: “Cậu cảm thấy cậu có thể đoán được hết không?” Việt Nẫm suy nghĩ rồi trả lời: “Hơi khó, tôi cũng không biết nhiều về họ.” Việt Nẫm biết đến rạp xiếc quái dị là việc ngoài ý muốn, nó đã xảy ra hồi cô còn làm ở Bau, tù nhân là một gã
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.