Sau khi hai bên chào hỏi xong xuôi, Hoàng Trình Tây bưng cái chén còn nóng hổi trong túi tới: “Nhìn cậu có vẻ như chưa ăn cơm đúng không, nào, cháo kê nè.” Chén cháo này là cô mua trên đường về cho bữa khuya, ăn hay không ăn cũng không sao, vừa vặn đưa cho Việt Nẫm. Việt Nẫm nói cảm ơn và nhận lấy: “Ngay mai tôi mời các cậu nhé.” “Ha ha, tôi nói đùa thôi, cậu cho là thật à!” Hoàng Trình Tây mỉm cười nói: “Được, ngày mai ăn một bữa thịnh soạn.” “Được.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.