Nói chính xác thì Việt Nẫm hiện giờ không biết gì cả, trong cơ thể này cô không có ký ức. Cô gái trút giận, dùng dao đâm vào tường: “Hừ! Lũ khốn nạn!” Cô ấy kéo chặt tay Việt Nẫm: “Cậu nhớ kỹ, cậu tên là Phùng Lâm Việt, người cậu thích tên Vương Nguyệt, chính là số 233 thêu trên quần áo!” Cô ấy chỉ vào con số thêu trên ngực áo của mình: “Bây giờ là thời gian của các cô ấy, Vương Nguyệt đang bị thằng chó đó tra tấn trên tầng bảy, cậu nhất định không được
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.